CHƯƠNG 1: MỞ MÀN
Tiểu khu Hòe Thụ Lý chỉ là 1 chấm nhỏ trên bản đồ của thành phố này mà thôi. Nó ko phải là nơi đứng đầu về văn minh, cũng ko phải là địa danh nổi tiếng về di tích hay danh nhân chi hết. Nhưng cái tên đã nói lên được sự bất thường. Nó tồn tại như 1 nỗi ám ảnh trong tâm lý của những người nơi này 9 thập kỷ qua….
Vì trên mảnh đất kia nổi tiếng với những ngôi nhà chứa đựng rất nhiều chuyện kỳ quái.
Nên người ta hay gọi nó là ngôi nhà ma. Trải dài 91 năm ròng, tiểu khu Hòe Thụ Lý kia đã có rất nhiều chuyện đáng để bàn tán râm ran suốt chiều dài lịch sử của nó. Nghe nói vào thời kỳ cải cách, khu vực Hòe Thụ Lý này vì nhà cửa quá tồi tàn làm ảnh hưởng đến bộ mặt của thành phố nên đã được quy hoạch lại để nhập vào một khu vực lớn hơn.
Rất nhanh sau đó, các hộ ở nơi này được ngụ trong nhà mới. Các xe đẩy lớn nhanh chóng san bằng những nhà cửa, hàng quán nơi này, nhiều đội thi công khác nhau cũng nhanh chóng đến ở tạm.
Lúc mới bắt đầu thì vô cùng thuận lợi. Mãi cho đến khi công trình làm đến một bãi đất trống, nơi đó sừng sững 1 ngôi nhà 5 tầng, với nền được đóng sâu xuống đất. Các tổ công nhân thay phiên nhau đào trước đào sau chỉ thấy 4 cỗ quan tài bằng gỗ cùng với chừng đó bình sứ được phong ấn cẩn mật. Phàm dân làm kiến trúc đều có ít nhiều mê tín nhưng cũng ko phải là lần đầu tiên đào được quan tài. Nên chỉ cần theo quy cũ đốt vài chuỗi tiền giấy là xong việc. Nhưng lần này lại đặc biệt thấy được điều quỷ dị, bốn cỗ quan tài kia được quét một lớp sơn đỏ như máu, mà trên mặt gỗ cũng dùng sơn huỳnh sa vẽ phù chú gì đó. Thật ko giống như thổ táng bình thường chút nào.
Đội trưởng đội thi công có chút sợ hãi, liền mời mấy cao tăng nghe đồn là có chân khí mạnh mẽ từ ngôi chùa nổi danh trong thành phố đến. Vừa tới công trường, đã thấy bọn họ nhìn nhau rồi người nào người nấy đều liên tục niệm a di đà Phật. Các cao tăng kia nói quan tài máu này thật sự ko phải là vật bình thường. Chính là do cao nhân dùng âm dương chi thuật bày bố trận pháp. Mục đích là để áp chế tà ma chi khí. Giờ đã bị đào lên thì phải cấp tốc trả về vị trí cũ, nếu ko quỷ quái nhất định sẽ thoát ra. Tất có hung sự!
Nói một hơi 1 tràng xong thì các cao tăng đều rời đi hết. Đội trưởng hãy còn đang do dự thì bỗng nghe thấy tiếng sét ầm ầm đánh xuống từ trên cao, trời đang nắng chang chang bỗng mây đen vần vũ, tối tăm mù mịt, nhất là hướng đông lại như có khe hở hé ra ánh sáng màu vàng lập lòe lúc có lúc ko khiến cho người ở đó đều kinh hồn đảm vía.
Đội trưởng liền miệng hét lớn tay run run bảo bọn công nhân ngay lập tức đem quan tài khôi phục lại như cũ. Lúc này cuồng phong thật mãnh liệt, gió lạnh từng trận tưởng chừng có thể thổi bật ra cả 2 ba người lực lưỡng 1 lúc…. Sấm rền vang nhưng ko thể át được tiếng tim đập dữ dội tưởng chừng như có thể nhảy khỏi ***g ngực. Gió dữ dội thổi bay cả áo của nhân công, mây dường như nứt ra giống 1 đôi mắt hơi khép lại. Công trường biến đổi không ngừng.
“Đội trưởng àh, trời sắp mưa rồi, nên trú mưa trước rồi hãy làm sau nha!” Bọn công nhân ko dám nói rõ ý mình, chỉ cảm thấy chuyện quỷ lộng quan tài này thật hoang đường mà thôi.
