Sáng hôm sau tôi giật mình tỉnh dậy khi mới 5h. Trời ban ngoài vẫn còn tối lắm, bật dậy đi làm VSCN rồi bước ra bên ngoài đón bình minh luôn. Rảo bước dọc bờ biển Mũi Né, cái không khí sớm của buổi ban mai làm cho tinh thần tôi tỉnh táo hơn. Ừ thì quyết định sớm vậy, như là 1 lối thoát cho nhau, có lẽ vậy sẽ tốt hơn hết. Ánh nắng mặt trời dần dần xuất hiện, từng tia sáng chói lóa cả một khung trời phía biển, cảnh đẹp, nhưng tâm hồn con người thì lại nặng trĩu những suy tư không có hồi kết. Đáng buồn!!!
Bước thật chậm, để quên một người,
đằng sau dĩ vãng chưa phai màu.
Hãy nhìn về nơi phía xa chân trời,
để thấy ánh bình minh.
Trở về khách sạn ăn sáng xong rồi lên xe ngược quốc lộ 28 về Đà Lạt- thành phố của ngàn hoa. Vẫn như lúc đi, lên xe là O ngủ li bì, còn Q thì sao nhỉ? Bên xe kia Q ngồi với ai, có phải là chàng trai ấy không? Lắc đầu xua đi những cái suy nghĩ vẫn vơ đó, tôi cũng chợp mắt tìm đến giấc ngủ.
Tỉnh giấc khi cái không khí mát lạnh của núi rừng Tây Nguyên mang lại, lạnh thật, dù tôi đã mặc áo khoác phòng hờ trước nhưng vẫn cảm thấy lạnh trước cái lạnh của Paris thu nhỏ ở Việt Nam.
Nhìn qua O, thiên thần nhỏ của tôi vẫn đang ngủ, khẽ đánh thức e dậy cho e thấy được khung cảnh của đất Đà Lạt, của cái thành phố mộng mơ này.
Về khách sạn thì tôi ở chung phòng với O nhé, còn Q thì ở chung với lớp, khác dãy so với cái dãy phòng của tôi. Nhưng từ phòng tôi qua phòng Q khá gần, chỉ chừng 200m hà, muốn sang ắt sẽ sang thôi hehe.
Đến Đà Lạt đã trưa mất rồi, thế là lịch trình được phát động, trưa ăn xong ngủ, chiều 2h đi vườn hoa Đà Lạt, tối thì tự do.
Thế rồi rủ thằng A xuống thuê xe máy chạy lòng vòng trung tâm thành phố cho biết đường, để tối còn lang thang nữa.
_Ê N nhìn kìa -thằng A chỉ tay, bảo tôi nhìn
_Sao thế m?
_Bên góc đường kìa
Nhìn theo cánh tay thằng A chỉ, tôi thấy Q đang tay trong tay cùng ai đó, từng bước từng bước 1, cười nói khá là vui vẻ.
_Để t qua đập chết mẹ thằng đó- thằng A nói, tay cầm nón BH
_Thôi m, t có cách giải quyết của riêng t.- tôi cản
_Mẹ kiếp m để nó làm như vậy mà m coi được à
_Haizz tại t, t chấp nhận, rồi m sẽ rõ thôi. -tôi thở dài
_Hừ t đéo hiểu m nổi nữa rồi đó N.
_Hà, t mà, nhưng t có cách của riêng t, m đừng lo.
_Được thôi, nhưng m tính sao? -nó thắc mắc
_Tối nay mọi chuyện sẽ kết thúc -tôi chắc chắn với nó
_Nhanh vậy sao?
_Dây dưa quá chỉ làm thêm đau khổ thôi.
_Vậy thì tùy m vậy.
_Ừ thôi về đi, tới giờ đi chơi rồi kìa -tôi thúc nó
Hai thằng lên xe vi vu về khách sạn! kết thúc sao? sẽ nhanh thôi!
Chiều thì vẫn đi chơi cùng lớp, có điều O lôi kéo được Q qua đi cùng xe tôi, thế là tôi lại bị cho ra rìa tiếp tục, lếch xác lên ngồi với Nhi.
