Hoàng Kim Đồng

Chương 1026: Chương 1026: Tin tức. (7)




Sau khi trở về, Trang Duệ liên hệ với nhân viên đội bay một lát, mời bọn họ ăn một bữa cơm, nói như thế nào thì cũng là người chung hoạn nạn.

Bất kể là Hạ Song, Đinh Hạo hai là hai tiếp viên, đối với Trang Duệ đều cảm động rơi nước mắt, nếu như không phải cảm giác của Trang Duệ vượt xa thường nhân, chỉ sợ bọn họ đã sớm táng thân trê máy bay.

Trang Duệ vốn trong nửa năm này, tiếp tục trả lương cho bọn họ, nhưng tất cả mọi người rất tốt, nhất trí quyết định đợi sau khi mua máy bay xong, lại tính toán tiền lương, tiền bọn họ kiếm được trước kia, đầy đủ dùng trong vài năm.

Trang Duệ cũng không có miễn cưỡng, người khác dùng thành thật đối đãi với hắn, đương nhiên sau này hắn sẽ đền bù tổn thất cho mọi người, có lần trung hoạn nạn, Trang Duệ đối với việc sử dụng những người này, cũng yên tâm hơn.

...

- Alo, vị nào?

Thời điểm Tần Huyên Băng phơi nắng và trò chuyện với Trang Duệ, điện thoại bỗng nhiên vang lên.

- Trang, tôi là Eze Kenner, bằng hữu cũ, tôi có nghe nói về chuyện xảy ra thời gian trước của anh đấy!

Đây chính là âm thanh của Eze Kenner ở Luân Đôn, từ trong loa truyền tới.

- A, thì ra là bằng hữu cũ, tại sao nhớ tới tôi mà điện thoại?

Trang Duệ có chút buồn bực, bởi vì nguyên nhân Mục Tháp, bản thân mình cũng không có trắng trợn tuyên dương sự cố máy bay, Eze Kenner làm sao lại biết rõ? Trang Duệ cũng không phải là người thường đi Châu Phi, đem chuyện mất tích suy đoán trên người mình.

- Hắc, bằng hữu cũ, anh quá không thành thật, nhà bảo tàng của anh có bảo tàng của Klaus, anh thám hiểm có được à?

Đoạn thời gian này, tất cả giới khảo cổ và sưu tầm thế giới, đã hoàn toàn bị tin tức này làm khiếp sợ, chính là bảo tàng Klaus hơn sáu thế kỷ trước, đã xuất trong bảo tàng trong nước.

Mà càng làm cho người ta khiếp sợ, ở trong đám bảo tàng này, rõ ràng lại có một cái mặt nạ vàng của cổ Ai Cập, căn cứ theo hình ảnh truyền tải trên truyền hình và mặt báo, cái mặt nạ hoàng kim này so với cái mặt nạ trong bảo tàng Cairo Ai Cập, còn mượt mà và chi tiết hơn.

Đây là hai quả bom tấn hợp một, làm cho giới khảo cổ học thới giới điên cuồng, vô số các nhà khảo cổ học và người sưu tầm, đều chen chúc tới bảo tàng.

Dựa theo an bài của Trang Duệ, đầu tiên là công bố trên tất cả các phương tiện thông tin, sau đó lại mời tất cả chuyên gia đến từ các nơi trên thế giới, đối với mặt nạ vàng và bảo tàng Klaus, tiến hành hoạt động khảo chứng một phen, cuối cùng lại tổ chức một hội nghị, tất cả những chuyện này, đều diễn ra trong bảo tàng Định Quang.

Tin tức này được thả ra, điện thoại của viện bảo tàng liên tục vang lên, là điện thoại của các chuyên gia tới từ các nơi trên thế giới, đều yêu cầu có được thư mời tới dự, cục diện hiện tại, không phải Trang Duệ mời người đến, mà biến thành những người này mặt dày mày dạn tự yêu cầu đến.

Mà những người không có được thiệp mời, cũng chèn phá đầu, muốn được một cái thư mời tham gia hội nghị, bởi vì nhà bảo tàng mời người, không có người nào không phải là chuyên gia có danh tiếng cực lớn trong giới khảo cổ hoặc là các tỷ phú giàu có, tham gia cái hội nghị này, bản thân chính là biểu tượng của thân phận.

Eze Kenner tuy là nhà sưu tập đỉnh cấp của nước Anh, nhưng hắn chỉ chuyên về đồ gốm sứ, bản thân lại không phải là một nhà đầu tư bảo tàng, cho nên thời điểm lên danh sách khách mời của Hoàng Phủ Vân, không có tên của hắn.

Nhưng những chuyện này do Hoàng Phủ Vân xử lý, Trang Duệ cũng không có xen vào, hơn nữa hắn đã đổi điện thoại, Eze Kenner bởi vì nguyên nhân bảo tàng Klaus lần này, gọi điện thoại cho người khác.

- Bằng hữu cũ, đám bảo tàng Klaus, là tôi phát hiện, như thế nào, ngài cũng có hứng thú sao?

Trang Duệ nghe Eze Kenner nhắc tới chuyện bảo tàng, ngược lại buông lỏng một hơi, trên thế giới này, mỗi ngày đều có người trong một đêm biến thành siêu cấp phú hào, cũng trong một đêm có siêu cấp phú hào phá sản.

Mặc dù mình đạt được tài phú lớn, nhưng cũng không được coi là tin tức kinh người gì, nhiều nhất chỉ là hội nghị đặc biệt mà thôi, sẽ khiến người ta chú ý mà thôi.

Eze Kenner nghe được lời này của Trang Duệ, nửa thật nửa đùa nói ra:

- Đương nhiên, Trang, ngài biết rõ, tôi là một người sưu tầm, hơn nữa Klaus là bị nước Anh bắt lấy, đương nhiên tôi đối với bảo tàng của hắn rất có hứng thú, nhưng bằng hữu cũ, vì sao ngài không đưa thư mời cho tôi? Chẳng lẽ dùng thân phận của tôi, còn không đủ tham gia hội nghị hay sao?

- Này, tôi nói bằng hữu cũ, ngài nhất định là nhìn lầm, nếu hiện tại ngài ở Bắc Kinh, thư mời lập tức đưa tới khách sạn của ngài ngay đấy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.