Lúc này đến phiên Vĩ ca không đáp ứng, ba tiểu tử và hai khuê nữ,
đây là sói nhiều thịt ít, không ra tay sớm, đến lúc đó sẽ không có con
dâu a.
Mấy năm này bởi vì thân phận biến hóa và tích lũy tài
phú, trên người của Trang Duệ đương nhiên có khí chất thượng vị giả phát ra, bất kể là nhân viên công ty hay là bảo an, lúc nói chuyện với hắn,
luôn mang theo vài phần coi chừng. Mà mấy bị bằng hữu cũ này, trừ lão
đại Vĩ ca ra, hiện tại kết giao cũng có một ít, mà Kim lão tử, khi nói
chuyện với Trang Duệ cũng không còn vui đùa ầm ĩ như xửa nữa.
Mà lão Nhị đang công tác ở Bắc Kinh, trên cơ bản cũng chỉ có ngày lễ
tết mới tới thăm Trang Duệ được, so với thời đại học thân cận, làm Trang Duệ có cảm giác khác rất nhiều.
Trang Duệ cũng biết, theo
tuổi tăng trưởng và địa vị xã hội biến hóa, sẽ phải trả giá rất nhiều,
nhưng loại cải biến này, làm Trang Duệ không quen, nhưng Lưu Giang xuất
hiện, làm cho Trang Duệ cảm nhận được tình huynh đệ, Vĩ ca làm cho Trang Duệ có cảm giác như thời học đại học khi xưa.
Trong nội tâm
Trang Dêệ sinh ra một ít tưởng tượng, nếu như mình không trở về Bành
Thành sinh sống, hoặc là làm thêm vài phòng trên Huyên Duệ Đảo, bằng
không thời gian này trôi qua cũng không có tư vị gì.
- Trang Duệ, lần này đầu tiên là tới thăm mẹ nuôi, thứ hai là nói cho ngươi biết chuyện Ngao viên.
Thời điểm Trang Duệ đang suy nghĩ viễn vông, âm thanh của Lưu Giang kéo hắn lại.
- Gần đây ta điều tra thị trường, phát hiện ở nước ngoài, mọi người đem sủng vật nuôi dưỡng, gọi là động vật bầu bạn, có thể trị liệu rất nhiều tâm lý bị thương. Mấy năm nay quốc gia chúng ta giàu có nuôi sủng vật
cũng không ít, ta suy nghĩ, có nên đổi Ngao viên thành nơi sinh sôi cho
sủng vật hay không, ngươi thấy thế nào?
- Nơi sủng vật sinh sôi?
Trang Duệ nghe vậy sững sờ một chút, nói ra:
- Chuyện này ngươi hỏi ta làm gì? Ngao viên là của ngươi, muốn làm cái gì thì làm, đúng rồi, không đủ tiền cứ tìm ta.
Nhìn thấy Lưu Giang còn muốn nói chuyện, Trang Duệ khoát khoát tay, nói:
- Đi, huynh đệ chúng ta đừng nói những chuyện này, ta đang rất tốt, các ngươi tại sao không cùng Vĩ ca tới đây?
Lưu Giang đúng là quen biết Dương Vĩ, nhưng là thông qua Trang Duệ, nói lý ra bọn họ lui tới không nhiều, mà lần này bị Trang Duệ hỏi tới.
Lưu Giang nghe được Trang Duệ nói lời này, khoát khoát tay, nói ra!
- Việc này ngươi đứng hỏi ta, chúng ta gặp nhau trên xe lửa, trước đó ta cũng không biết hắn tới Bắc Kinh...
Mấy năm nay giao thông từ Thượng Hải đến Bắc Kinh, không chỉ riêng xe
lửa, còn có đường cao tốc, toàn bộ hành trình cũng chỉ mất mấy tiếng
đồng hồ, rất nhiều người có thói quen ngồi máy bay đi, hiện tại cũng sửa thành ngồi xe lửa.
Mà Bành Thành vừa vặn ở giữa hai nơi này, cho nên Lưu Giang và Vĩ ca mới gặp nhau trên xe lửa, đây cũng được coi
là xảo ngộ, cũng không riêng việc ngồi cùng xe mà còn cùng cả địa điểm,
cho nên mới xuất hiện ở đây.
Trang Duệ đưa ánh mắt nhìn về Dương Vĩ, vừa cười vừa nói:
- Vĩ ca, ngài chuyển nhà tới Bắc Kinh, chắc không chỉ muốn tới thăm ta chứ?
