Hoàng Kim Đồng

Chương 974: Chương 974: Sinh tồn trên đảo hoang (3)






Đột nhiên Trang Duệ nhảy lên, nếu như hôm nay trên biển xuất hiện giông tố, một lần nữa giống như ngày hôm qua không thấy được năm ngón tay, thì cả ngày hôm nay mình phải nhịn đói, thừa dịp mặt trời còn ánh chiều tà, Trang Duệ chuẩn bị bữa tối cho thật tốt mới được.

Nhanh chóng chạy về rừng cây, từ trên mặt đất nhặt xuống hai trái dừa lớn nhỏ cỡ bàn tay, Trang Duệ lại xông về phía bờ cát, nhặt cỡ bốn năm cân hào, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn trở lại khu đá ngầm gần biển kia.

Tuy trong rừng cây có thể che gió che mưa, nhưng Trang Duệ sợ trong đêm sẽ có dã thú, phải biết rằng, rất nhiều dã thú đều kiếm ăn vào buổi tối.

Tương đối mà nói, ở lại khu đá ngầm vẫn tốt hơn so với ở trong rừng, dù sao đây là đảo núi lửa, lại ở khi nhiệt đới, cũng không phải sợ buổi tối bị đông cứng.

Tục ngữ nói trước lạ sau quen, lần này Trang Duệ ăn những con hào kia, động tác thành thạo hơn rất nhiều, cầm thanh tiểu đao của Bành Phi, cắm vào con hào, hơi vặn vẹo bàn tay một chút, cả con hào đã mở ra.

Tiện tay súc cát mịn và nước biển trong thịt của con hào, Trang Duệ liền đem nó nhét vào trong miệng, ngày hôm qua ngay cả nước biển cũng đã uống qua rồi, cũng không quan tâm tới chút mặn của thịt hào.

Hơn nửa tiếng qua đi, Trang Duệ ném xác con hào xuống đất, hắn dùng tảng đá nện vỡ trái dừa bên cạnh, nhưng Trang Duệ không chỉ uống nước dừa, mà thịt dừa cũng bị Trang Duệ gặm không còn một mảnh, nhưng hương vị cũng không được tốt lắm.

- Lúc nào mới có thể trở về nhà đây?

Sau khi ăn uống no sai, Trang Duệ từ từ bước lên bờ cát, vô số ánh trăm sao lấp lánh chiếu lên mặt biển, trừ gió biển thổi qua rừng cây nghe ào ào ra, trừ âm thanh này, thì cả trời đất vô cùng yên tĩnh, làm cho nội tâm của Trang Duệ sinh ra cảm giác vô cùng cô độc.

- Lúc trước ở bên người còn có tiểu cẩu, nhưng nay chẳng còn lại gì, bạn thân ta làm sao lại xui xẻo như vậy, một mình lưu lạc trên đảo hoang thế này?

Trang Duệ trùng trùng điệp điệp đá lên mặt cát, làm cho cát bụi bay đầy trời, trên mặt tràn ngập nước mắt.

Giờ phút này Trang Duệ không còn quan tâm tới hình tượng hay không hình tượng, ỏ cái địa phương khỉ gió này, cho dù có trang bức cũng không ai thấy.

Sau khi làm rộn trên bãi cát ba bốn tiếng đồng hồ, Trang Duệ mới kéo tấm thân tàn tạ quay trở về khi đá ngầm, tìm một lõm vào phía trong khoảng một mét và đi vào, hai bên đều là đá ngầm, nằm xuống.

Nhìn lên bầu trời đầy sao trên đầu, Trang Duệ từ từ ngủ đi.

- NGAO giáo... Ô gà...

Thời điểm nửa đêm, từ trong phương hướng của hải đảo, truyền ra âm thanh gào rú của dã thú, làm cho Trang Duệ đang ngủ say giật mình tỉnh dậy, cầm tiểu đao nhìn về phía con quái thú đang mở to miệng trong rừng cây.

- Mẹ kiếp, đây là dã thú gì?

Tiếng kêu này lần đầu tiên Trang Duệ nghe thấy, nhưng hắn không biết, càng khiến cho người ta sợ hãi, chẳng lẽ chính là quái vật thời tiền sử hay sao?

