Hoàng Kim Đồng

Chương 1103: Chương 1103: Quan tài đồng, hòm quan tài.(2)




- Đây là cái gì?

Trang Duệ mở nắp quan tài ra, trong bốn người, vào lúc nâng nắp quan tài lên, hắn nghiêng đầu nhìn vào trong quan tài, nhưng lại phát hiện, ở biên giới của quan tài có xuất hiện một mép nước cao bảy tám cm, sau khi quan tài động đậy, nó cũng lắc lư lên xuống.

Nhưng trong tầng nước kia, tất cả đều là tro bụi, không cách nào thấy rõ đồ vật bên trong là gì, mà mọi người cũng vây lại.

- Thủy ngân, đây là thủy ngân!

- Trời ạ, trách không được nặng như vậy, thì ra trong quan tài này đầy thủy ngân.

- Nhường một chút, để ta vào xem!

Nghe được âm thanh này truyền tới, Trang Duệ dùng sức chen vào, hắn nhìn thấy Mạnh giáo sư đang cầm côn gỗ, đang quấy nước trong quan tài.

Mà tầng tro bụi kia, theo thủy ngân lưu động, tất cả đều biến mất không thấy gì nữa, dưới chiếu xạ của ngọn đèn, thủy ngân sáng bóng như gương, phản xạ ra hào quang vô tận.

Trang Duệ đã từng đọc qua tư liệu trong quyển sách giáo khoa, ở trong mộ thất nhà Hán ở Sơn Đông có một quan tài bằng gốm sứ, phát hiện có dấu vết thủy ngân lưu lại, nhưng bởi vì mộ táng này từng bị trộm qua, cho nên không thể tìm ra những manh mối và tư liệu lưu lại.

Thủy ngân tên khoa học gọi là thủy ngân, trong tư liệu lịch sử ghi lại, những đạo gia thời xưa luyện dan cầu trường sinh, tuy đúng là thủy ngân có thể dùng làm thuốc, có thể sát trùng, công độc, trừ hàn độc, các loại bệnh tật đau nhức, nhưng nó cũng có nguy hại rất lớn với cơ thể.

Trong lịch sử có ít nhất có ba vị hoàng đế đã chết vì trúng độc thủy ngân, những hoàng đế này hết lòng tin tưởng lý luận của đạo gia, tin tưởng thi thể ngâm mình trong thủy ngân thì bất hủ.

Mạnh giáo sư nhắc côn gỗ lên, vài giọt thủy ngân từ côn gỗ rơi vào trong quan tài, thoáng suy tư một chút, Mạnh giáo sư nói ra:

- Trong quan có cái gì, nhất định là mộ chủ nhân, nhưng thủy ngân gặp không khí, sẽ nhanh chóng phân hủy, hơn nữa còn tản mát ra kịch độc, trước tiên đậy nắp quan tài lại.

Mấy người Trang Duệ tiếp tục cầm nắp quan tài đậy lại, Mạnh giáo sư và mấy chuyên gia thương lượng một chút, quyết định hỏi mượn đơn vị tương quan mặt nạ phòng độc, sau đó múc toàn bộ thủy ngân ra.

Công tác không cách nào tiếp tục, tất cả mọi người lui trở về đỉnh núi, đợi đến lúc mặt nạ phòng độc và dụng cụ xử lý thủy ngân chuyên dụng tới, sáng sớm sẽ đi vào trong làm việc.

- Tiểu Trang, chút nữa phải cẩn thận, đừng để thủy ngân nhiễm vào da của mình!

Người có thể vào trong mộ táng cũng chỉ có tám người, trừ Trang Duệ và tiến sĩ Nhâm ra, những người khác đều là chuyên gia khảo cổ trong nước.

Sau khi mở nắp quan tài, Trang Duệ cùng tiến sĩ Nhâm hai người, mang theo cái bao tay dầy như da gấu, bắt đầu múc thủy ngân bên trong ra ngoài, những thủy ngân này sẽ được đem đi xem xét và nghiên cứu, dùng nghiệm chứng công nghệ chế tác thủy ngân hai ngàn năm trước.

Nói thật ra, trải qua lần khai quật khảo cổ này, lá gan của Trang Duệ lớn hơn không ít, hoàn cảnh rèn luyện người là không sai chút nào, trước kia hắn nào dám đụng tới quan tài và người chết đâu chứ?

Sau khi múc toàn bộ chất lỏng trắng bạc trong quan tài đổ vào trong bình chứa, những vật phẩm đầu tiên trong quan tài cũng hiện ra.

- Đây là vật gì?

Trang Duệ nhìn xuyên thấu qua mặt nạ phòng độc, nhìn thấy một cỗ thi thể, nhưng toàn thân xám trắng, ngón tay sờ lên cứng rắn, dù thế nào cũng không giống thân người.

- Kim... Kim Lũ Ngọc Y (dây vàng áo ngọc)?

