Hoàng Kim Đồng

Chương 1102: Chương 1102: Quan tài đồng, hòm quan tài.(1)




Từ vị trí đứng nhìn của Trang Duệ, vật liệu gỗ làm quan tài, hoàn toàn không có dấu vết kết nối, giống như là một khối gỗ điêu khắc mà thành, Trang Duệ không cách nào tưởng tượng, cần phải có bao nhiêu cây gỗ Bách Tùng mới tìm được một cây thế này?

Mà nắp quan tài với quan tài kết hợp không chê vào đâu được, có người cầm trang giấy đi thử một chút, nhưng không nhét vào được, hoàn toàn không có khe hở.

- Có chút khó!

Mạnh giáo sư đi quanh quan tài một vòng, cau mày, hắn vốn cho rằng quan tài này có kết cấu Mão Chuẩn, nhưng sau khi quan sát quan tài cẩn thận, lại phát hiện trên quan tài không có một cây đinh nào, điều này làm cho Mạnh giáo sư không thể tưởng tượng nổi.

Đồ dùng trong nhà của thời cổ đại có chỗ lồi ra được gọi là Chuẩn, lõm vào gọi là Mão, loại hình thức này là kỹ xảo cao nhất trong việc làm ra đồ dùng, quan tài đương nhiên cũng như thế, nhưng cái quan tài cực lớn này, hình như có chút bất đồng.

- Lão sư, hình như muốn mở nào phải dùng cách Đồng Trấp Thiêu Hóa!

Mạnh giáo sư nghe Trang Duệ nói thế, đi tới cầm một bả thành tiểu đao, cạo một lớp vật chất trên quan tài xuống, cẩn thận phân biệt, nói ra:

- Đúng vậy, là Đồng Trấp Thiêu Hóa, nếu như dùng cách Chuẩn Mão mà mở ra, khả năng không lớn!

Làm theo cách này sẽ khiến độ phong kín của quan tài tốt hơn, nhưng cũng làm tăng độ khó khi mở quan tài, muốn hoàn hảo không tổn hao gì mà mở nắp quan tài ra, cơ hồ là chuyện không có khả năng.

Mạnh giáo sư vây quanh quan tài cả buổi, cũng không có biện pháp gì, cuối cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể bảo người ta mở quan tài từ các vị trí khác nhau, dùng cách Chuẩn Mão để mỡ quan tài.

- Tiểu Lưu, ngươi ở phía sau, bên cạnh cũng cần hai người, Trang Duệ, ngươi đi tới chỗ đầu quan tài, tốt rồi, mọi người cầm côn nạy đi, cẩn thận một chút, không dùng quá nhiều sức, cũng lúc mở nắp quan tài ra...

Mạnh giáo sư chỉ huy mọi người, sau khi đục thủng một lỗ và đút côn vào nạy ra, dưới một mệnh lệnh, mọi người đều phát lực, mà cái quan tài lớn này, phát ra âm thanh ken két khó nghe.

- Lại dùng thêm sức, khi mở quan tài ra, mọi người đứng xa một chút, cẩn thận bên trong có cơ quan.

Đối với việc đề phòng bị trộm mộ, một quan tài lớn như vậy, nói không chừng bên trong sẽ an trí những cơ quan ám khí lấy mạng người, Mạnh giáo sư lớn tiếng nhắc nhở mọi người chú ý an toàn.

Bị thương và chết trong mộ táng cả ngàn năm qua, đây tuyệt đối là chuyện làm cho người ra rất không thoải mái, bởi vì sau khi trải qua nằm dưới mặt đất cả ngàn năm, rất nhiều vật chất vi khuẩn sẽ sinh ra biến chất, một khi bị lây, dưới thủ đoạn chữa bệnh hiện đại, đều khó mà trị được.

Nhưng khá tốt, sau khi mở cái nắp quan tài cồng kềnh ra, bên trong cũng không có động tĩnh gì, mà ở đuôi quan tài, hai người cầm móc sắt, kéo quan tài ra sau.

Sau khi mở nắp quan tài, cộng thêm trọng lượng nặng nè của bệ, độ cao đã ngoài một mét tám, trực quan cũng không thể nhìn thấy tình hình bên trong, người ở bên ngoài phải dùng thang, chỉ khi leo lên thang, mới có thể nhìn vào bên trong.

- Còn có quan tài.. Mạnh giáo sư, còn một cái quan tài đồng!

- Mẹ kiếp, đây rốt cuộc là mộ của ai? Phức tạp như vậy?

Người nhìn thấy tình hình bên trong, nhao nhao kêu la, thì ra bên trong quan tài gỗ, còn có một quan tài bằng đồng, dưới ngọn đèn chiếu xuống, ở trên nắp quan tài đồng có mấy đồ án và đường văn khắc lên, làm cho người ta cảm thấy thần bí khó lường.

