Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 480: Chương 480: Tà Dương tâm kinh




Ads Hai lão tổ giận đến thiếu chút nữa méo mặt nhưng e ngại mặt mũi Tô Quảng Khai cùng Bao Thức Lễ nên đành cắn răng! Điền gia lão tổ nói:“Tiểu hữu, chúng ta lại muốn mượn ‘cái chìa khóa’ của ngươi !”

Ở trong mắt Lâm Lạc, hai lão tổ này chỉ gây phiền hà, tự nhiên không có hảo cảm gì đối với bọn họ.

Hắn lười biếng đi ra phía trước, chậm rãi xuất ra bản đồ, trong kim quang lóng lánh, phiến cửa cung lại tự động mở ra.

Lão tổ hai nhà Điền, Dịch tuy rằng hận không thể đoạt lấy bản đồ, nhưng Phạm Thương Vũ đang ở một bên nhìn cảnh cáo nên hai người không thể phát tác!

Ở trong này có Phạm Thương Vũ trấn áp, đi ra ngoài còn có chiêu bài Tô Quảng Khai cùng Bao Thức Lễ, tiểu tử Lâm Lạc này quả thật có thể đi nghênh ngang, cho dù bọn họ là tối cường giả của gia tộc tiên cảnh cũng không thể làm gì!

Ai bảo người ta có hậu trường cứng rắn!

Hai đại lão tổ đều là cắn chặt răng!

Chỉ cần bọn họ thuận lợi thông qua U Ám sâm lâm, thành công tiến vào tiên cảnh, thì chính là vương giả chân chính của thế giới này, có được thực lực không nhìn hết thảy quy tắc! Đến lúc đó xem Lâm Lạc không vừa mắt, cho dù cố kỵ gia tộc không thể giết hắn, nhưng tùy tiện đánh vài cái, chẳng lẽ Bao Thức Lễ cùng Tô Quảng Khai sẽ vì thế cùng liều mạng với một tiên cảnh tối cường giả sao?

Cửa điện mở ra, năm người đều đứng ở cửa không có lập tức đi vào. Nhưng lần này không có trận thế mấy trăm tượng đá tiếp tục chặn đường, tựa hồ biết nếu phía trước chắn không được thì mặt cũng không có tất yếu làm lại điều thừa.

Cung điện này không lớn, bên trong tất cả đều bày những cái bàn cao gần một xích. Trên mỗi bàn đều để một quyển sách, nếu như muốn dùng đến bàn này thì chỉ sợ nhân sẽ phải khoanh chân ngồi xuống mới được, vô luận bỏ ghế gì cũng không được tự nhiên.

Có lẽ vì như thế mà nơi này dù có vô số cái bàn nhưng không hề có một cái ghế dựa.

Năm người chia làm bố nhóm đi xem sách trên bàn.

Nhưng xem qua trên bìa lại không biết nội dung chân chính trong sách là gì. Cũng đừng nhìn tên mấy công pháp dọa người, cái gì mà [ cửu thiên thập địa diệt tuyệt thần công ], nói không chừng chính là công pháp trình tự hậu thiên!

Bởi vậy, Điền gia lão tổ là người đầu tiên nhịn không được với lấy quyển sách trước mặt.

Nhưng ngay vào lúc ngón tay của hắn chạm được vào sách thì quyển sách đột nhiên hóa thành một đạo hắc quang, hướng về Điền gia lão tổ thủ cắn nuốt.

Điền gia lão tổ kêu rên một tiếng, không thể tránh né, chỉ thấy máu tươi phun ra rồi bốn ngón tay của hắn cứ thế rơi ra, bàn tay phải chỉ còn một ngón cái, máu chảy đầm đìa!

“Lĩnh vực!” Phạm Thương Vũ và hai lão tổ đồng thời kinh hô.

Phốc phốc phốc, tay phải Điền gia lão tổ đột nhiên phun ra một đám bọt bùn rồi bốn ngón tay bằng bùn mọc lên từ đó, giống với trẻ con đắp bùn đất.

Nhưng chuyện kỳ dị đã xảy ra, bốn ngón tay bằng bùn này nhanh chóng biến thành màu trắng rồi biến tiếp thành máu thịt! Nếu không phải còn bốn ngón tay còn rỉ máu nằm đó thì đúng là khiến cho người ta nghĩ ngón tay hắn chưa từng bị đứt!

Điền gia lão tổ khẽ duỗi mấy ngón tay, khuôn mặt tái nhợt, trong ánh mắt cũng lộ ra một tia mệt mỏi, tựa hồ việc làm ra bốn ngón tay này khiến hắn trả giá tương đối lớn!

“Bất tri bất giác lại thấy Điền huynh nguyên lai đã tiến bộ!” Dịch gia lão tổ ý vị thâm trường nói.

Điền gia lão tổ hừ nhẹ một tiếng, nói:“Dịch huynh chẳng lẽ còn làm không được điểm ấy sao?”