Đội trưởng bỗng nhiên nổi nóng, vội vàng chạy đến gần đó mà hét lên: “Mọi người cố làm xong đi, đem quan tài cùng bình sứ khôi phục lại như cũ, tôi sẽ tăng lương cho nghe.” Hắn quay đầu chỉ chỉ mấy cái bình sứ cạnh đó, như đang ra hiệu bảo bọn công nhân mau mau làm lấy.
Tốp công nhân nghe nói có tăng lương liền vui vẻ ngay. Bỗng nghe một tiếng kêu thất thanh, ngẩng đầu lên thì thấy đội trưởng đang cầm 1 cái bình sứ ngã nhào xuống.
Bình sứ theo quán tính cũng nát vụn như tương. Ngay lúc đó liền thấy một thứ gì đó như vôi bột từ từ chuyển thành 1 làn khói trắng rồi biến mất tăm. Còn đội trưởng đang bất tỉnh nhân sự, khi đưa đến bệnh viện thì thổ ra ko biết bao nhiêu là máu. Vô phương cứu chữa!
Kết quả khám nghiệm nói là đầu bị chấn thương nghiêm trọng cho nên ảnh hưởng đến não bộ. Nhưng ngay cả bác sĩ lẫn người nhà của người vẫn không có cách giải thích nào hợp lý cả. Đó là chuyện trên lưng của hắn có dấu ấn của 1 bàn tay màu đen. Này không phải là bị người nào đẩy xuống chứ?! Pháp y cũng khó đưa ra kết luận. Cục cảnh sát cũng bắt đầu tham gia điều tra, nhưng bất luận là ai ở hiện trường cũng đều khăng khăng, phía sau hắn ta –— không có ai cả. Việc chẳng giải quyết được gì, dành phải xếp hồ sơ lại để đó mà thôi.
Này có thể xem là người thứ nhất tử vong ở Hòe Thụ Lý. Dù nó được gắn cho 1 cái tên rất bình thường là chết vì sự cố, nhưng dù sao cả công trình đều bị ám ảnh bởi ma quỷ.
Rồi lại có 1 đội thi công khác đến công trường để làm tiếp. Bốn cỗ quan tài kia được đem đi hỏa táng, bình sứ đã sớm ko thể tìm ra được nữa rồi. Sau đó 1 tiểu khu xinh đẹp, hiện đại bắt đầu từ từ định hình. Lúc tiểu khu được tái sử dụng lại thì ngôi nhà cùng đống quan tài kia cũng đã thay đổi hoàn toàn, trở thành 1 tòa nhà cao tầng với số vô cùng cát lợi ——108.
Đây tạm thời được xem là câu chuyện quái dị xưa cũ đầu tiên ở Hòe Thụ Lý đi. Nhưng thỉnh thoảng vẫn có người nói là nhà đó có ma. Lớp người đầu tiên ở chung cư đó hầu như đều nói nơi này hình như bị lẩn quẩn bởi âm hồn quỷ quái gì đó.
Chung cư 108 lúc đầu có tất cả 27 hộ. Do các vị cao tăng tiên đoán sẽ có điềm hung nên hầu hết đều muốn dọn sang dãy phía tây. Dãy này có tất cả là 10 căn, hiện đã ở được 8 hộ rồi.
Những tưởng được ở nhà mới sẽ vui vẻ lắm. Nhưng ko ngờ, chưa đến 1 năm, người trong dãy này đều chết có chết, điên có điên, có luôn thắt cổ, nhảy lầu, xe đụng. Tóm lại danh mục nào cũng có cả. Thậm chí còn có cả 2 thanh niên lõa thể trần như nhộng ôm nhau mà chết trên giường nữa kia. Tập hợp các chuyện này lại với nhau, thật giống như vở tuồng quỷ đòi mạng người, ko ai có thể trốn tránh được câu chuyện khủng bố năm xưa cả.
Hơn nữa các hộ này thường nghe cách vách vào ban đêm thường có người khóc lóc gọi tên mình. Nên ko chịu nổi đã dọn đi ngay sau đó. Dần dần chung cư này ko ai lui đến nữa, nhất thời cỏ mọc um tùm, gió cứ quét qua từng trận, chẳng ai dám nửa đêm bén mảng đến đây cả.
Hết chuyện này đến chuyện khác trong Hòe Thụ Lý cứ trở thành đề tài cho những lần trà dư tửu hậu, thêm mắm dặm muối, càng lúc càng trở nên ma quái huyền bí. Trải qua nhiều năm, đến thời kỳ thị trường chứng khoán, người qua kẻ lại như mắc cửi, nó mới từ từ rửa được cái danh đại hung kia.