- Đừng, lão Điền ta sợ nhất việc này, bình thường họp đều không muốn đi, ta đi xe với ngài nhé.
Giáo sư Điền nghe thấy Trang Duệ nhắc tới việc này, trên mặt có chút
hơi khổ, đừng nhìn biểu hiện ung dung bình thản của hắn trên TV, thật sự bình thường hắn không nói nhiều, cũng không muốn chuẩn bị tâm lý tốt để làm anh hùng.
Trang Duệ chần chờ một chút, nói:
- Việc này… Không tốt sao? Rất nhiều người đang đợi ngôi sao ở bên ngoài đấy.
Nếu quả thật giáo sư Điền đi cùng mình, những người bên ngoài kia chẳng phải đến công không sao?
- Lão Điền ta cả đời sẽ không hưởng thụ qua đãi ngộ, cũng không muốn
thành người nổi tiếng, mà tổ chuyên gia cũng không phải có một mình ta.
Nói đến đây giáo sư Điền dừng lại một chút, nói tiếp:
- Có một số người thích náo nhiệt, ta sẽ để cơ hội này cho bọn họ, tiểu Trang, lần này ngài tính toán cho ta một lần, đây chỉ là một chuyện nhỏ nhưng là phải giúp nha.
Khi giáo sư Điền nói chuyện, đã kéo
mở cửa xe ngồi lên trên, trước khi tin tức buổi họp mặt lần này được tổ
chức, trong nội bộ có rất nhiều dị nghị, không chỉ có những chuyên gia
cùng đi Nhật Bản không nhận, ngay cả người dẫn đầu cũng không đồng ý.
Cuối cùng giáo sư Điền vẫn đứng vững trước áp lực, viết đơn cam đoan,
lúc này mới đạt được thỏa thuận ngầm với lãnh đạo liên quan, tin tức
cuộc họp mặt lúc này, chỉ có một chuyên gia là giáo sư Điền có mặt.
Cho nên đối với những việc này giáo sư Điền cũng không quá quan tâm,
hắn tình nguyện về nhà ăn cơm của người bạn già nấu, cũng không muốn đi
những nơi chúc mừng các loại hình thức, giúp đỡ những vị lãnh đạo gia
tăng chính trị.
- Được, ngài đã nói, ta sẽ làm theo.
Đột nhiên Trang Duệ nhớ tới lời nhắn nhủ bàn giao của cha vợ, nói:
- Giáo sư Điền, nếu ngài đã ở bên trên xe này, ta cho ngài không đi dự chúc mừng công lao nhưng không cho chạy đâu.
Giáo sư Điền nghe Trang Duệ nói xong, còn chưa kịp nói, Trang Duệ hướng mấy người vừa xuống máy bay khua tay, đi ô-tô, đi ra khu xa trường, mấy người phía sau hai mặt nhìn nhau, không biết xảy ra chuyện gì.
Lần này tới nghênh đón tổ chuyên gia quy cách không xoàng, có lãnh đạo
viện bảo tàng Cố Cung, lãnh đạo bộ văn hóa, hội trưởng hiệp hội sưu tầm, còn có nhiều tổ chức nhân dân, khoảng chừng mấy trăm người vây quanh
lối ra ở sân bay.
Bên trên vài băng rôn lớn đều viết nghênh
đón tổ chuyên gia giáo sư Điền, mọi người đi ra hết, chỉ thấy được mặt
mấy chuyên gia khác, nhưng lại không thấy bóng dáng giáo sư Điền.
- Giáo sư Điền đâu? Tại sao chỉ có mấy người thôi?
Một lãnh đạo ưỡn ngực, bụng phình hướng người dẫn đầu tổ chuyên gia hỏi.
- Ngô cục trưởng, Điền… Giáo sư Điền bị Trang sư phụ dẫn đi rồi.
Người dẫn đầu kia vốn là người của bộ văn hóa, hiện tại gặp lãnh đạo, nên nói chuyện có chút lắp bắp.
- Thật là hồ đồ, cái gì Trang sư phụ không Trang sư phụ? Chúng ta nhiều người đều chờ ở chỗ này như vậy, đây không phải là không tổ chức không
kỷ luật sao? Gọi điện cho Trang sư phụ kia, để cho hắn trở lại đây!
Được, cục trưởng Ngô nghe xong có người còn mặt mũi lớn hơn so với hắn, lập tức nổi trận lôi đình, trong đám người tại hiện trường, theo hắn
cấp bậc hành chính cao nhất, lập tức nổi cáu đứng lên.
- Cục trưởng Ngô, vị Trang sư phụ kia…
Nhưng thật ra trong nhóm chuyên gia có một người nhận biết được Trang
Duệ, lập tức nói vài lời bên tai cục trưởng Ngô, cục trưởng Ngô nghe
xong mặt biến sắc, nói:
- Lần này các vị chuyên gia đều vất vả rồi, mời mọi người lên xe, chúng tôi đã tổ chức tiệc chúc mừng cho mọi người.
