Hoàng Kim Đồng

Chương 939: Chương 939: Thỉnh cầu của cha vợ.(2)




Trang Duệ nghe cha vợ nói xong, dường như có việc muốn mình đi làm, vội vàng nói:

- Ba, có chuyện gì, ba cứ nói thẳng đi.

Người ta đã gả con gái cho mình, giúp cha vợ làm vài chuyện, tất nhiên là chuyện hợp tình hợp lý.

Dường như lúc đầu dì Phương không biết ý định của Tần Hạo Nhiên khi đến đây, tuy nhiên vừa nghe ông nói xong, bà đã hiểu ra, mở miệng ngắt lời Trang Duệ, nói:

- Hạo Nhiên, không thể để chú hai đi sao? Ông xem bụng Đổng Băng đã lớn thế này, nhiều nhất chỉ còn hai tháng nữa sẽ sinh. Tiểu Duệ không ở bên cạnh sao được?

- Nhưng chú hai không chịu. Đó là em ruột của bà. Cái gì cũng không để chú ấy làm, nói không chính xác trong lòng chú ấy còn có thể có cách gì chứ....

Tần Hạo Nhiên thở dài, nói:

- Ôi, thời gian trước, chú hai từng đi Macao, thua gần một tỷ đô la Hồng Kông, bị ba tôi cấm ra ngoài, Hơn nữa cho dù không có việc này, để chú ấy đi tôi cũng thấy lo lắng. Ai biết chú ấy có thể lại cầm tiền đi cá cược hay không?

Trang Duệ ở bên cạnh nghe vậy, líu lưỡi không nói nên lời. Chú hai của Tần gia thật sự đúng là một kẻ bại gia chi tử. Một lần thua đã mất một tỷ. Không trách được cha vợ tình nguyện chạy Bắc Kinh tìm mình, cũng không muốn để người em ruột của mình đi làm.

- Là như vậy. Năm nay đại lục hủy bỏ thuế nhập khẩu kim cương. Trong nước có rất nhiều thương nhân kim cương, đều trực tiếp đến Nam Phi chọn nguồn cung cấp kim cương. Bởi vì bọn họ ra giá hơi cao. Hiện tại, so với số định mức ban đầu của chúng ta, đã thiếu rất nhiều...

Nghe xong Tần Hạo Nhiên nói xong, Trang Duệ hiểu ra. Hóa ra, sau khi nội địa hủy bỏ thuế nhập khẩu đối với kim cương, thương nhân vốn bám vào các công ty ở Hương Cảng, đều tự lập công ty, trực tiếp và liên hệ với bên cung ứng kim ương trên quốc tế.

Người Trung Quốc buôn bán, có một dịch vụ đặc biệt rất không tốt. Đó là với nhau nâng giá. Mà khi thương lượng với bên cung ứng kim cương quốc tế, tự tất nhiên ai cho giá cao hơn, thì sẽ cung ứng hàng hóa cho người đó.

Nơi sản sinh Kim cương đơn giản chỉ có mấy địa phương như vậy. Số lượng kim cương được sản xuất hàng năm, cũng có tính toán về số lượng. Cứ như vậy, kim cương xuất nhập khẩu trong nước, đều do công ty Châu Bảo có danh tiếng lâu năm ở Hương Cảng cung ứng, tạo thành môi trường quá phức tạp.

Phải biết rằng, ngạch tiêu thụ kim cương ở cửa hàng Châu Bảo, cao hơi so với vật phẩm trang sức ngọc bích ngọc thạch. Nhất là vài năm gần đây, trong nước đã bị nước ngoài ảnh hưởng. Khi kết hôn nhất định phải trao nhẫn kim cương.

Tập tục này của người nước ngoài, đã trực tiếp đào thải truyền thống kết hôn trao trang sức bằng vàng của những người kết hôn trong lớp người già. Điều khiến này những người trẻ tuổi có tiền gat không có tiền, khi kết hôn, tóm lại vẫn muốn mua hai chiếc nhẫn kim cương.

Kể từ đó, hàng năm số lượng tiêu thụ trang sức làm bằng kim cương trong nước đã tăng nhanh, đạt được hơn năm trăm tỷ nMP, tổng ngạch tiêu thụ của các cửa hàng Châu Bảo chiếm được hơn bốn thành một chút.

Cho nên nếu sang năm Tần thị không thể mua được lượng kim cương dùng cho cửa hàng châu báu trong một năm, vậy trên phương diện này, sẽ bị người ta chen chúc mất không ít định mức thị trường. Đối châu bảo Tâm thị mà nói, tuy rằng không phải là đả kích trí mạng, nhưng sẽ khiến nguyên khí đại thương.

