Theo giọng nói. Một ông lão hơn 50 tuổi đi tới trong sân, đột
nhiên nhìn thấy hai chiếc xe đang dừng trước cửa nhà, nhất thời sửng
sốt.
- Bố, chúng con không có bán những đồ vật kia, đi quyên cho quốc gia, bọn họ đều là người của nhà nước, đến khảo sát cổ mộ.
Coi như là ngươi hiểu chuyện, Đại Ngưu đạp em trai một cước về sau,
giải thích cho bố của hắn một chút, Nhị Ngưu căn bản không có quan tâm,
đi vào trông bếp đang bốc khói, anh chàng ngốc này lại đói bụng rồi.
- Nhanh, mau mời vào, trong nhà bọn ta cũng không có gì hay để chiêu
đãi, vị đại ca kia, ngài đừng chê cười, bà nhà tôi, buổi tối sẽ nấu một
bữa cơm, đem cá quả ngày hôm qua ta mò được đem giết.
Mặc dù
lão Trương là dân quê, nhưng thật ra rất có nhãn lực, liếc mắt đã biết
giáo sư Mạnh là người đứng đầu, dẫn một đoàn người đi vào bên trong nhà.
- Lão đệ, ta hơn ngươi vài tuổi, vỗ lễ, bảo gọi ngươi là lão Trương
nha, ngươi xin đừng khách khí, chúng ta muốn ở lại nhà ngươi một thời
gian ngắn, có cái gì thì ăn cái đấy, đừng coi chúng ta giống như người
ngoài.
Giáo sư Mạnh có kinh nghiệm với dân quê rất phong phú, nói mấy câu đã làm lão Trương cảm thấy dễ chịu, người muốn là hạ thấp
địa vị mình xuống. Nói chủ quyền của quốc vương và tên ăn mày như nhau,
tất cả đều là ngang hàng.
Nhưng hiện tại cũng có một số người muốn chọc hành tây vào mũi lơn. Hình dạng giả bộ, đi tới nông thôn nhân tiện giễu võ dương oai, cũng không suy nghĩ chính tổ tiên của mình cũng đã bị làm như vậy sao?
Sau khi giáo sư Mạnh nói về việc dừng chân cùng chi tiêu ăn cơm cho lão Trương nghe, lập tức lão Trương khua
tay liên tục, nói:
- Lão ca, ngài xem thường bọn nông dân ta quá, gạo và mì trong nhà là không cần tiền, thừa đủ mấy người ăn thì sợ cái
gì đây? Một lão Nhị khờ nhà ta cũng ăn nhiều hơn ba bốn người các ngài.
- Trương đại thúc, ngài đừng khách khí, chúng ta làm việc bình thường
muốn ăn chút thịt, không phải còn muốn phiền ngài ra thị trấn mua sao?
Cứ làm như vậy đi.
Rốt cục được bọn người Trang Duệ khuyên
bảo, lão Trương cũng nhận lấy 2000 khối tiền, lúc ấy tay run run, hắn
nhận thầu cái vườn trái cây không thể nào tốt, thu hoạch mấy năm trước
cũng không nhiều, bằng không thì hai con trai cũng sẽ không phải đi ra
ngoài làm thuê.
Bữa tối ăn ở nhà lão Trương là có rau cỏ của nhà, sau đó mẹ Đại Ngưu giết chết con gà trống gáy ở trong nhà.
Phải biết rằng, chiêu đãi gà trống gáy ở nông thôn là rất quý, đây
chính là tiếp đãi trọng hậu khách quý, còn có canh cá quả đậm đặc, mấy
nhân viên công tác đi theo giáo sư Mạnh trầm trồ khen ngợi.
Buổi tối không thể đi lên trên núi, bọn người Trang Duệ bắt đầu cùng
nhau làm, trong lúc nhàn rỗi lấy lương thực ra, xem như là dừng chân.
- Các ngươi… Các ngươi đây là phạm tội rồi!
Sau khi dọn dẹp xong phòng, giáo sư Mạnh cùng bọn người Trang Duệ đi
đến trong sân đằng sau nhà Đại Ngưu, trên mặt đất trong sân, hai anh em
Đại Ngưu xếp rất nhiều vật bồi táng trộm được ở bên trong mộ táng.
Lão Trương kéo bóng đèn vào trong sân, nên rất sáng sủa, thu hút không
ít con muỗi bay loạn vây quanh bóng đèn, có chút đồ vật rơi ở bên trên
sân.
Đa số những vật bồi táng này là nhân vật tượng gốm, lờ
mờ còn chưa nhìn rõ hoàn toàn màu sắc bên trên, có lẽ đây đều là tượng
màu, 50~60 tượng màu hình thái khác nhau, rõ ràng không có một cái nào
giống nhau.
Giáo sư Mạnh xem vô cùng đau lòng, nếu như biện
pháp bảo vệ tốt, có lẽ còn có thể giữ lại được một ít tượng gốm màu cao
cấp, nhưng bây giờ thì là không thể nào được.
