Học Bá, Cảm Ơn Vì Đã Kéo Em Ra Khỏi Cơn Ác Mộng!

Chương 22: Chương 22: Pháo hoa




Sau bữa ăn đầy trắc trở thì họ cuối cùng cũng ra đến công viên

Không khí buổi đêm vô cùng mát mẻ, lại thêm hôm nay trời đầy sao khiến tâm trạng của ai cũng vui vui

“Chị à, đi chơi đu quay thôi!”

“À ừ, đi thôi!”

Sơn kéo An đến chỗ đu quay, Huy và Hoàng chậm rồi bước theo sau hai cái bóng nhỏ đang lon ton chạy.

“Cho tôi 4 vé”

Huy và Hoàng xuất hiện ở đây theo đúng nghĩa là cây ATM kiêm chân chạy vặt cho 2 “đứa trẻ” kia. Mà thôi, họ tự nguyện theo sau thì ráng chịu thôi, ai bảo si tình làm rì

Thế rồi 4 người lên đu quay. Đu quay cứ quay chầm chậm, đưa họ lên cao.

Sơn nói đúng, nhìn ngắm thành phố từ nơi cao như vậy, quả thật rất đẹp, hôm nay lại còn là ngày trăng tròn và sáng nhất nữa, khung cảnh đẹp mê lòng người

Khi nhỏ, An thường nghe bà bảo rằng:

“Tuổi mực tím thường được ví như tuổi trăng tròn, vì trăng tròn là thời khắc trăng đẹp nhất, sáng nhất, tựa như những kỉ niệm tuyệt vời nhất, những hình bóng đẹp nhất của một đời người”

Nó bất giác mỉm cười khi nhớ lại lời bà nói, rồi lại bất giác đưa chiếc máy ảnh đã cũ của mình lên, canh canh chỉnh chỉnh

“Tách”

..........

Khi nãy Hoàng và Sơn đã lập ra một mưu kế: 2 người họ đi một khoang, để Huy và An đi một khoang

Lúc thực hiện kế hoạch này cũng run lắm, chỉ cần bỏ lỡ là coi như đi tong! May mà vị thần tình yêu cũng muốn Huy và An thành đôi nên kế hoạch thành công mĩ mãn

Huy từ nãy giờ hoàn toàn không hề nhìn ra cửa sổ, ân cần nhìn An chậm rãi đưa máy ảnh lên chụp

Anh nói với An:

“Trăng đêm nay đẹp nhỉ?” (1)

“Ừm! Đẹp thật...”

An dường như không hiểu được, đằng sau câu nói ấy đang ẩn ý điều gì, hôm nhiên đáp

“Anh có thích trăng không?”

“Thích chứ, đặc biệt là trăng tròn”

Nó bật giác liên tưởng đến bà nó.

Trước kia nó cũng từng hỏi bà một câu như thế và bà nó trả lời rất giống với Huy

“Nè, em có quan trọng đối với anh không?”

“Rất quan trọng là đằng khác. Sao em lại hỏi thế?”

“Chỉ là em không hiểu. Xung quanh anh có biết bao cô gái xinh đẹp hơn em, giỏi giang hơn em, hiền lành hơn em nhưng anh cũng chỉ đối tốt với họ, chưa từng coi họ là người quan trọng. Em chỉ là một đứa nhóc cứng đầu bị ông trời bỏ quên mà vội đi tìm cái ch*t thôi, vì sao anh lại đặc biệt đối xử với em như thế?”

“Vì em là chính em. Anh không thích những cô nàng quá yếu đuối, cũng không thích một người quá cứng rắn. Chỉ là khi gặp em, anh biết vì sao em lại phải gồng mình lên chống lại cả thế giới, anh biết vì sao người con gái phải mạnh mẽ và anh biết, vì sao ai cũng cần một điểm tựa để ngã lưng vào. Khi bên em, anh không cần phải dấu diếm gì cả, có thể thoải mái bọc lộ tâm tư của mình,, anh có thể là chính anh, có thể cười cũng có thể khóc, không cần phải gồng mình đóng vai người tốt nữa”

“Vậy nếu như một ngày em đi mất, liệu anh có buồn không?”

“Sao lại không buồn chứ. Em xuất hiện, mang đến cho cuộc đời anh một gam màu mới, vừa trẻ con lại vừa trưởng thành. Lần đầu gặp em, anh đã thấy em rất khó hiểu, còn vô cùng ương bướng, hết lần này đến lần khác chối bỏ sự giúp đỡ mà tìm đến cái chết. Có lúc anh đã muốn mặc kệ em rồi, nhưng mà, hình như anh đã không thể bỏ mặc cô gái ngày ấy vì mệt mà ngất xỉu nữa rồi!”

“....”

Một khoảng không im lặng kéo dài, chỉ còn lại tiếng đu quay đang ngày càng lên cao

Giữa họ không hề có chút toan tính gì, chỉ là 2 đứa trẻ lạc đường bỗng tìm thấy nhau, cùng nhau bước trên một đoạn đường, rồi đột nhiên muốn cùng đi đến hết con đường này

Đã có vài ba tiếng pháo nổ lên, xa xa cũng đã thấy một vài tia sáng lóe lên giữa bầu trời

Thời gian sắp điểm 12h, phía dưới đã có tiếng người ta đếm ngược

5

4

3

“An này” Huy gọi nó

2

1

“Trăng hôm nay đẹp nhỉ!” (2)

“Bùm” tiếng pháo vang lên không ngớt

An nghe rõ từng chữ Huy nói, vẫn chưa hiểu lắm lời anh, chỉ biết rằng, khi anh nói câu nói đó, ánh mắt cùng giọng nói của anh, tất cả đều đang hướng về phía nó, nhẹ nhàng đến bên nó, nhẹ dàng làm ấm trái tim nó

Hôm nay, có người bày tỏ tâm tư của mình rồi!

...________...

(1), (2): “Trăng hôm nay đẹp nhỉ” là một cách tỏ tình của người Nhật, mang hàm ý rằng “Anh yêu em”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.