“Như vậy a, em còn nhớ rõ vị trí không? Dẫn chị đi đi “
“Ân! Còn nhớ rõ một chút “
“Vậy đi thôi” hai người lại tiếp tục đi về phía trước! Phía trước càng ngày
càng khó đi! Thật giống như căn bản không có ai đi qua.
“Em xác định là con đường này sao? Làm sao càng chạy ngày càng khó đi a”
nhìn Nguyệt, trong lòng bắt đầu có một chút cảnh giác! Không phải là cô
ta lại đang suy nghĩ chuyện gì chứ! Nguyệt nhìn ra sắc mặt tôi nghiêm
trọng! Cô ta không phải bắt đầu hoài nghi tôi chứ! Không được, mục tiêu ở phía trước rồi, không thể bỏ dở nửa chừng được!
“Em
cũng không nhớ rõ nữa, dường như đã đi qua lại dường như chưa đi qua “
thống khổ lấy tay đập cái đầu “Thật là đần muồn chết, em làm sao lại vô
dụng như vậy! Ngay cả đường cũng không nhớ được” nhìn bộ dáng của cô
cũng không dám khẳng định có là giả hay không, ai! Quên đi, cẩn thận một chút là được, ngăn lại hành động của cô ta “Được rồi được rồi! Xem như
chị chưa nói gì, đi tìm đi! Thật sự tìm không được chúng ta chỉ có thể
trở về cầu cứu” nói xong tiếp tục đi về phía trước! Đi mười mấy phút
đồng hồ sau, Nguyệt lôi kéo tôi
“A! Thần! Hình như là
bên này” khắp nơi đều là đại thụ. Cũng không biết rõ phương hướng của
nơi này! Nhìn chung quanh, đột nhiên ở trên bụi cây gai nhìn thấy một
mảnh vải! Đường rất dốc rất trơn tôi kéo Nguyệt cẩn thận đi đến bụi gai! Đến gần mới phát hiện bụi gai lại là một khe suối! Phía dưới mưa phùn
lất phất cũng thấy không rõ rốt cuộc là nông sâu bao nhiêu! Cẩn thận cầm lấy mảnh vải trên bụi gai, màu sắc cùng với màu áo hôm nay Chu Mẫn mặc
giống nhau, tôi lấy cho Nguyệt “Là của Chu Mẫn sao?” Nguyệt nhận lấy “Là của cậu ấy, không sai! Làm sao bây giờ” Nguyệt lo lắng nhìn tôi , nhún
nhún vai
“Chị cũng không biết! Thứ nhất, rãnh núi này
sâu hay nông chị không biết! Thứ hai, chỉ bằng hai người chúng ta căn
bản không thể cứu cô ấy lên! Thứ ba, chị không xác định Chu Mẫn có đáng
giá để chị cứu hay không!”
“Thần! Sao chị lại nói như
vậy? Chu Mẫn là bạn học của chúng ta! Chị làm sao có thể thấy chết mà
không cứu chứ?” Hừ! bạn học, cô ta có xem tôi là bạn học sao? Hơn nữa,
cô ta và tôi có quan hệ gì, tôi tại sao phải cứu cô ta. Nhìn ra tôi là
quyết định không muốn cứu người
“Được! Chị không cứu, em cứu” nói xong cũng chuẩn bị tự mình nhảy xuống khe suối! Kéo cô ta lại, quên đi. Đến thì đến “Chờ chút! Chị xem trước một chút “
Ném một cục đá xuống dưới, lẳng lặng nghe tiếng đá rơi! Nghe thanh âm phía
dưới hẳn là thực cứng, Chu Mẫn té xuống như vậy sẽ không ngã chết chứ!
Nhưng mà cũng may là không phải quá sâu! Đại khái khoảng chừng hơn 10
thước! Đi tới bên cạnh, thò đầu ra muốn nhìn xem có chổ đặt chân đi
xuống hay không, nhưng không ngờ Nguyệt lại đột nhiên ngoài người về
phía trước đẩy nhẹ vào lưng tôi, trọng tâm của tôi không vững cảm giác
thân thể ngã về phía trước! “A “ chết rồi, khẳng định sẽ ngã chết mất!
“Thần “ nghe thấy Nguyệt ở phía trên gọi tên tôi!
Đột nhiên nhìn thấy trên sườn dốc có một nhánh cây chìa ra! Rút roi quấn
lên! Dừng lại hạ xuống! Treo ngược ở giữa không trung, nhìn xuống phía
dưới! Loáng thoáng có thể thấy bùn đất! Hẳn là sắp đến mặt đất đi “Chi
chi két” nhánh cây khô mục bởi vì chịu không được trọng lượng của tôi bị gãy! “A ai u!” Rơi xuống đất, may là đã ngừng lại trên nữa đường rơi
mới không bị rơi nát bấy! Ai u! Trên người đau quá! Ngẩng đầu nhìn vách
núi dựng đứng trơn tuột! Muốn từ nơi này leo lên đó chắc chỉ là chuyện
trong mơ? Chỉ có chờ người khác tới cứu! Đứng lên, mắt cá chân đau nhói! Sẽ không bị gãy chứ! Đừng đùa!