- Tiểu Nhâm, Tiểu Trang, tìm một chút, nhìn xem có thẻ tre ấn ngọc hay không.
Thật sự đồ vật là thứ có giá trị nhất, chứ không phải là những thứ vàng bạc châu báu, đối với các nhà khảo cổ học mà nói, có thể chứng minh
thân phận chủ nhân mộ táng qua con dấu, đó mới là quan trọng nhất.
Mà khoảng cách giữa triều nhà Hán với triều Tần cách xa nhau cả một
thời kỳ, còn không tính quá xa xưa, vô cùng có khả năng khai quật được
một ít kinh thư sách cổ thất truyền, đó cũng là thứ đồ vật vô giá.
Nhưng thẻ tre bảo tồn không dễ, trong rất nhiều mộ lớn có thể nhìn thấy dấu hiệu mục nát của thẻ tre, thực tế vật dụng khai quật rất nhỏ, bên
trong một số mộ táng được khai quật đã từng có thẻ tre binh pháp Tôn Tử, đáng tiếc cũng không được trọn vẹn đầy đủ.
- Sư phụ, không có, chỉ có những tượng gốm này, còn có chút khí cụ bằng bạc, không có phát hiện ấn của chủ nhân.
Trang Duệ cùng Nhâm Xuân Cường cẩn thận loại bỏ một hồi, đều không có
thể phát hiện một chút manh mối nào để nói rõ thân phận chủ nhân, những
tượng gốm này đều là vật bồi táng thường gặp ở các mộ táng triều Hán,
không nói rõ vấn đề gì.
- Đại Ngưu, tổng cộng các ngươi đục mở mấy mộ thất?
Giáo sư Mạnh suy nghĩ một chút, cũng chỉ có mấy chục kiện vật bồi táng, trong suy nghĩ của hắn kém lăng mộ của đế vương khá xa. Đừng nói là mộ
đế vương, ngay cả là lăng mộ đại thần, vật bồi táng bên trong cũng nhiều gấp mấy chục lần chỗ này.
- Mộ thất? Cái gì gọi là mộ thất?
Đại Ngưu có chút không hiểu những lời của giáo sư Mạnh.
- Chính là nơi để đặt quan tài.
Trang Duệ ở bên cạnh nhắc nhở một câu.
- Ah, chỉ có một thôi, ta và Đại Ngưu phá vỡ hai cửa đá, lập tức gặp
được quan tài, trừ bên ngoài quan tài, chỉ có những vật này, hai chúng
ta chuyển vài chuyến, mới chuyển ra được.
Đại Ngưu nhớ lại tình hình lúc đó, đột nhiên nói:
- Đúng, sau khi ta phá vỡ cửa đá, còn phát hiện hai người chết, quần áo đều nát, chỉ còn lại có xương cốt.
- Làm bậy à, hai ngươi không nghe lời, lão tử ta đánh chết ngươi.
Lão Trương ở bên cạnh nghe được lời Đại Ngưu nói rất tức giận, cầm lấy
cây chổi ở sân đuổi con trai, trong lúc nhất thời phát hiện ra hài cốt
theo như lời Đại Ngưu nói, làm cho mọi người cảm thấy rùng mình.
- Đồ khốn nạn, mộ người chết sao có thể vào tùy tiện? Thôn Đầu Đông
không phải là Nhị Cường chết vì đào mộ, về sau trên người đều là u,
ngươi còn không có vào bệnh viện sẽ chết mất?
Sau khi được
bọn người Trang Duệ khuyên giải, lão Trương vẫn cảm thấy bực bội toàn
thân phát run, chỉ vào hai thằng con mắng to.
- Lão Trương,
không có việc gì, qua mấy nghìn năm, trong mộ là chẳng có cái gì, cũng
không có tác dụng gi, nhưng nếu ngươi muốn dậy bảo hai con trai tốt, thì về sau không thể làm như vậy nữa.
Giáo sư Mạnh cũng khuyên
bảo Trương Lão Đầu vài câu, hắn khai quật cổ mộ nhiều, nhìn thấy cơ quan ám khí nhiều không kể xiết.
Hạ độc ở bên trong mộ táng là
chuyện thông thường, chỉ là thời gian đã lâu, độc tính cũng đã bị phát
huy hết, nhưng thật ra có một số vũ khí sắc bén cắm vào bẫy rập được bố
trí trên đường hành lang, đối với trộm mộ là rất nguy hiểm.
- Đại Ngưu lại đây, ngươi nói cho ta nghe một chút đi, lúc ấy là như thế
nào mà phát hiện ra cái mộ kia, ở bên trong cùng là tình hình như thế
nào.
Giáo sư Mạnh đang nhìn những vật này, có trực giác,
chính là hai anh em Đại Ngưu cũng không có phát hiện mộ thất chính thức, có lẽ bọn hắn chỉ là ở cửa ra vào Bảo Sơn mà thôi.