Về phần hơn một năm nay, mặc dù trên phương diện kinh doanh Tần gia có chút thu hoạch, đều là nhờ vào Trang Duệ, chiếm một phần nhỏ trong thị trường ngọc bích ngọc thạch trong nước, nhưng bên trong Tần gia, lại xuất hiện một vài vấn đề.

Ba anh em Tần Hạo Nhiên, ông ta là lão đại, cũng là chưởng môn nhân của một thế hệ Tần gia. Ngoài ra hai anh em đều công tác trong xí nghiệp của gia tộc. Chỉ có lão Nhị là một kẻ suốt ngày ăn chơi trác táng, mỗi ngày chỉ biết là bài bạc chơi gái.

Nhất là thời gian trước, Tần lão nhị chạy đến Macao bài bạc, đổ bạc suốt năm ngày năm đêm, bỏ ra một tỷ đô la Hồng Kông, cuối cùng còn bị sòng bạc giam giữ. Tần Hạo Nhiên đã phải tự mình đưa tiền tới để chuộc người.

Sau khi Tần lão nhị trở lại Hương Cảng, lúc ấy ông cụ đã tức giận trực tiếp dùng gậy, đánh gãy chân lão Nhị. Không thể tin tưởng khi để hắn làm việc.

Thật ra Tần lão Tam nhà ta là người có khả năng. Một nửa việc kinh doanh trong gia tộc đều do hắn quản lý. Tuy nhiên chú ba nhà họ Tần chỉ lớn hơn Trang Duệ vài tuổi, thích nhất là đua xe. Hai tháng trước, lái xe xảy ra chuyện cố, toàn thân nhiều chỗ bị dập nát, gãy xương, bây giờ còn nằm ở trên giường bệnh.

Cho nên mấy tháng qua Tần Hạo Nhiên, không chỉ bận rộn việc của mình, thậm chí còn phải tiếp nhận công việc vốn do chú ba nhà họ Tần phụ trách. Bận tới mức không có thời gian nào rảnh. Nếu không, lần này việc chọn nơi cung cấp kim cương lần này, khẳng định ông ta sẽ tự mình đi.

- Ba, ba bảo con đi Nam Phi, lựa chọn kim cương đặc biệt cho Châu Bảo Tần thị sao?

Nhe xong Tần Hạo Nhiên nói xong, Trang Duệ hỏi. Hắn thực sự là một chuyên gia của các loại ngọc, nhưng đối với kim cương, Trang Duệ thật sự không mấy tinh thông.

- Tiểu Duệ, cuối tuần này sẽ bắt đầu. Hội đấu giá kim cương, nguyên thạch ở Nam Phi sẽ tiến hành đại khái trong một tháng. Ba muốn con đại biểu cho Châu Bảo Tần thị tham gia.

Đương nhiên, con không cần ở lại đó suốt một tháng. Nếu thuận lợi, chỉ cần một tuần đã có thể trở lại...

Tần Hạo Nhiên cảm thấy hơi ngại. Con gái bụng lớn như vậy, theo lý mình là cha vợ, đáng lẽ ra phải để con rể dành nhiều thời gian cho con gái, không nên sai con rể đi làm chuyện gì.

Chỉ có điều Tần Hạo Nhiên thật sự không có cách nào khác. Tài chính để mua kim cương lần này còn tốn hơn nhiều so với hội bán đấu giá ngọc bích hồi đầu năm.

Vì việc mua kim cương lần này, Tần Hạo Nhiên đã chuẩn bị hai tỷ đồng Euro. Khoản tiền này nhất định phải giao cho người đáng tin cậu. Dường như chỉ có Trang Duệ là người thích hợp nhất được chọn.

- Hạo Nhiên, hay là để tôi đi đi?

Dì Phương ở bên cạnh nói. Con gái đang mang thai, tâm lý thường khá yếu đuối. Bà làm vậy vì muốn để Trang Duệ ở nhà cùng con gái.

- Trước kia em chỉ quản lý tài vụ. Chuyện kinh doanh, hãy để cho đàn ông nói chuyện.

Tần Hạo Nhiên lắc đầu, từ chối lời đề nghị của vợ, Nói đi còn có nói lại, Trang Duệ ở trong nhà, còn không bằng bà ở bên cạnh chuyên tâm hầu hạ.

- Ba, cứ để con đi.

Chỉ có một tuần, không làm lỡ mấy chuyện. Trang Duệ nghĩ một chút, nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.