- Bạn thân là khảo cổ chứ không phải trộm mộ!
Trong lòng
Trang Duệ đang tìm lý do, kỳ thật khảo cổ quốc gia, nói trắng ra cũng là quan đi trộm, duy nhất khác với trộm mộ chính là do tư nhân kiếm lời,
còn cái còn lại chính là công bố cho đại chúng mà thôi.
-
Tiểu Trang, tiểu Nhâm, lập tức múc những thủy ngân này ra đi, mặt khác
gọi bọn họ chuẩn bị công cụ, phải đem ngay Kim Lũ Ngọc Y này vào trong
phòng thí nghiệm ngay, thời gian dài sợ xảy ra vấn đề, không được thì
bảo phi cơ của địa phương chuyển đi.
Sau khi nhìn thấy Kim Lũ Ngọc Y và mặt nạ vàng, Mạnh giáo sư lập tức quyết đoán nói ra.
Nói trắng ra, lần này mở quan tài có chút vội vàng, nhưng cũng bởi vì
điều kiện hạn chế, bởi vì quan tài đồng có thể tích lớn và quá nặng, căn bản là không thể nào nguyên vẹn vận chuyển ra khỏi mộ táng.
Mạnh giáo sư vừa nói ra lời này, tất cả mọi người bận rộn, giờ phút này
bảo hộ Kim Lũ Ngọc Y và thi thể là chuyện quan trọng nhất, mà đồ cổ có
được trong quan tài hiện giờ, hiện nay đều để qua một bên, dù sao những
vật này, cũng không mọc chân chạy trốn được.
Vận dụng cơ quan quốc gia, hiệu suất là phi thường cao, nửa tiếng đồng hồ sau, một chiếc trực thăng đã đậu trên đỉnh núi, mọi người cần thận đem thi thể và Kim
Lũ Ngọc Y bỏ vào trong một cái túi chứa đầy băng, chuyển ra khỏi núi.
Mà lúc này độc khí thủy ngân trong mộ táng, đã bị quạt gió thổi vào
trong mộ xua tan, mọi người lại bắt đầu công tác kiểm kê đồ vật trong
quan tài.
Phải biết rằng, từ khi tiến hành thăm dò khai quật
đến nay, đến bây giờ đã nhiều ngày rồi, ngay cả thân phận chủ nhân của
mộ táng cũng không nhận ra, đây cũng chính là điều mà Mạnh giáo sư và
các chuyên gia học giả cảm thấy khó coi nhất.
Tuy trong nước
có nhiều đại mộ vô danh, nhưng những cái này là do trộm mộ mà thành, đem tất cả những vật chứng minh thân phận mang đi, nhưng cái mộ táng này
bảo tồn vô cùng hoàn hảo, nếu như khảo chứng không được thân phận của
chủ nhân, đây tuyệt đối là chuyện bị người ta chế nhạo đội khảo cổ vô
năng.
Trong quan tài đồng vốn còn một tầng thủy ngân không bị múc ra, nhưng thủy ngân của hai ngàn năm trước gặp được không khí,
nhanh chóng bốc hơi hết, làm cho trong quan tài, xuất hiện nhiều vật bồi táng.
- Đây là ngọc gì?
Trang Duệ đeo bao tay, từ bên trong tìm kiếm ra một đôi toàn thân ngâm đen, có hình bầu dục,
chính giữa có phù điêu, phía trên có mân của ngọc khí.
- Đây là ngọc trư...
Trang Duệ dò xét cả buổi, nhận ra đồ vật này, nó dài và mảnh, điển hình cho thủ pháp bát đao đời Hán.
Ngọc táng được chôn theo thường gọi là ngọc nắm, từ trước đến nay đều
là người chết cầm trong tay, cổ nhân cho rằng khi chết không thể tay
không mà đi, muốn đại biểu cho tài phú và quyền lực, trong tay phải cầm
ngọc, cho nên ngọc cầm thời Hán, cơ bản đều dùng ngọc trư tạo thành, sau khi Mạnh giáo sư nhận khối ngọc trong tay Trang Duệ, gật gật đầu, nói
ra:
- Nó là ngọc cầm, nhưng hiện giờ cũng không thể khẳng
định, bởi vì nó có thể là ngọc nhét, cũng có thể là ngọc trên Kim Lũ
Ngọc Y.
Khi tiến hành công tác thanh lý, từng kiện đồ vật
trong quan tài được mang ra, có chế phẩm vàng bạc, có tượng động vật nhỏ ngụ ý cho cát tường, mà tối đa, chính là ngọc khí.
Ngọc
hoàng, ngọc bội, ngọc nhân hình, muôn màu muôn vẻ, tràn đầy mảnh vải
trắng trên mặt đất, dò được thủy ngân bảo hộ, những ngọc khí này giống
như mời, không có bất kỳ dấu vết khai quật.
