- Nè, bé cưng! Lại đây anh cho kẹo.- 1 cậu con trai rất đẹp trai đưa cây kẹo ra cho đứa bé gái.
- Em bằng tuổi mà.- Cô bé chu cái môi phụng phịu.
- Ừ, chúng ta đều 5 tuổi.- Thằng bé cười híp mắt.- Chỉ có anh Nam là 6 tuổi thôi.
Đúng lúc đó, có 1 thằng bé khác chạy lại.
- Nè, không được dụ dỗ Lan nhá! Lan là của tôi.
- Lan là của tôi.- Thằng bé kia cũng không nhún nhường cãi lại. Cuộc giao tranh giành 1 bé gái cứ ầm ầm.
Tôi tỉnh dậy, mồ hôi đầm đìa, chuyện gì đây? Giấc mơ thật kì lạ quá.
Anh Nam, Lan? Tất cả là sao? Thôi, tôi bật dậy, ngồi trước máy tính lướt facebook. Facebook của tôi toàn nam vì tôi là nữ và dám up hình thật
của mình. Tôi nhìn lại cái hình mình post hôm mặc đồng phục trường mới.
Wow, 200 like và 30 lời chúc mừng trong đó cũng có 10 lời tiếc rẻ do bạn cũ gữi. Chúc mừng? Chia buồn mới đúng! Tôi đang định out thì có inbox.
Thần Chết Bóng Đêm: Hôm nay vào lớp học đi.
Minh Trang: Ai vậy?
Thần Chết Bóng Đêm: Thiên.
Minh Trang: Hả? Mình đâu có nghỉ học.
Thiên biết hôm qua tôi cúp =.=
Thần Chết Bóng Đêm: Ừ, thì chiều tôi xuống lớp tìm.
Thần Chết Bóng Đêm đã offline.
Tôi chưa kịp định thần thì Thiên đã off, đã lỡ nói dối rồi, chiều nay phải học thôi, không thì Thiên tìm không thấy.
Tôi vào lớp. Mọi người hôm nay đặc biệt chú ý đến tôi, ôi trời, nghỉ 1 hôm thì thành super star. Tôi quan sát chỗ mình ngồi, là hắn và Lan
đang ngồi. Tôi chọn bàn khác. Tôi biết là hắn nhìn tôi, nhìn thì cứ
nhìn. Tùy.
Quả thật, Thiên đã xuống lớp tìm tôi. Tôi đứng lên cười với người bạn duy nhất * Nam là hoàng tử, là anh trai* và đi ra. Thiên nắm tay tôi
thì tay còn lại của tôi lại bị… chó đốm nắm lại. Đôi đồng tử hắn nhìn
thẳng vào tôi:
- Xin lỗi, thành thật xin lỗi!
Tôi có nghe lầm không? Là hắn xin lỗi! Bỗng dưng tôi lại thấy mình
vui, vui lạ lùng. Tôi nghĩ tôi sẽ lại trả thù hắn bỗng dòng tư tưởng bị
cắt ngang vì trả thù 2 lần đã bị chặn đánh. Hắn có lỗi không thể tha thứ như tôi lại gật đầu trong vô thức. Hắn cười. Tôi quên béng là đang ở
giữa 2 chàng trai. Thiên giằng mạnh tay tôi ra khỏi hắn rồi tôi và Thiên lên sân thượng. Hắn nhìn tôi, tôi mỉm cười cho hắn yên tâm, trời, tôi
đang làm gì vậy!
Hắn quay về chỗ hắn ngồi, Tuyết Lan nhìn hắn trách móc. Lúc này, đôi
mắt Tuấn vô hồn nhìn người con gái bên cạnh, rất xinh đẹp nhưng cũng rất độc địa. Chẳng biết cô có phải Tuyết Lan không! Hắn đi sang bàn của
Trang, ngồi đó. Khóe miệng nhếch lên.