Hoàng Tử Mây Và Công Chúa Tuyết

Chương 6: Chương 6: Du lịch âm giới... âm phủ ta đến đây!




Âm dương ngăn cách, khoảng cách kết nối giữa hai thế giới được gọi là luân hồi, luân hồi như gió nhân quả như mây, phong tụ mây tán.

( Đây là lời của một truyện khác mà Na mượn tạm==)

_____________________

Đến nghĩa trang hay đúng hơn phải là nghĩa địa, âm khí nặng nề, gió âm đang thổi vù vù làm bay làn tóc dài của hai cố gái đang đứng ở đây.

Cô- Nhu Tuyết lúc nãy còn hăng hái mở đường thế khi mà giờ đây đang ôm chặt lấy cánh tay của nhỏ. Giọng có chút run sợ lên tiếng

- Kim nè...?

Nhỏ nghe cô hỏi liền đáp

- Gì hả?

- Tớ.. tớ .. về nhá...

Nhỏ cười, ánh mắt có chút tinh nghịch nhìn sang cô

- Lúc nãy tớ đã cho cậu cơ hội rồi, là ai nói còn muốn khám phá này nọ, đã đến đây rồi thì phải đi tiếp.

Nói rồi nhỏ kéo cô đi qua hết dãy mộ này đến dãy mộ khác, tất cả ở đây đều lặng như tờ, chỉ có tiếng mấy con chim cú mèo xa xa vang lại, gió thổi riết từng cơn qua mấy cái cây... cô luôn nép người cạnh nhỏ mà đi, đã đến đây rồi thì phải cố mà đi tiếp thôi. Nhỏ dẫn cô đi đến trước một ngôi mộ lớn nhỏ dừng lại ở đây, cô tò mò thử chiếu ánh đèn sang cái bia mộ xem ai là chủ nhân của ngôi mộ này, nhưng lạ thay, bia mộ trống trơn không có một chữ, thắc mắc cô quay sang hỏi nhỏ

- Ngôi mộ này của ai thế? Sao bia không có tên.

- Đây chỉ là mộ giả, nó chính là cổng thông âm giới.

Như đã hiểu cô không hỏi gì thêm, đứng sang một bên nhìn nhỏ là gì đó. Nhỏ lấy trong túi áo ra một sợ dây chuyền có mặt hình lữ liềm, trên trời đám mây vừa dạt ra khỏi mặt trăng, ánh sáng từ mặt trăng chiếu xuống mặt dây chuyền của nhỏ xuyên qua đó rọi thẳng vào ngôi mộ là tấm bia lớn dịch chuyển, một ô cửa đen xuất hiện. Xong rồi nhỏ quay sang cô, đưa cô một viên thuốc con nhộng

- Đây là thuốc thích ứng, vì cậu là con người nên xuống đấy hồn sẽ lìa khỏi xác mất, cậu uống vào đi

Cô nhận viên thuốc rồi lôi trong balo ra 1 chai nước xong liền uống viên thuốc đó vào.

Thấy cô có chai nước, nhỏ thất mắc cô đem theo khi nào nhỉ? Mà đem làm chi?

- Nè! Cậu đem cả nước uống theo á?

Cô vừa trả lời vừa lôi những thứ trong balo ra cho nhỏ xem, sẵn kiểm tra ( giống đi nghĩ mát quá hen@@).

- Đúng vậy! À còn nhiều thứ khác nữa, cậu có muốn xem không, chuối này, táo này, có kẹo dẻo, rồi nước trái cây, oshi....

Cô mở to cái balo toàn đồ ăn thức uống của mình ra rồi liệt kê từng món cho nhỏ xem, nhỏ chỉ biết bó tay với cô, bảo cô đem đồ dùng cá nhân, cô lại mang cả đống này, bộ không thấy nặng sao? Thấy cô cứ lay hoay với đóng đồ, nhỏ bảo

- Được rồi chúng ta đi thôi!

- Khoan đã, để tới mang vào vai đã...

Nhỏ kéo tay cô nhảy vào cái ô vuông đen ở ngôi mộ lớn lúc nãy

Cô bị kép đột ngột chưa kịp phản ứng thì thấy cơ thể mình đang trượt xuống như đứa trẻ chơi trò tuột cầu trược mà xem ra cái cầu trược này không thấy đáy

- Á.. Á..

Nhỏ muốn thủn cái màn nhĩ khi nghe tiếng thét kinh hoàng của cô, đúng là nhát mà, hìhì..

Trượt một đoạn đường dài, cuối cùng cũng đến nơi.

- Nè! Tuyết, mở mắt ra đi, đến nơi rồi.

Nhỏ thấy cô mắt cứ nhắm miết không chịu mở đành phải lên tiếng. Sau một hồi cảm giác đã lấy lại được tinh thần cô mở mắt ra, cảnh vật ở đây thật ngoài sức tưởng tưởng của cô.

Mọi thứ ở đây thật quá huyền ảo với mấy cái ánh sáng mập mờ cứ lượn lờ qua lại trước mắt cô, ở đây không có ánh sáng, nó bất giác làm cô cảm thấy chóp ngợp, nhưng cũng không hẳn là quá tối, nhỏ nói ở chỗ cô đang đứng là bên ngoài cổng thành trấn âm phủ. Nhỏ kéo tay cô tiến thẳng vào cổng thành, nơi đây thật giống như lạc vào phim cổ trang Trung Quốc quá đi, bước vào thành cô tròn mắt nhìn dòng người qua lại tấp nạp, buôn bán khắp nơi, náo nhiệt không kém trần gian. Nhỏ nói như một người hướng dẫn viên đang giới thiệu điểm du lịch cho khách

- Nơi đây là thành Âm Phủ, những người đã được 'tróc nhân quả' sẽ được sống ở đây như một dân cư đợt đến lúc chuyển kiếp.

Nghe nhỏ nói, bấc giác cô thấy lạnh sóng lưng , tất cả những người ở đây thực chất chỉ là linh hồn, hay nói đúng hơn là m..a

Bỗng co thấy thắc mắc

- 'tróc nhân quả' là gì thế Kim?

- Đấy là những việc làm trên dương thế của một người, phạm phải sai lầm sẽ được đưa đến 18 tần địa ngục chịu trừng phạt với hình phạt tương ứng, đó được gọi là 'tróc nhân quả'

( đây là Na tham khảo tra cứu chứ Na cũng không biết có chính xác không)

Nhỏ quay sang nói với cô

- Chúng ta vào điện Diêm La thôi.

Cô đáp vẻ hơi tiết nuối

- Tớ còn muốn tham quan, chỉ có hai ngày e rằng là không đủ

Nhỏ cười nhẹ

- Một ngày ở dương gian bằng năm ngày ở âm ti này, không cần phải lo, lúc đó sợ cậu chán rồi bảo tớ đưa về ngay ấy

Cô ngạc nhiên

- CẬU NÓI GÌ CƠ?? năm..m. năm ngày á?

Nhỏ bình than, như đã biết trước phản ứng của cô

- chính xác là như vậy. Cậu không muốn có nhiều thời gian hơn để tham quan à?

Cô suy nghĩ đúng , đúng mình muốn chơi cho đã mà

Nhỏ thấy cô đăm chiêu quá, không kiên nhẫn liền kéo cô đi.

.........................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.