Tôi ở lại nhà Đỗ Gia 1 chút rồi cũng về. Tôi lễ phép chào bác trai
bác gái. Về đến nhà, tôi nằm phịch lên giường nhìn trần nhà 1 chút. Tôi
biết chuyện lúc nãy là có hiểu lầm nhưng… sao tôi lại cảm giác nó là
thật!!! Tôi vào nhà tắm thay bộ đồ người làm Đỗ Gia ra, mệt mỏi đi lên
giường đánh 1 giấc chẳng thèm quan tâm đến baba có về hay chưa. Hôm nay
là 1 ngày mệt mỏi.
Sáng thứ 2 có giờ học trái buổi đột xuất do thầy dạy sơ cứu cho học
bù. Tôi nghe nói thầy nổi tiếng dê cụ cơ! Tôi xin nghỉ làm ở nhà Nam 1
bữa.
Tôi bước vào lớp, hắn đang nằm la liệt trên bàn. Tôi vẫn đáp cặp bên
bàn bên cạnh bình thường. Hôm nay Tuyết Lan không đi học. Nghe sự việc
những người xung quanh đồn đại tôi cũng có hiểu chút ít. Dù sao cũng
đáng thương hơn đáng trách. Tôi cũng chẳng buồn trách móc anh lớp trưởng ốm yếu làm gì. Tôi im lặng quan sát hắn. Hắn vẫn thở đều đều, về việc
này khỏi phải nói, nếu tắt thở thì chết rồi còn gì =.= Đột nhiên hắn bật dậy:
- Cô nhìn xuyên cả mặt tôi rồi này! Cho tôi ngủ 1 chút đi nhé!
Tôi mở to mắt, hắn hay thật, tôi có thấy hắn mở mắt đâu. Tôi bùi ngùi nhìn vào quyển vở ghi chép đàng hoàng của mình mà ôn bài.
Trống vào, thầy ấy cũng bước vào. Đầu tiên là liếc mắt tất cả con gái đang cúi mặt xuống dưới đất nở nụ cười!!! Tôi ngẫng đầu nhìn chằm chằm
thầy khinh khỉnh. Già mà chẳng biết mình già!
Hôm nay sẽ thực hành sơ cứu hô hấp nhân tạo! Trời đất ơi, ông thầy cất giọng:
- Em nào xung phong lên làm mẫu cho thầy và các bạn cùng xem nào.
Chẳng có cánh tay nào giơ lên, từ học sinh nam đến học sinh nữ. Biến
thái hoàn toàn, biến chất hoàn thành. Tôi chỉ mong sau, nạn nhân đó
không phải tôi. Nhưng chúa đã đi ngủ mất rồi! Thầy ấy gọi học sinh mới.
Hôm nay Lan nghỉ, chỉ có tôi. Nếu không làm theo thì chắc chắn sẽ bị đì
dài dài. Tôi bước lên bục giảng, tụi con gái thở phào. Tôi nằm lên băng
ca trên bục. Ông thầy vừa giảng bài vừa hành động:
- Đầu tiên là phải nhấn ngực như thế này này, hãy nhớ là 3 cái.
Ông ấy nhấn vào lồng ngực tôi 3 cái, sao tôi lại có cảm giác bị lợi dụng nhỉ. Mắt tôi mở trao tráo.
- Thứ 2 là phải…
Ông thầy vừa mở miệng tôi ra thì *Rầm* hắn đứng dậy. Mặt mày kinh
khủng nhìn ông thầy. Hắn đi lên chỗ tôi nhấc bỗng tôi lên. Cái này có
được gọi là romantic không ta? Ông thầy thất sắc, miệng lắp bắp:
- Cậu… cậu… đang… l..làm..gì… vậy????
- Ông định giở trò sao? Học thì học chứ không cần thực hành
kiểu bảo học sinh lên làm mẫu như vậy. Được, nếu cần học sinh làm mẫu
thì tôi làm.
Ông thầy định thần lại. Liếc nhìn 1 lượt lớp học. Tụi con gái bây giờ thì mắt đứa nào đứa nấy hình trái tim tôi còn nghe họ nói nhỏ là: Tuấn
anh hùng quá! Tôi tức trong mình, người hắn cứu là tôi mà. Eo ôi, đang
suy nghĩ thì hắn thả tôi xuống nền 1 cái phịch, tôi đau nhức xoa xoa
mông. Hắn quay sang nhìn tôi:
- Lỡ tay, sorry! Về chỗ đi.
Tôi cũng im lặng về chỗ. Hắn nằm lên băng ca. Ông thầy cúi xuống tiếp tục… bước 2. Hắn nhìn ông thầy chán trườn. Ông thầy hình như hơi ngại
học sinh nam thì phải.. Mắt mở to nhìn sinh vật lạ trước mình, ngần ngừ
mãi chẳng dám tiến đến gần. Ô i thầy ơi, nhức mắt quá. Cứ như coi phim
hành động đến khúc gây cấn. Người nam chuẩn bị hô hấp nhân tạo cho người nữ thì người nữ khoanh tay nhìn mắt thao láo. Mô phật, mô phật. Trí
tưởng tượng bay xa.
Tôi lẳng lặng quan sát, tự nhiên tôi muốn coi cảnh này. =.= Tôi muốn
xem hắn xử sự ra sao thôi. Gần 5 phút mà chẳng thấy tiến triển được chút nào, cả lớp thở dài ngao ngán. Haizzzz. Đến lúc này thầy mới nín thở
tiến sát lại, tôi nhìn chăm chú hơn. Thầy chỉ vừa chạm đến chóp mũi hắn, hắn nắm tay lại và *Bốp*. Mặt ông thầy đỏ tươi ngoẹo sang 1 bên. Hắn
đứng dậy:
- Lần sau đừng có mà giở trò với tôi, nếu muốn đi dạy. Không ai được phép đụng đến Minh Trang, kể cả thầy cô giáo.
Trời đất, tôi có nghe lầm không? Lần này là hắn tuyên bố trước mặt
tôi và cả thầy giáo. Tôi lúc đầu thấy hoang mang nhưng lại cảm thấy vui
vui. Chuyện này có nên cười không? Tôi chẳng biết, thôi, cứ cười mẹ nó
đi. =.=
Ông thầy lồm cồm bò dậy, nhìn hắn. Tội nghiệp thầy, đắt tội với con
cháu Đỗ Gia làm gì? Haha Í em nhầm, là hắn lỡ tay đắt tội với thầy. Hắn
quay sang nhìn ông thầy mặt mày tái méc, bên má trái còn vết bầm. Hắn
nói:
- Hôm nay học đến đây thôi, nghỉ đi.
Hắn nói xong thì đi xuống phía cuối lớp nhìn tôi. Tôi cũng nhìn hắn, có gì lạ mà nhìn cơ chứ? Hắn nói nhỏ qua kẽ răng:
- Đừng dễ dãi quá như thế!
Tôi tròn xoe mắt, hắn đang nói về 3 cái ấn ngực???