Đồ ăn trong nhà sớm đã chuẩn bị xong, vì để mấy người đàn ông trò
chuyện với nhau, Âu Dương Uyển dẫn theo con dâu cùng mẹ đến một phòng
khác ăn cơm, để chỗ đó lại cho bọn người Trang Duệ.
Thân thể
Tần lão gia tử không tốt lắm, cũng đã hơn 85 tuổi, nhưng vẫn cố gắng mời giáo sư Điền một chén rượu, rồi Tần Huyên Băng dìu về phòng nghỉ ngơi.
- Điền sư phụ, trước chúc mừng ngài lần này đã làm tăng cái uy của nước ta trong lần đi Nhật Bản này, chúng ta cạn một chén.
Sau khi Tần lão gia tử rời đi, Trang Duệ giơ chén rượu lên, kính giáo sư Điền một chén.
Kỳ thật lần này Trang Duệ để cho Bành Phi đi Nhật Bản, chuẩn bị không
chỉ có một phương án, kể lại đầu đuôi mọi chuyện cho giáo sư Điền, chỉ
là hắn chuẩn bị phương án một loại.
Tuy nhiên trước kia có
tiếp xúc nhiều với Điền Phàm, nhưng Trang Duệ cũng không có nghĩ giáo sư Điền khí khái như vậy, gánh áp lực lớn, nhưng rõ ràng vẫn hoàn thành
chuyện này.
- Tiểu Trang à, cuối cùng việc này có như thế
nào, so với người khác ngài đều tinh tường, cũng không cần lau phấn trên mặt lão Điền ta như vậy.
Giáo sư Điền uống chén rượu này, cũng không nhúc nhích chiếc đũa, nói tiếp:
- Mặc dù việc này ngài có chơi đùa hiểm, nhưng kết quả cuối cùng cũng
không tệ lắm, nhưng lần sau không thể làm như vậy nữa, loại chuyện này
hoàn toàn không có lần thứ hai đâu.
- Điền sư phụ, ta biết
rõ, bất kể thế nào, chuyện này vẫn muốn cám ơn ngài, nếu không thật sự
ta không biết nên kết thúc chuyện này như nào nữa.
Trang Duệ
gật gật đầu, bộ dạng đồng ý, chuyện này bắt đầu thổi sóng cùng ảnh
hưởng, vượt xa tưởng tượng của Trang Duệ, lại để cho hắn tự diễn một
mình, hắn thật không dám.
- Điền lão đệ, các ngươi… Việc này… Việc này đang nói đều là tỉnh sao?
Vừa rồi ở ngoài cửa, trong lòng Tần Hạo Nhiên đã có nghi vấn, bây giờ
nghe thấy hai người nói chuyện, càng như là lọt vào trong sương mù không rõ gì cả, dường như chính con rể mình có liên quan đến sự kiện “Cổ sứ” ?
- Tần lão ca, ngài không biết?
Giáo sư Điền sững sờ một chút, liếc nhìn Trang Duệ phía sau, nói tiếp:
- Chuyện này từ đầu đến cuối, đều là do con rể ngài làm ra đó.
Điền Phàm cũng không biết Trang Duệ giữ bí mật về việc này, ngay cả bố
vợ cũng không biết, thuận miệng lại nói ra, hắn cũng có chút ý đồ trả
thù Trang Duệ, tiểu tử này trước khi hành động, quả thực là mượn con
mình để sai khiến.
- Cái gì?
Tần Hạo Nhiên vừa mới uống một chén rượu vào trong miệng, trực tiếp phun ra, nhìn về phía
trên mặt Trang Duệ, biểu cảm bộ dạng hoàn toàn không thể tin được.
- Bố, bố đừng kích động.
Tần Hạo Nhiên kích động không sao, phun toàn bộ một ngụm rượu lên trên
người Trang Duệ, làm chân tay Trang Duệ luống cuống cầm khăn lau.
- Tiểu Duệ, Điền lão đệ nói là thực?
Tần Hạo Nhiên không nghĩ tới chính mình làm việc gần đây đều không để ý đến con rể, rõ ràng làm ra sự việc lớn như vậy, có thể nói trong hai
tháng gần đây, bởi vì chuyện này mà quan hệ hai nước Trung Nhật có chút
căng thẳng hơn.
Đương nhiên, quan hệ hai nước cho tới bây giờ sẽ chính thức không được dễ chịu, vẫn luôn duy trì trên mặt là bạn bè tốt.
Trong phòng khách có hơi ấm, sau khi Trang Duệ cởi một chiếc áo khoác
ngoài có mùi rượu ra, mới nhìn hướng về Tần Hạo Nhiên, nói:
- Bố, con cũng không nghĩ tới việc này, sẽ gặp phải tranh chấp lớn như vậy.
Sự việc là như thế này, thời gian ngắn trước, con đầu tư một viện
nghiên cứu gốm sứ, đã chế tạo thành công ra đồ gốm sứ mô phỏng.
