Bên trong không thiếu người biết chuyện, đối với giá trị của những tiền vàng này, đều đưa ra bán đoán trước tiên.
Bảo tàng Klaus xuất thế, làm cho tràng diện nóng bỏng lên, cũng chỉ có
trên trăm phóng viên là quan tâm tới Trang Duệ và Hoàng Phủ Vân, đều cầm máy chụp ảnh, từ các góc độ chụp liên tục.
Mà cái mỏ neo vàng kia, cộng thêm mặt nạ vàng thần bí, không thể nghi ngờ chính là tin tức chính của lần này.
Trên mặt của mỗi người đều hiện ra thần sắc cuồng nhiệt, thậm chí có
suy nghĩ tiến lại gần quan sát bảo tàng Klaus, nếu không phải hiện
trường có cảnh sát vũ trang ngăn cản, chỉ sợ đám người này đã sớm lao về phía mấy cái tủ.
Tràng diện hỗn loạn không chịu nổi, thẳng
đến khi một đám cảnh sát vũ trang tiến vào, trật tự mới từ từ khôi phục, về phần Trang Duệ và Hoàng Phủ Vân, cũng từ trong đám người đi ra, giờ
phút này mới trở về đài chủ tịch.
- Tốt rồi, tất cả mọi người đã nhìn thấy bảo tàng của Vua Hải Tặc Klaus, về phần những vật này là
thật hay giả, sau đó sẽ có hội nghị của các chuyên gia, tự nhiên sẽ cho
ra đáp án. Bây giờ là thời gian phỏng vấn, Trang tiên sinh tổng cộng sẽ
trả lời mười vấn đề, thỉnh mọi người nghĩ kỹ vấn đề rồi hỏi!
Hoàng Phủ Vân cầm microphone ho khan vài tiếng, theo tiếng của hắn, hiện trường dần dần an tĩnh lại, những ký giả này đều có kinh nghiệm lâm
trận, làm cho Hoàng Phủ Vân vừa dứt lời, vô số cánh tay đều giơ cao lên.
- Thỉnh vị tiểu thư này đưa ra vấn đề!
Hoàng Phủ Vân nhìn bốn phía, cuối cùng nhìn thấy một thân ảnh nóng bỏng tóc vàng trong đám người, một thân quần áo chuyên nghiệp, dáng người
uyển chuyển dụ người, rất dễ dàng làm cho người ta liên tưởng tới nữ nhà báo tài ba!
Trang Duệ tức giận liếc nhìn Hoàng Phủ Vân, bạn
thân thưởng thức đúng là quá tục khí a? Nhưng nữ nhân này lớn lên đúng
là không tệ, nhớ rõ các động tác trong phim của Âu Mỹ, nữ nhân này đều
là nhân vật sắm vai thư ký.
- Trang tiên sinh, tôi tới từ báo New York Times, tôi muốn biết, cái mặt nạ vàng này đến từ cổ Ai Cập,
ngài có ý định đem nó trả lại cho chính phủ Ai Cập hay không?
Nhưng câu hỏi cửa vị nữ phóng viên xinh đẹp này, làm cho Trang Duệ tỉnh táo lại.
Cái tờ báo New York Times này là một tờ báo nổi tiếng của nước Mỹ, trở
thành phóng viên tin tức của tờ báo này, chính là mộng tưởng của rất
nhiều người, Trang Duệ cũng không nghĩ tới, phóng viên của tờ báo này,
lại có loại nữ phóng viên chân dài không não a?
- Mẹ kiếp, lão tử đào bảo cũng không phải từ người Mỹ các ngươi, các ngươi quản làm gì chứ?
Trang Duệ đối với câu hỏi của phóng viên tới từ nước Mỹ này rất bất
mãn, cái này kim nhãn tóc màu biếc xinh đẹp nữ phóng viên nhìn như hỏi
một rất tùy ý vấn đề, nhưng lại cho Trang Duệ tiếp theo bộ đồ, lại để
cho hắn rất khó trả lời.
Với tư cách là một quốc gia có cổ
vật bị xói mòn nghiêm trọng, trong những năm gần đây, trong nước có một
ngành riêng biệt, một mực hiệp thương với các quốc gia có cổ vật, thu
hồi lại hàng trăm cổ vật bị xói mòn.
Cho nên lúc nữ phóng
viên này đưa ra vấn đề, dụng ý của hắn trở nên hiểm ác, nếu Trang Duệ
nói đồng ý trả lại, thì chẳng khác nào dùng giỏ trúc múc nước, chính phủ Ai Cập sẽ cảm tạ nữ phóng viên nước Mỹ này.
Nhưng nếu Trang
Duệ nói không đồng ý, bọn họ sẽ trắng trợn lăng xê, người trong nước
không muốn trả quốc bảo của nước khác, sau này thời điểm ngành thu hồi
cổ vật trong nước, khẳng định bị người khác nói lời từ chối trả lại.
- Vị tiểu thư này, nghe nói nước Mỹ ở New York có nhà bảo tàng
Metropolitan, ở Luân Đôn nước Anh có nhà bảo tàng Burgh House, Paris
nước Pháp có cung Louvre, ở Nga có bảo tàng Russia St. Petersburg, tất
cả đều là nhà bảo tàng danh tiếng, không biết cô có biết hay không?
Trang Duệ không có trả lời thẳng vấn đề, mà đi hỏi ngược lại vị nữ phóng viên kia.
- Đây là đương nhiên, ở nước Mỹ của tôi có bảo tàng Metropolitan, đây
là nơi quy tụ nhiều tác phẩm nghệ thuật trân quý của các quốc gia trên
thế giới, nhưng Trang tiên sinh, chuyện này và chuyện ngài có trả lại
mặt nạ vàng, không có liên quan gì tới nhau cả a?
Nữ phóng viên này cũng không phải bình hoa, lập tức đoán được ý đồ của Trang Duệ, lập tức kéo chủ đề trở lại.
- A, không, không, tôi có nghe nói trong nhà bảo tàng Metropolitan có
không ít trân bảo, ở trong đó có cổ mộ của cổ Ai Cập, không biết nó so
sánh với mặt nạ vàng của tôi, rốt cuộc cái nào quan trọng hơn đây? Mặt
khác các tác phẩm nghệ thuật của Hoàng Đình Kiên, Mễ Phất, Lý Công Lân,
Triệu Mạnh Bức, đều là các tác phẩm đỉnh cấp của quốc gia tôi, cũng có
không ít ở trong bảo tàng Metropolitan của nước Mỹ a? Tôi muốn hỏi một
câu, các vị làm sao có được? Mà các vị, có ý định hoàn trả lại hay
không?