Giới thiệu với mọi người: Tôi là Trang, tên rất đẹp nhé, năm nay 16t, học lớp 10. Mình có 2 má lúm đồng tiền, cái mũi cao, cái miệng chu thì
dễ thương vô cùng, các bạn tự hình dung ra mình nhé! Hô hô.
Tùng Tùng Tùng… trống vào học đã đánh rồi. Hehe, tập trung đi, mọi người ơi, vào xem đi. J
Tôi háo hức muốn mọi người xem thành quả của mình, í trời ơi, tuyệt
vời. Tôi ung dung nhàn nhã xem như không có chuyện gì. My classmate ùn
ùn kéo vào. Họ nhìn tôi bằng ánh mặt lạ lẫm. Yes, I know, học sinh mới
mà. Họ nhìn tôi bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Yes, I know, học sinh giỏi mà.
Họ nhìn tôi bằng ánh mắt… khoan… khoan… viên đạn? Why? Tôi làm gì sai?
Cậu bạn ngồi trên tôi xoay xuống, nhìn tôi rồi nhìn hắn. Cậu bạn đó
trợn tròn mắt, khều khều nhỏ bạn kế bên, 1 khều 2, 2 khều 4, từ từ, cả
lớp nhìn về hắn và tôi. Tôi cười khì khì, tỏ vẻ không quan tâm. Í, giáo
viên vào. Lớp đứng lên chào, và… hắn đã tỉnh. J
Hắn vẫn không nhìn ra ánh mắt khác biệt của mọi người nhìn vào hắn.
Hắn quay sang nhìn tôi thờ ơ rồi nhếch mép. Đúng là không sợ trời, không sợ đất, không sợ Trang,cười có ý gì thế? Nhìn muốn đấm. Đột nhiên, hắn
nhận ra sự thay đổi của mình rồi nhìn tôi. Trên áo học sinh của hắn là
dòng chữ: XIN LỖI, ANH CHỈ LÀ CON NÒNG NỌC LAI CHÓ ĐỐM *Nòng nọc sinh ra ta* J Mặt hắn có vẽ hình con mèo kitty cute kinh khủng, tôi chỉ hoàn
thành được 1 bên má do hắn ngủ để lộ ra. Cái tôi mua trong căn tin lúc
đó là… bút lông đỏ + đen.
Lông mày hắn cau lại, mặt đỏ bừng bừng. Hắn đập bàn cái rầm. Mắt hừng hực lửa. Ôi nhìn kìa, nhìn kìa, cứ như trâu bò ấy. Tôi vẫn cười tươi
khoe má lúm đồng tiền. Hắn quát:
-Ai to gan vậy hả?- Trời đất, cô giáo vẫn đứng sờ sờ đấy mà xem như không là sao? Vô phép tắc.
Ai cũng im thin, thôi, đùa bao nhiêu đủ rồi, đến lúc nhận tội rồi. Tôi trưng khuôn mặt rưng rưng nước mắt ra:
-X…in lỗi, mình… chỉ muốn làm bạn với bạn thôi, mình… mình… chỉ muốn trả đũa vụ bạn kí đầu mình thôi!- Tôi khóc huhu.
- Hả? Cô là ai? Đừng tưởng tôi cho phép ngồi chung bàn rồi làm lừng
nhé! Đi ra khỏi trường nếu không muốn chết.- Mắt hắn hừng hực lửa.
- Anh là ai mà có quyền thế? Không thì sao?- Tôi nhướn mày thách thức.
Hắn ta nhấc bỗng tôi trước mặt bàng quang thiên hạ. Á, tôi mặc váy mà. Tôi đỏ mặt, máu nóng chạy rần rần. Tôi hét:
-Thả tôi ra!
Quả nhiên hắn thả ra thật, ngoan quá, mông tôi tiếp đất 1 cái đùng.
Đau quá! Tôi khóc không ra tiếng. Hắn quay đầu lại, nhếch mép:
- Đồ chơi thì không nên so sánh với chủ! Cũng giống như cô và tôi, tôi tuyệt đối không tha cho cô.
Tôi run lẩy bẩy, giọng nói cứ như Diêm Vương. Trang gặp ma sống rồi. =.=
Hết chap 2, các bạn cảm thấy ra sao ạ? Tác phẩm đầu tay nên còn nhiều sai sót, các bạn góp ý nhé! Moazz.