Mà làm cho người
ta giật mình, chính là một thanh đoản kiếm bằng đồng, đoản kiếm dài
không quá hai chỉ, nhưng cực kỳ sắc bén, Trang Duệ thử một chút, rất dễ
dàng cắt đứt mười tấm vãi chồng lên nhau.
Mà đoản kiếm bằng
đồng này vừa khai quật, đã bị Mạnh giáo sư dùng đất trong mộ quật bao
trùm lại, dựa theo lời hắn nói, vũ khí bằng đồng vừa mới khai quật được
gặp được không khí, sẽ phát sinh biến chất, phải dùng đất trong mộ quật
bao lại, sau đó cầm vào trong phòng thí nghiệm tiến hành xử lý.
Mà Trang Duệ không biết thuyết pháp của Mạnh giáo sư có căn cứ khoa học hay không, nhưng thời điểm mình đào được thanh Định Quang Kiếm, hình
như phía trên đồng xanh chính là bùn đất.
- Cẩn thận một chút, đây là gốm sứ!
- Oa, khối ngọc này có thể là dương chi ngọc thượng hạng a!
Từng kiện từng kiện đồ vật được khai quật, làm cho chung quanh không
ngớt vang lên tiếng thán phục, bên trong thậm chí có một bộ mười sáu
món, đó chính là những đào tượng nhỏ bằng ngón cái màu sắc rực rỡ.
Những đào tượng này chính là biểu hiện cho ngự trù của đế vương, có cắt thịt làm đồ ăn, có vo gạo chưng cơm, còn có một tượng đang đào giếng
nước, bên cạnh giếng có người đang làm động tác lấy nước.
Tuy những tượng này có thể tích nhỏ, nhưng biểu lộ gương mặt lại được khắc
nhịp nhàng ăn khớp, quả thực giống như con người thu nhỏ.
Trong quan tài vốn có chút gấm vóc, nhưng thời điểm ngâm trong thủy
ngân, đã bị thủy ngân làm biến chất, dính khô vào trong quan tài, mà
chúng rất khó xử lý sạch sẽ.
- Chuyện gì xảy ra? Không có con dấu và ngọc tỷ à?
Công tác thanh lý nhanh chóng tiến hành đến khâu cuối cùng, nhưng làm
cho mọi người chờ mong chính là con dấu và ngọc tỷ không có xuất hiện,
Mạnh giáo sư biểu hiện cực kỳ trấn định, giờ phút này cũng có chút lo
lắng.
- Không có, chẳng lẽ chủ nhân của mộ táng này tận ưực không cho người ta biết thân phận của hắn sao?
- Không có khả năng, xuống mồ là hậu thế làm ra, nhất định sẽ mang con dấu tùy thân của hắn bỏ vào trong mộ.
- Nhưng còn không có mà? Mọi người tìm cẩn thận xem nào!
Không riêng gì Mạnh giáo sư có chút sốt ruột, mà những người còn lại
cũng như thế, nếu như trong cái quan tài này cũng không cách nào xác
định được thân phận của chủ nhân, như vậy chỉ còn một thất của tiểu
thiếp, càng khó chứng minh được thân phận của chủ nhân.
Thời
điểm mọi người nhao nhao nghị luận, Trang Duệ phóng xuất linh khí trong
mắt ra, tiến hành kiểm tra quan tài một lần nữa, thời điểm ánh mắt của
hắn nhìn vào trong quan tài đồng, ánh mắt không khỏi dừng lại.
Nơi đó có một đống gấm lớn bị mục nát, nhưng ở giữa những tấm gấm này,
Trang Duệ cảm ứng được linh khí vô cùng mạnh, tuy vật thể trong đó chỉ
nhỏ bằng bàn tay em bé, nhưng linh khí của nó là màu tím phi thường mạnh mẽ.
- Lão sư, ta tìm được thứ này, hẳn là ngọc tỷ a?
Trang Duệ thò tay tìm kiếm trong đống gấm mục nát này, sau khi tìm kiếm một lúc, một khối ngọc thạch xuất hiện trong tay.
Ngọc thạch có hình tứ phương, phía trên điêu khắc bàn long(rồng ngồi),
lân giáp trên người rõ ràng, trong miệng đầu rồng có ngậm long châu,
hình dạng rất là uy nghiêm, ở mặt dưới chính là ấn.
Trang Duệ lật lên xem thử, phía trên có không ít chữ, nhưng hắn cũng nhận ra đây
là ngọc tỷ, trên đó có một chữ "Tỳ" lớn, kỳ thật đã đầy đủ, tối thiểu
nhất nói rõ đây là mộ đế vương, bởi vì cổ đại phân chia đẳng cấp rất rõ
ràng, sau đời nhà Tần, ngọc tỷ và ấn có phân biệt, hoàng đế đóng dấu gọi là ngọc tỷ, thần dân sử dụng gọi là ấn!