Lâm Lạc từng xem qua thân thể Tô Quảng Khai có thể biến ảo thành kim chúc. Cho dù trái tim phá vỡ một cái động lớn đều có thể khép lại! So ra thì tốc độ khép lại vết thương của Điền gia lão tổ còn chậm hơn nhiều lắm, hơn nữa cũng không thoải mái tự nhiên như Tô Quảng Khai.

Dù sao, Điền gia lão tổ mới chỉ là bán bộ linh giả, đừng nhìn chỉ kém nửa bước nhưng chung quy không phải chân chính tiên cảnh tối cường giả!

Có vết xe đổ, mọi người tự nhiên càng thêm thật cẩn thận, ba người Phạm Thương Vũ lúc cầm sách thì đều là trước tiên phát động lĩnh vực! Lâm Lạc tuy rằng cũng có lĩnh vực, nhưng lam hỏa lĩnh vực của hắn căn bản không thể khống chế, tuy rằng có thể đối kháng lĩnh vực, nhưng nếu đem sách hoàn toàn đốt hủy, căn bản không thể làm.

Hắn cùng Lăng Kinh Hồng đi đến một bên quan sát.

Trong đám sách này có mười quyển là giả, vừa chạm vào sẽ gây ra cấm chế, phát động công kích lĩnh vực. Nhưng dù sao không phải tất cả đều là giả hóa, rốt cục, Phạm Thương Vũ thành công cầm lấy một quyển sách mà cũng không có gây ra công kích lĩnh vựa, cũng không có lập tức biến mất.

“[ tà dương tâm kinh ]?” Hắn mở trang sách ra, mà lão tổ hai nhà Dịch, Điền cũng chụm đầu vào.

“Linh nguyên bí quyết!”

Không thấy bao lâu, ba người đồng thời phát ra một tiếng hô nhỏ.

Tay chân Phạm Thương Vũ phi thường mau lẹ, đã muốn đem sách thu vào không gian pháp khí . Lão tổ hai nhà Điền, Dịch mặc dù có chút mong chờ nhưng chung quy không có làm khó dễ, mà là tiếp tục đi giở số sách còn lại.

“Linh nguyên bí quyết?” Lâm Lạc nhìn về phía Lăng Kinh Hồng.

“Cũng tựa như tầng thứ hậu thiên thì công pháp đến tiên thiên cảnh sẽ không dùng giống nhau, sau khi tiến vào tiên cảnh cũng chỉ có thể tu luyện công pháp đối ứng mới được. Công pháp cảnh giới này được gọi là linh nguyên bí quyết!” Lăng Kinh Hồng lập tức giải thích.

“Có như vậy sao?” Lâm Lạc không khỏi kỳ quái, tứ đại hào môn đều có hơn mười vạn năm lịch sử, tiên cảnh cường giả tuy rằng khó có nhưng tích lũy nhưng nhiều năm như vậy cũng sẽ không thiếu linh nguyên bí quyết. Chẳng lẽ một quyển linh nguyên bí quyết lại làm cho hai đại lão tổ thành như vậy sao!

“Gia tộc khác thì ta không biết, nhưng Tô gia cũng chỉ có linh nguyên bí quyết hai hệ kim, mộc. Nếu là võ giả ba hệ thủy, thổ, hỏa tiến vào tiên cảnh vậy chỉ có thể mò mẫm rồi!”

“Hơn nữa cũng như pháp quyết có thập phẩm, linh nguyên bí quyết cũng phân phẩm giai, chỉ là ta không biết phân chia như thế nào!”

Lâm Lạc chợt tỉnh ngộ, hắn có lò luyện Hỗn Độn, cũng không dùng công phu gì, chỉ cần có ngũ hành tinh hoa cung cấp luyện hóa thì tu vi có thể không ngừng tăng lên. Nhưng đồng dạng một khối ngũ hành tinh hoa thì trước đây khi hắn luyện hóa ở tiên thiên cảnh có thể tăng lên lưỡng trọng thiên, hiện giờ chỉ sợ không đủ giắt răng, căn bản không chút đề thăng!

Điều này kỳ thật cùng hiệu quả như phẩm giai của công pháp.

Lão tổ hai nhà Điền, Dịch lật hết một lượt sách trong cung điện nhưng ngoại trừ bản [ tà dương tâm kinh ] của Phạm Thương Vũ đạt được thì còn lại đều là hàng giả! Nếu bọn họ đều có thể thu hoạch một quyển nguyên linh bí quyết, tự nhiên là cực kỳ vui mừng. Chỉ là cục diện này khiến hai đại lão tổ đều nhìn chằm chằm vào Phạm Thương Vũ.

“Phạm huynh, hay là đem [ tà dương tâm kinh ] ra, chúng ta đều sao một phần!” Dịch gia lão tổ nói.

Phạm Thương Vũ cũng hừ nhẹ một tiếng, nói:“Chỉ bằng các ngươi một đường theo đuôi sao?”

Hắn nói vậy là châm chọc hai nhà này không ra nửa phần lực, lại còn muốn chia xẻ chỗ tốt? Không đem bọn họ đuổi ra đã là xem trọng mặt mũi tứ đại gia tộc cùng tồn tại, còn muốn vọng tưởng linh nguyên bí quyết? Đây không phải nằm mơ sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.