_Sao lên đây vậy?- Nhi hỏi
_Bị đuổi -nói rồi tôi chỉ tay xuống chổ O và Q đang tám
_Nhiều ghệ nó khổ vậy đó haha- Nhi trêu
_Chịu thôi, ai biểu tôi đẹp trai quá chi- tôi làm bộ thở dài.
_Thôi đi ông tướng, chĩ được cái nói nhãm.
_Kệ tôi - tôi quạo
E thì ngồi cười, tôi quê độ quay mặt ra cửa sổ ngắm đường luôn. Tới nơi thì Nhi nhập bọn với Oanh và Quyên luôn, 3 con vịt với 1 thằng đực rựa làm chân xách đồ là tôi đây. Cũng chụp với 2 gấu 1 tấm hình chung, xong chụp riêng với từng e nữa, để rồi sao này tất cả chỉ là 1 kỉ niệm mà tôi dấu sâu trong ngăn bàn, không muốn đụng tới nó là mấy.
Nhân lúc Nhi và Oanh đang tung tăng phía trước, tôi quay qua hỏi Quyên
_Nay e đi chơi vui không?
_Cũng vui nhưng mệt quá a à - ẻn đáp, tay thì lấy khăn giấy lau mồ hôi trên khuôn mặt xinh đẹp
_Ừ chẳng mấy khi được đi chung như vầy mà, nhiều khi đây là lần duy nhất nữa- tôi úp mở
_Là sao?
_À a nói nhảm ấy mà
_Hì chỉ giỏi có nhiêu đó thôi.
_E này...
_Sao anh?
_Nếu sao này có 1 ngày e không còn yêu a nữa thì sao? -tôi nhìn thẳng vào mắt e hỏi.
E ngập ngừng 1 hồi rồi mới trả lời tôi! Sao thế, e không có sự lựa chọn được à?
_Sao a lại nói vậy?
_A ví dụ thôi mà...
_Sẽ không có ngày đó đâu, a đừng lo. - e nhìn tôi nói.
_Ừ hìhì sẽ là vậy nha e.
Hừ có phải là vậy không e, e nói ra điều đó liệu e đã chắc chắn trước là sẽ không rời xa tôi chăng. Giả tạo!
Nhưng thôi, tôi đã quyết định, mọi chuyện chấp dứt mau thôi. Không lâu đâu, e à.
Tiếp tục công cuộc đi chơi với mấy ẻm, đến chiều thì lên xe về lại KS. Tối đi tự do nên tôi đá e Oanh qua đi chơi với Nhi, còn tôi sẽ đi giải quyết hết những suy nghĩ trong đầu.
Vẫn phong cách bụi bậm, quần jean áo thun bước qua phòng rủ Quyên đi chơi.
Qua tới phòng thì thấy có anh chàng đó đợi sẵn rồi, haizz xuất hiện chẳng đúng lúc, thấy tôi anh ta có vẻ khó chịu, quay lưng bước ra xa khỏi phòng Quyên.
_Ơ anh đi đâu đây- thấy tôi Quyên thoáng bất ngờ
_À anh qua rủ e đi chơi ấy mà -tôi cười
_Nhưng...
_Đi với anh chút thôi, anh có chuyện muốn nói
_Vậy anh đợi em lát nhé -Quyên quay vào phòng, chắc dt nói chuyện với anh chàng kia, vì tôi thấy anh ta móc dt ra nghe.
Lát sao thì Quyên ra, tay choàng vào tay tôi đi dạo phố. Đúng là khi yêu thì người mình yêu làm gì mình cũng thấy vui, còn bây giờ hành động tình tứ của e lại khiến tôi khó chịu lắm. Rảo bước cùng e ra hồ Xuân Hương ngắm cảnh, sẵn cũng là nơi mà tôi muốn chấm dứt hết mọi chuyện.
_Cảnh đẹp quá anh nhỉ - Quyên nói, khẽ hát vu vơ
_Đà Lạt mà, thành phố mộng mơ mà
_Ước gì mai mốt đám cưới của em sẽ được tổ chức ở đây
_Muốn là có thôi, mình làm 1 đứa rồi cưới
_Anh dám... -ẻm giơ tay đe dọa tôi
Cười đùa với em 1 lát tạo không khí, để rồi
_Em này...