Hiện tại Dương Vĩ tiếp nhận sinh ý của gia tộc, mỗi ngày đều bề bộn
nhiều việc, Trang Duệ mấy lần mời hắn tới Bắc Kinh, đều không có thời
gian, mà lần này chạy tới, khẳng định là có chuyện.
- Trang Duệ, ngươi không biết?
Dương Vĩ nghe thấy Trang Duệ nói thế, con mắt lập tức trợn to.
- Còn nói nhảm à? Nếu như ta biết rõ ngươi tới, có thể không đi đón ngươi sao?
Trang Duệ tức giận trả lời.
Sau khi nghe lời này của Trang Duệ, trên mặt của Dương Vĩ lộ ra thần sắc chần chờ, nói ra:
- Ngươi... Ngươi không thấy, ta đi cùng ai à?
Dương Vĩ nói ra lời này làm cho Trang Duệ vui vẻ, truy vấn:
- Tống y tá? Nha... Không, chị dâu, nàng đến Bắc Kinh có gì hay sao?
Dương Vĩ vụng trộm liếc nhìn Trang Duệ, bày ra bộ dạng chẳng hề để ý, nói ra:
- Này, không có việc gì, nàng có bạn mới kết hôn, tới uống rượu mừng,
ta thì một năm nay không có gặp ngươi, cho nên tới thăm ngươi!
- Móa, Vĩ ca, ngươi không có phúc hậu a, không có việc gì thì không thể đến tìm ta? Đúng rồi, lần này ở thêm vài ngày, cuối tuần Hoàng Kim
Thành của ta khai trương, đến lúc đó ta cho ngươi biết một chút về nó.
Nghe được là bạn của Tống Tinh Quân kết hôn, Trang Duệ không hỏi tới,
ai mà không có bạn chứ? Nhưng tuổi của Tống y tá còn lớn hơn mình vài
tuổi? Nàng có bạn kết hôn, chắc tuổi cũng không nhỏ.
- Hoàng Kim Thành? Dùng vàng tạo thành? Đầu gỗ, nơi đó cần bao nhiêu vàng thế?
Lưu Giang nghe được Trang Duệ nói lời này, thiếu chút nữa tròng mắt rớt ra, bạn thân thích nhất là khoe khoang, mấy năm nay kiems được ít tiền
lời, cho nên mua một sợi dây xích vàng treo trên cổ.
Theo lời của Lưu Giang nói, nam nhân muốn mang dây chuyền vàng, phải có đủ uy
phong, bạch kim hay phỉ thúy đều để phụ nữ mang.
- Ha ha, dù
sao cạo một viên gạch trong đó xuống cũng có thể so được với sợi xích
của ngươi, lưu manh, đến lúc đó cho ngươi mở mang tầm mắt...
Trang Duệ cười nói, hô lên ngoại hiệu của Lưu Giang, mấy năm này tuy
tiền càng ngày càng nhiều, nhưng hắn có cảm giác thiếu thiếu cái gì đó,
sau khi đám Lưu Giang tới thăm Trang Duệ, thì hắn biết đó là tình bạn.
Người nào cũng không thể sống mãi vì tiền, nhưng những người bạn Trang
Duệ quen biết ở Bắc Kinh, không phải là chuyên gia sáu bảy mươi tuổi,
thì cũng là những học giả bốn năm mươi tuổi, tìm đám người này đàm luận
tri thức thì có thể, nhưng muốn tìm để chơi đùa, vậy thì dùng nước tiểu
soi mặt đi.
Tứ ca bên kia cũng có nhiều người trẻ tuổi, nhưng đều la quần là áo lượt trong kinh thành, đi đường đều hận không thể có
thể học theo con cua, thích đi ngang, Trang Duệ trốn được bao xa thì
trốn bấy nhiêu xa.
Mà chỉ có đám bạn nối khó hoặc bạn học,
mới cho Trang Duệ cảm giác tươi vui thế này, cũng không cần phải làm bộ
mặt nghiêm chỉnh bàn tri thức.
Sau khi vui đùa vài câu với
Lưu Giang, Trang Duệ phát hiện gần đây Dương Vĩ nói nhảm rất nhiều, lúc
này trầm mặc ở bên cạnh, ánh mắt thỉnh thoảng đánh giá mìh, không khỏi
kỳ quái hỏi:
- Vĩ ca, như thế nào? Hôm nay nói ít thế, có tâm sự à?
- Khục khục, không có gì!