- Không đúng, Hoàng Tràng Đề Thấu là quan tài Bách Tùng, vì sao lại có thêm một quan tài đồng nữa?

Mạnh giáo sư cũng bò thang, sau khi quan sát một lúc, cau mày, hiển nhiên là không thể nghĩ thông suốt chuyện này.

Phải biết rằng, cổ nhân lý giải tử vong chính là thăng thiên, còn có thể dùng một loại phương thức khác, kéo dài tính mạng ở thế giới khác, cho nên sau khi chết, sẽ chuẩn bị quan tài hậu táng cho mình, chỉ chờ mong có thể được những vật này dẫn mình tới một thế giới khác.

Bởi vì nhân thể thuộc mộc trong ngũ hành, cho nên cổ nhân nghiên cứu về quan tài rất sâu, hơn nữa cho rằng nếu như chôn cất trong quan tài bằng đồng sắt chế thành, linh hồn người nọ không cách nào tiến vào trong luân hồi.

Cho nên tại trong lịch sử, sử dụng đồng làm quan hài là chuyện cực hiếm.

- Chuẩn bị ròng rọc, đem cái quan tài đồng này ra.

Mạnh giáo sư quan sát nửa ngày trời, làm ra quyết định, chỉ có mở cái quan tài này ra, mới có thể công bố một ít bí mật, mới biết được thân phận chủ nhân của mộ táng.

Bởi vì điều kiện có hạn, mọi người phải dời thang qua hai bên, sau đó chuẩn bị ròng rọc, dùng dây thừng neo hai bên quan tài, khá tốt, quan tài đồng và quan tài mọc cũng không phải ăn khớp với nhau, lúc này mới thuận lợi buộc dây thừng vào trong quan tài đồng.

- Một hai ba... Dùng sức...

Nếu như có người ngoài nhìn thấy cảnh này, rất khó tưởng tượng những người này bình thường đều là học giả áo mũ chỉnh tề, vào lúc này giống như dân công, lôi kéo dây thừng bằng lực lượng của ròng rọc, đem cái quan tài bằng đồng nặng mấy trăm ký này chuyển ra ngoài.

Sau khi nâng cái quan tài đồng này vượt qua độ cao của quan tài gỗ, phía dưới có người cẩn thận hoạt động cái thang, giành một khu đất trống bỏ quan tài đồng xuống, mà công tác này, tiến hành không dưới hai giờ.

- Không biết bên trong trong có gì?

- Đúng vậy a, trong quan tài bằng đồng này, chắc hẳn vật bồi táng rất phong phú!

- Hình như bên trong có nước? Vừa rồi thời điểm nâng lên, ta có cảm giác bên trong có nước lắc lư.

- Không có khả năng, trong cái mộ táng này đã có ít nhất ngoài hai ngàn năm, có nước cũng đã bốc hơi cả rồi.

Tuy mệt nhọc, nhưng sau khi thành công lấy quan tài đồng ra, vẻ mặt tất cả mọi người rất hưng phấn, đối với các nhà khảo cổ học mà nói, vạch trần một cái bí mật trong lịch sử dài đằng đẳng, không thể nghi ngờ là chuyện làm cho họ hưng phấn nhất.

- Nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị mở quan tài!

Vẻ mặt Mạnh giáo sư vui mừng, bận rộn tại đây một tuần, rốt cục cũng biết được thân phận của chủ nhân, trong miệng nói bảo mọi người nghỉ ngơi, nhưng hắn không ngừng đi quanh quan tài đồng, đang quan sát cách mở quan tài đồng này.

Trang Duệ ngồi ở một bên, nhìn vào trong quan tài đồng, lông mày nhíu lại, bởi vì hắn cảm nhận được bên trong có đồ cổ phong phú, nhưng đúng như vị nghiên cứu viên kia đã nói, là có nước.

Nhưng linh khí của Trang Duệ chỉ có thể nhìn xuyên thấu qua vật có linh khí, dò xét chủng loại, mà hắn không biết linh khí bên trong là đồ vật gì, tất cả chỉ có thể đợi mở nắp quan tài ra mới biết được.

Có lẽ là trước khi có biện pháp bảo vệ đầy đủ, có thể thuận lợi mở cái quan tài đồng này ra, bởi vì bên trong cái quan tài này đã đóng kín suốt hơn hai ngàn năm, có lẽ sẽ có độc khí trong quan tài đồng.

Nhưng cho dù mở nắp quan tài ra, sức nặng cũng không nhẹ, Mạnh giáo sư tuyển ra mấy người có khí lực lớn, đứng ở bốn phía dùng sức, đồng loạt dùng sức mở nắp quan tài đồng ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.