Bạn học trong lớp vài người thành một tổ phân chia cùng đi tìm bọn họ!
Tôi cầm theo túi chườm nóng và một ít thức ăn! Đeo túi cùng Phong dọc
theo bên đường vừa đi vừa gọi, nhưng truyền đến vẫn là tiếng vọng của
hai người chung tôi! Đi một lúc phía trước có hai lối rẽ, đứng ở giữa
hai con đường
“Chúng ta chia ra tìm đi! Tớ đi lên cậu đi xuống, 1 giờ sau gặp lại ở chỗ tập hợp”
“Tại sao phải gặp lại ở chổ tập hợp a, gặp lại ở chổ này không được sao “
“Ngốc, trong núi ẩm ướt như vậy, ai lại muốn ngơ ngác đứng chờ ở chỗ này a! Trở về nơi cắm trại có lửa ấm áp hơn một chút a “
“Vậy cậu cẩn thận một chút! Bên tớ nếu không có tớ sẽ đi tìm cậu!”
“Biết rồi, thật là càng ngày càng dài dòng, giống như ông cụ non” nói xong
cũng chạy đi, để lại Phong ở phía sau oa oa kêu to, hoàng tử lãnh khốc
một chút lãnh khốc cũng không có! Là công lao của tôi sao! (*__* ) hì
hì…
Đi dọc theo đường núi gập ghềnh! Không phát hiện một bóng người “Nguyệt, Chu Mẫn! Các người ở đâu” trong núi quanh quẩn
thanh âm của tôi! Thiệt là! Phiền toái muốn chết, không có chuyện gì
chạy xa như vậy làm gì! Trong tay quơ nhặt được nhánh cây, trong lòng
oán trách, đang lúc ấy thì đột nhiên một cái tay vỗ vào vai tôi! Cho là
người xấu đánh lén, trở tay một cái ném qua vai! “A! Là em a, Thần” vừa
nhìn lại là Nguyệt! Vội vàng đở cô ta dậy, nhìn xem có té bị thương
không! “Không sao chứ! Xin lỗi, chị không biết là em “
“Không sao” nhìn mặt tái nhợt cùng lạnh đến cả tay cũng ửng hồng, vội vàng từ
trong bọc lấy ra túi chườm nóng cùng một một ít thức ăn cho cô ta “Ấm
không! Trong núi lạnh! Em chưa ăn cơm ăn chút gì đi bụng sẽ ấm lên một
chút” đưa tay nhận lấy, túi chườm nóng còn rất nóng, chẳng lẽ cô ta là
đặc biệt chuẩn bị sao? Nhưng mà, tuy vậy, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho
cô! Thấy Nguyệt dần dần tốt hơn một chút, nhìn chung quanh “A! Chu Mẫn
đâu? Không phải là đi cùng em sao?”
“A! Đúng rồi, Chu
Mẫn rớt xuống một khe suối trong rồi, em vốn là trở về gọi người đến
giúp, nhưng là em lại lạc đường, làm sao bây giờ?” Nguyệt gấp đến độ sắp khóc.