Trang Duệ còn đang nghi hoặc, Mạnh giáo sư bên kia trong miệng phát ra một tiếng thét kinh hãi, cả người bổ nhào về phía quan tài, nếu như không phải mực thủy ngân bên trong hạ thấp xuống, chỉ định sợ đã văng tung tóe lên người của hắn.

- Nhanh, nhanh hơn nữa, cái xác ướp này có Kim Lũ Ngọc Y bảo hộ, chỉ sợ không có mục nát!

Tuy đã có mặt nạ phòng đọc, không nhìn rõ mặt của Mạnh giáo sư, nhưng từ trong lời nói nghe ra, lão giáo sư hết sức kích động, còn kém không có tiến lên cướp đoạt cái mưỡng trong tay của Trang Duệ và tiến sĩ Nhâm, tự mình làm công tác thanh lý thủy ngân.

Thủy ngân có công hiệu chống phân hủy, mà ngọc khí có tác dụng giữ tươi, cả hai kết hợp cùng một chỗ, khó trách Mạnh giáo sư lại làm ra suy đoán như vậy.

Kim Lũ Ngọc Y còn gọi là "Ngọc Hạp", là trang phục cao cấp chỉ có hoàng đế và quý tộc cao quý nhất mới có tư cách mặc khi chết, vẻ ngoài và nhân thể có hình dạng giống nhau.

Người mặc ngọc y đại biểu cho thân phận và đằng cấp, hoàng đế và bộ phận cận thần mới dùng kim tuyến kết nối với ngọc y, xưng là "Kim Lũ Ngọc Y", quý tộc khác chỉ có thể sử dụng ngân tuyến, đồng tuyến, gọi là "Ngân Lũ Ngọc Y" cùng "Đồng Lũ Ngọc Y" .

Trước mắt quốc gia chỉ mới khai quật được mười tám tòa mộ thất thời Hán có ngọc y, mà trong đó chỉ có tám tòa cổ mộ là có Kim Lũ Ngọc Y đại biểu cho thân phận, ở Hà Bắc chỉ khai quật được một, Kim Lũ Ngọc Y đó là mộ thất của Trung Sơn Tĩnh Vương Lưu Thắng, sau khi khảo chứng các vật liệu tương quan, Kim Lũ Ngọc Y này dùng tơ vàng kết nối với ngọc thạch làm thành, do trên trăm công tượng hao phí thời gian hơn hai năm mới hoàn thành, cả kiện ngọc y vô cùng tinh xảo, vô cùng sáng quý, là tác phẩm nghệ thuật khó mà có được.

Mà sau này, khi khai quật Kim Lũ Ngọc Y, lúc ấy oanh động giới khảo cổ trong nước và ngoài nước, có vô số học giả nhao nhao chạy tới Hà Bắc, tiến hành nghiên cứu kiện Kim Lũ Ngọc Y vô cùng trân quý và hiếm thấy này.

Hiện tại trong mộ quật này lại có một kiện Kim Lũ Ngọc Y, dùng mắt thường có thể nhìn thấy những sợi dây vàng nhỏ sáng bóng, cho dù Trang Duệ chưa từng nhìn tiếp xúc với Kim Lũ Ngọc Y, cho nên không đoán ra đây là Kim Lũ Ngọc Y trân quý!

Sau khi cái muỗi múc thủy ngân ra, trong đó hiện ra một thi thể mặc Kim Lũ Ngọc Y, hiện ra trong mắt của mọi người, lúc ban đầu nhìn thấy phần bụng của hắn, cao cao nổi lên, mà bây giờ, ngực và hai chân cũng đã lộ ra.

- Đầu có cái gì?

Mạnh giáo sư một mực nhìn chằm chằm vào Kim Lũ Ngọc Y, đột nhiên hô một tiếng hấp dẫn ánh mắt của mọi người, bởi vì đầu của thi thể đã lộ ra, đó là một màu vàng kim lập lòe, là một cái mặt nạ vàng.

Mạnh giáo sư thò tay thử cầm lên một cái, sau cái mặt nạ là một gương mặt bị dây thừng của mặt nạ trải qua mấy ngàn năm đã mục nát, rất dễ dàng cầm xuống.

- Quốc bảo, quốc bảo, so với cái mặt nạ vàng khai quật được ở Hồ Bắc còn tinh xảo hơn.

Mạnh giáo sư hận không thể tháo bao tay ra trực tiếp vuốt ve mặt nạ, trong miệng thì thào tự nói, bộ dáng yêu thích không buông tay.

Vuốt vuốt một hồi, Mạnh giáo sư nhìn Trang Duệ, nói ra:

- Tiểu Trang, tuy cái mặt nạ này không lớn như cái ở trong bảo tàng của ngươi, nhưng chế tác tinh xảo hơn nhiều.

- Ha ha, đó là tay nghề tổ tông của chúng ta, đương nhiên phải mạnh hơn so với quỷ tây dương rồi!

Trang Duệ cười cười nhưng sau khi nói ra lời này, trong nội tâm đột nhiên có chút không nhịn được mà suy nghĩ, không phải là mình đang quấy nhiễu tổ tông hay sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.