-Cậu đừng đánh trống lảng chứ?( Hoàng )
-Hả? Sao? Cậu vừa nói gì?( Duyên hỏi lại )
-Cậu….nghe cho kĩ nhé!!!( Hoàng tỏ vẻ mặt nghiêm trọng )
-Ừm.
-Tôi…….tôi…….(10 giây sau) ….à…ừm….tôi thích….tôi rất…..thích…buổi đi chơi ngày hôm nay! Cậu về cẩn thận, tôi về trước nhé!( Nói rồi cậu ta đỏ bừng mặt chạy đi luôn)
-Thật là!!!( Duyên phì cười )
Cô về đến nhà, vừa mở cổng, cô nói:
-Anh ơi, e về rồi đây!
-Vào ăn cơm đi!( Quang )
-Ơ…ừm….e xin lỗi, e ăn ở trường rồi.
Mặt Quang xị xuống, khổ thân anh chàng, lần thứ 2 rồi đấy!
Cô chạy lên phòng, đặt chiếc balo xuống giường…đứng ra ngoài cửa sổ như đang trông đợi điều gì đó.
“Cạch.” – tiếng mở cửa phòng.
-Anh à? Để em 1 mình đi! Em hứa, mai sẽ ăn cùng anh mà!( Cô nói nhưng ko quay mặt lại )
Có một vòng tay….nhẹ nhàng, từ từ ôm trọn lấy vai cô, từ đằng sau…..
-A!( Cô giật mình nhẹ )
-Ko sao đâu, một lúc thôi.( Giọng Quang trầm ấm )
-Tại sao anh lại….?( Vi )
-…..(Ko nói gì)
Cô cũng đứng yên đó, để cho anh ôm trọn lấy bờ vai nhỏ nhắn của mình.
-Anh…( Quang nhẹ thốt lên ) Vi…Vi à!?
-Sao ạ?
-Anh…anh …..
-Anh ko cần phải lo cho e đâu, chuyện hôm trước có thể là do e lo lắng quá….
-Anh thích em đấy!
-Hả? Anh đang đùa e đấy à?( Cô ngạc nhiên )
Lặng một lúc lâu, anh buông đôi tay ra, mỉm cười:
-Anh trêu e đấy, có thế mà e cũng tin! Haha…..( Xạo đấy !! ^^)
-Ôi trời, chịu a luôn!
-Nghỉ đi, a cũng về phòng đây.
-Vâng.
*Sáng hôm sau, tại lớp học*
Đang ngồi đọc sách thì cô bị Đức vỗ vai:
-Này, hôm nay mình đi ăn trưa nhé!
-Hả? Nhưng…hôm nay t có việc bận rồi!( Duyên quay sang )
-Đi đi mà, hôm qua cô đã đi cùng với tên Hoàng đó rồi, cũng nên dành ít thời gian cho t chứ!
-Nhưng hôm nay đúng là t có hẹn rồi mà.( Duyên giải thích )
Cô đứng dậy, toan bước đi thì bị Đức kéo lại….
Cô bị kéo ngã xuống đùi cậu ta, giật mình cô quay lại thì chỉ cách mặt hắn tầm 1 cm…….Ôi nooooooo!!!^^
-Cậu dám…? ( Cô bật dậy )
-Tôi…tôi xin lỗi, xin lỗi!( Hắn hoảng sợ )
-Hừ, may cho cậu là hôm nay tâm trạng t còn tốt đấy, nếu không, cái má của cậu sẽ in hình 5 ngón tay đấy!
-Biết rồi, biết rồi mà!!!
“Cô cũng đẹp đấy chứ, thảo nào người đó lại say mê cô như vậy” – cậu ta nghĩ.
(Anh ta đâu biết rằng, Boss đã chứng kiến cảnh này)