Vốn là con muốn bạn bè đấu giá, nhưng xem ra không có ai được, ai biết
được Sơn Mộc muốn mua lại, lúc ấy con đã đề giá cao, nhưng hắn lại vẫn
mua, cái này đơn giản chỉ cần cầm tiền trong lòng bàn tay, con cũng
không thể không muốn sao?”
Trên mặt Trang Duệ lộ ra vẻ rất
oan ức, thấy Tần Hạo Nhiên cùng với giáo sư Điền đều rất im lặng, tiểu
tử này là điển hình của sự thông minh, cuối cùng vẫn dễ dàng lấy được
một lỗ tai của đối phương.
Nếu như không muốn nói, biện pháp
kia là phần lớn, trực tiếp đạp nát hết tại chỗ? Còn nén phá hư, cố tình
nâng giá để người khác mua về?
Lần thứ nhất Tần Hạo Nhiên
phát hiện, đã biết coi trọng sự thành thật của con rể, lại còn thuộc về
loại đại trí giả ngu, đem bán chính mình còn có thể giúp Trang Duệ kiếm
tiền!
- Việc này… Vậy ngày hôm qua người làm gì mà không nói cho ta vậy?
Lúc này Tần Hạo Nhiên ở giữa nghe được câu chuyện rất phức tạp liền
trợn mắt há hốc mồm, sau khi chờ Trang Duệ nói xong, hắn mới nghĩ đến,
hôm qua con rể đã biết, thời điểm mọi người đều sốt ruột, cũng không có
thể làm ra được bộ dạng như vậy sao?
- Bố, người ta không phải có tý muốn khoa trương sao?
Những lời này của Trang Duệ có lực sát thương càng lớn, lại để cho giáo sư Điền và Bành Phi ngồi ở bên cạnh, đều phun rượu ra, trong phòng vang lên những tiếng cười.
*****
- Lúc này đang truyền bá một tin tức, vừa mới nhận được tin tức, tại một tòa cao ốc ở thủ đô
Tokio Nhật Bản, xuất hiện một sự kiện nhảy lầu tại chỗ.
Trải
qua kiểm tra, thân phận người chết là hội trưởng hiệp hội gốm sứ Nhật
Bản, năm nay 52 tuổi, sau khi ngã lầu đã tử vong tại chỗ, trải qua điều
tra sơ bộ, hành động của Dã Hợp vốn là tự sát, nguyên nhân cụ thể còn
chờ để điều tra.
Đúng lúc bọn người Trang Duệ đang trò chuyện vui vẻ, đột nhiên bên trong TV có tin tức, làm thu hút mọi người chú ý
đến, trong lúc nhất thời, trong phòng trở nên yên lặng.
Cảm
giác được chấn động lớn nhất, dĩ nhiên là Trang Duệ cùng giáo sư Điền
vừa mới rời khỏi Nhật Bản, hai người bọn họ đều không thể nghĩ đến, Dã
Hợp lại dùng cách tự sát để chấm dứt tính mạng của mình, đáp lại vụ bê
bối vừa mới xảy ra lần này tại Nhật Bản.
Mặc dù trong tin tức nói không rõ nguyên nhân tự sát, nhưng ai cũng biết, nguyên nhân Dã Hợp tự sát, cũng chính bởi vì sự kiện “Cổ sứ” lần này.
Tần Hạo Nhiên sợ bọn người Trang Duệ có tâm lý gánh nặng, vội vàng mở miệng nói:
- Tiểu Duệ, Điền lão đệ, việc này không thể trách các ngươi, hoàn toàn là do những người Nhật Bản này gieo gió gặt bão.
- Đúng đấy, ca, nếu theo như cách nghĩ của ta, trực tiếp sẽ đem hai người này cho…
- Đi, Bành Phi, đi cùng vợ của ngươi đi, đừng nói linh tinh.
Trang Duệ ngắt lời Bành Phi, dù nói thế nào, đây cũng là mất đi một tính mạng.
- Tiểu Trang, dù bọn giặc ngoại xâm Nhật Bản có chết nhiều hơn nữa, ta
cũng không có thương tâm, nhớ năm đó ông nội của ta 29 tuổi vào trong
quân đội, tự tay chém chết hai mươi hai tiểu quỷ…
Trái lại
giáo sư Điền không có một chút ảnh hưởng gì, sau khi nghe thấy tin tức
này, lập tức liên tiếp uống ba chén rượu, nhất là sau khi nói ra lời
này, thân thể giáo sư Điền gầy yếu, vậy mà lại để cho mọi người cảm giác thấy một loại khí phách thẳng thắn.
- Ha ha, ta không sao, tin tức này có chút bất ngờ mà thôi.
Trang Duệ nghe vậy cười.
Kỳ thật sau khi trải qua chuyện này, trong lòng Trang Duệ cũng không
muốn mọi người yếu ớt như vậy, ít nhất hắn đối với Mục Tháp chính là
động sát tâm, nếu như không phải kim cương làm thay lời nói, Trang Duệ
cũng sẽ đích thân giết chết Mục Tháp.