Theo sau mấy tiếng gào rú, tâm tình của Trang Duệ từ từ buông xuống, tiếng dã thú là ở sâu trong rừng rậm, mình lại ở biên giới của rừng rậm, chắc có lẽ không gặp nguy hiểm gì cả.

Nhưng đêm nay Trang Duệ không dám ngủ tiếp, một mực chờ đợi lo lắng đợi trời sáng, mới mơ mơ màng màng ngủ đi, đến buổi trưa, bị ánh mặt trời cực nóng chiếu vào mới tỉnh lại.

- Không được, tiếp tục như vậy, không đợi đội cứu viện tìm được mình, bản thân mình đã không chống đỡ được.

Trang Duệ nhìn cánh tay của mình, rõ ràng là bị phơi nắng tróc da, toàn thân đều đỏ ửng, vội vàng sử dụng linh khí vuốt ve một phen, cái màu đỏ trên da thịt này, mới từ từ tiêu tán đi.

Sau khi xử lý tốt thân thể, Trang Duệ lập tức leo lên tảng đá ngầm cao nhất, nhìn về phía mặt biển xa xa, nhưng trừ sóng biển và gió ra, cái gì cũng không có, quay đầu lại nhìn về phía bãi cát, ba chữ SOS cực lớn kia, vẫn bày ở chỗ đó.

Ngơ ngác đứng thẳng một lúc, mặt mũi Trang Duệ tràn đầy thất vọng đi về phía bờ cát, bắt đầu chuẩn bị đồ ăn hôm nay, nhưng tâm tình bất an càng ngày càng mãnh liệt.

Trang Duệ nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì mà hai ngày nay, suốt nhiều tiếng đồng hồ, đội cứu viện không tìm được mình?

Nhưng Trang Duệ không biết, sau khi hắn bị bão tố thổi đi và rơi xuống mặt biển, lại bị sóng biển đánh trôi dạt vài trăm km, hiện tại vị trí của vùng biển này, là vùng nguy hiểm nhất của Ấn Độ Dương, cũng là khu vực thần bí nhất.

Vùng biển này ở phía tây Ấn Độ Dương, mà quần đảo Antilles Islands ở phía tây, nói cái tên này, rất nhiều người không biết, nhưng nó còn có một cái tên vang dội khác, chính là quần đảo Caribbean!

Tin tưởng cho dù là người không thường xem điện ảnh, cũng tương đối quen thuộc với cái tên này, Pirates Of The Caribbean vào mấy thế kỷ trước, tung hoành trên biển, mà hang ổ của chúng, chính là trên quần đảo Antilles Islands này.

Nhưng hải đảo của Trang Duệ đang ở, khoảng cách với quần đảo Caribbean, còn hơn hai trăm hải lý nữa, hơn nữa vùng biển này so sánh với quần đảo Caribbean, còn có một cái tên vang dội hơn, đương nhiên, cái tên này chỉ có những người sinh hoạt thường xuyên trên Ấn Độ Dương, mới biết được.

Đây là vùng biển có từ trường khó hiểu, hơn nữa che đậy tất cả tín hiệu thư từ qua lại, thường xuyên sinh ra sự cố chìm thuyền và máy bay gặp nạn, cùng với tam giác quỷ Bermuda, giống như có liên hệ không hiểu.

Bermuda đã từng xảy ra một sự kiện quỷ dị, một chiếc tàu ngầm của Soviet vào một phút di chuyển trong vùng biển Bermuda, nhưng một phút sau khi nổi lên lại ở trên biển Ấn Độ Dương.

Cơ hồ vượt qua nửa vòng trái đất, chín mươi ba thuyền viên trên tàu ngầm bỗng nhiên già yếu đến hai mươi năm.

Sau khi sinh ra việc này, giới khoa học và quân đội Soviet, lập tức bắt đầu tiến hành điều tra tất cả nhân viên của tàu ngầm, cuối cùng kết luận là, trên địa cầu, vô cùng có khả năng tồn tại một nơi có đường hầm thời gian nhanh hơn so với bất cứ nơi nào khác trên thế giới.

Lúc ấy địa điểm tàu ngầm xuất hiện, cũng nằm ở khu vực này, bởi vậy càng tăng thêm sắc thái thần bí của vùng biển này, mà một ít người sinh hoạt trên các hòn đảo gần đó, đối với nơi này kiêng kị rất sâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.