Dường như cục trưởng Ngô quên đi bực tức vừa rồi, sắc mặt vẫn không
đổi, cùng nắm tay các vị chuyên gia, dẫn đầu rời khỏi sân bay.
Chỉ là hiện tại không thấy tung tích chính chủ, những chuyên gia còn
lại căn bản không muốn có mặt ở trên TV, cũng không có ai đại diện lên
tiếng, lần này nghênh đón xem như bắt đuôi làm đầu.
Bất quá
vị cục trưởng Ngô cũng không còn nói những lời ác ý nữa, là cháu ngoại
trai của đại trưởng, lại có thể gán tội lên hắn sao?
- Trang ca, Bắc Kinh vẫn còn rất tốt, không khí trên đường cái rất vui mừng ah.
Ngày kia chính là giao thừa, lúc này Bắc Kinh được trang trí đổi mới
hoàn toàn, khắp nơi đều tràn đầy sức sống đón chào năm mới, những năm
nay cuộc sống sinh hoạt của mọi người đều tốt, lại nhớ bầu không khí đón mừng năm mới của bảy tám mươi năm về trước, nạn cấm đốt pháo cũng bị
hủy bỏ, ngồi ở trong xe, thỉnh thoảng có nghe thấy tiếng pháo nổ rải rác ngoài đường phố.
- Đúng vậy, anh bạn, ngài cũng sắp làm cha, qua thật là nhanh ha.
Trang Duệ bị Bành Phi nhắc tới một chút, cũng làm khơi gợi lại tâm tư
trong lòng, đây đã là qua năm thứ hai ở tại Bắc Kinh, vốn là một năm rất biến hóa, nếu như không phải do xuất thế của nhi nữ, thực sự là Trang
Duệ không có được cảm giác này.
- Mấy năm nay khá tốt, lâu
rồi mới trở lại Bắc Kinh, chỉ có điều so với bảy năm trước những năm tám mươi, vẫn là chênh lệch xa.
Giáo sư Điền cũng có chút ít cảm xúc, xã hội phát triển càng lúc càng nhanh, nhưng là một ít truyền
thống cũng đều bị loại bỏ mất, như khỉ làm xiếc, bán thuốc tăng lực nuốt đao kiếm, những ngày này mà giáo sư Điền thường thấy những năm trước
nhất đều không còn.
- Hắc, tiểu Trang, đây là ngài muốn đưa ta đi đâu sao?
Giáo sư Điền nói chuyện xong, thấy xe chạy ra hướng vùng ngoại ô, không khỏi có chút nghi hoặc.
- Ha ha, giáo sư Điền, trong nhà chuẩn bị bữa tiệc thân mật, mời ngài
đến kể lại cho chúng ta hành trình câu chuyện làm chấn động lòng người
tại Nhật Bản.
Nghe vậy Trang Duệ cười, vừa rồi hắn gửi tin
nhắn cho mẹ, chuẩn bị một bữa tối trong nhà chiêu đãi giáo sư Điền, nhân dịp để cha vợ gặp mặt một chút, buổi tối ngày hôm qua Tần Hạo Nhiên
nhắc Trang Duệ lôi kéo đến nửa đêm.
- Anh bạn trẻ, người bạn già của ta ta vẫn còn chưa gặp đâu, lại tưởng rằng xảy ra chuyện gì.
Giáo sư Điền lắc đầu, lấy điện thoại động ra gọi điện về nhà, thật sự
hắn đối với nhân vật thần bí chế tạo ra vài món đồ sứ này cũng rất là
hâm mộ, đang muốn cùng Trang Duệ bàn bạc về chuyện này.
-
Cha, vị này chính là giáo sư Điền, Điền sư phụ, đây là bố vợ ta, thế
nhưng rất hâm mộ ngài, dẫn ngài đến đây chính là ý chỉ của bố vợ ta.
Sau khi Trang Duệ tiếp xúc với Tần Hạo Nhiên nhiều, biết rằng bố vợ của mình rất văn minh, không có việc gì khi mở đầu cũng vui đùa vài câu.
Lúc này Tần Hạo Nhiên giống như quý tộc cổ, tiến lên nắm chặt tay giáo sư Điền, nói:
- Kẻ hèn Tần Hạo Nhiên này, hoan nghênh Điền sư phụ, phong thái của
Điền sư phụ trên TV, làm cho thế hệ của ta tự cảm thấy hổ thẹn, không
bằng ah.
- Không dám nhận, chẳng qua ta chỉ là người chấp hành, tiểu Trang mới chính là chủ mưu.
Nhìn thấy phong thái tao nhã của Tần Hạo Nhiên, giáo sư Điền cũng không dám lãnh đạm, cười cười nói tiếp:
- Ta so với ngài còn nhỏ hơn mấy tuổi, cứ gọi là Điền lão đệ là được.
- Ngươi chấp hành cái gì, chủ mưu?
Tần Hạo Nhiên có chút không hiểu, nhưng vẫn tránh người ra, mời giáo sư Điền đi vào trong phòng khách, Tần lão gia tử cũng đứng đón chào ở
trong phòng, mọi người lại chào nhau.