Ngoại truyện 1: Chuyện thằng Hưng.
Ngay trong đêm thằng Hưng nhập viện, aB đã huy động lực lượng săn con
Hương cùng thằng bồ nó, tức thằng đã tặng cho thằng Hưng 1 nhát vào
bụng.
Tôi và thằng A thì vừa vào chăm sóc cho thằng Hưng, vừa theo dõi thông
tin từ aB và chú Z. Thằng Hưng từ lâu tôi đã xem nó là anh em trong nhà, vì thế đụng đến nó xem như là đụng đến bản thân tôi rồi.
Sau 2 ngày truy lùng, hai đứa kia cũng dần lộ diện. Thằng đâm thằng Hưng tên T, gia đình cũng thuộc hàng có máu mặt, có kinh doanh cầm đồ, nên
đàn em theo giúp sức khá nhiều. Nhưng aB thì cũng đâu phải tay vừa, ngay khi lùng được thông tin, aB đã dẫn đàn em đến ngay nhà thằng đó mà dằn
mặt thị uy rồi.
Nhưng thằng T đã cùng con Hương lẫn trốn ngay sau đó.
Trốn đâu không trốn, trốn ra Hải Phòng =))) nhờ sự quen biết, aB nhờ vả
bạn bè ngoài đó, chỉ 1 ngày là tìm được khách sạn mà hai đứa nó lẫn
trốn.
Tôi và thằng A nhanh chóng cùng aB đi chiếc 7 chỗ xuống dưới đó. Đám anh em thì chỉ theo có vài người tránh gây ồn ào.
Nhưng cũng nhờ có người
quen dưới HP, nên aB mới dám đích thân dẫn anh em xuống dưới đó, chứ
không vào đất Cảng mà đi đông thế chẳng khác nào vào nộp mạng, vì dễ gây hiểu lầm.
Dừng chân trước cửa 1 khách sạn tầm trung của thành phố hoa phượng đỏ,
tôi, aB và thằng A nhanh chóng xuống xe.
_Chào Linh, lâu quá không gặp!
-aB bắt tay 1 người đang đứng phía trước
cửa KS, sau lưng người đó còn có thêm mấy anh đầu trọc nữa.
_B hả! Hơn cả năm rồi còn gì! Chú Z nay có đi không?
_Không Linh ơi, ông già còn lo chút chuyện trên đó!
_Ừ cho tui gửi lời hỏi thăm.
_Ừ à mà Linh nói hai đứa B cần tìm đang ở đây phải không!
_Đúng vậy! Hôm qua B nhờ là Linh cùng mấy anh em săn luôn, xui cho nó
vào ngay KS quen của tui. Mà hai đứa nó làm gì ông thế?
_Nó đâm thằng em tui! -aB gằn giọng nói.
_ĐM thế thì lên đâm lại! Đi thôi -nói rồi anh Linh đi trước dẫn đường.
Xem ra anh Linh này cũng khá là có máu mặt ở nơi đây, vì vào trong tôi
thấy đám lễ tân xanh mặt khi thấy anh Linh đi vào @@ chắc sợ mất mật
luôn đây mà.
Bước theo anh Linh lên tầng hai, dừng chân trước phòng 201. Anh Linh hất mặt về phía phòng đó, rồi đứng lùi về phía sau.
1 thằng phục vụ nhanh
chân bước lại gõ cửa phòng, chắc là anh Linh có bảo trước rồi thì phải.
Cốc! Cốc! Cốc!
_Ai vậy?
_Phục vụ phòng!
_Chờ chút!
Anh em đứng dạt sang hai bên cửa, ngay khi cánh cửa vừa hé mở, aB đã đạp thẳng vào cái bóng người đó rồi.
_Địt mẹ mày là thằng nào -thằng T lòm khòm bò dậy, chỉ tay vào aB.
Nhưng khi thấy tôi và thằng A bước vào, sắc mặt thằng T chuyển màu nhanh chóng.
_Chuyện gì vậy anh? -con Hương nghe động bước ra, ngay lập tức khuôn mặt tái xanh như tàu lá, lấp bấp đôi môi nhìn tôi.
_Sao nào! Trốn nửa đi mày! -tôi nhìn nó cười đểu.
_Mày... mày! -thằng T run run nhìn tôi, giờ thì nó chỉ có 1 mình, còn
sau lưng tôi thì... gần cả chục người chặn bít cả cánh cửa =))) căn
phòng thì nhỏ, chạy đâu cho thoát được.
_ĐM mày đánh em tao này! -aB kìm lòng không được, lao thẳng vào đạp
thằng T 1 phát bay thẳng về phía sau, đập lưng vào cạnh giường.
Nó vừa bò dậy, thằng A đã sút thêm 1 sút vào mặt, té hẳn ra sàn.
_Anh ơi anh! Em xin mấy anh đừng đánh anh ấy nữa mà -con Hương quỳ gối
xuống năn nỉ.
_Mày cút! Phần mày tao chưa tính! -aB chỉ tau vào mặt con Hương.
Tiến về phía thằng T đang nằm trên sàn, aB vừa đá, vừa đạp vào người nó
bịch bịch, nghe sướng tai lắm.
_Mày ngon nhỉ! Em tao mà cũng dám đâm! -aB gằn giọng nói với nó.
_Em xin anh! Em biết lỗi rồi! Anh tha cho em đi! -thằng T thều thào nói.
Bốp! -tôi cầm cái gạt tàn trên bàn tặng cho nó 1 phát vào đầu!
_Đâm bạn tao rồi nói xin lỗi là xong hả mày! Đâu có dể như vậy! -tôi
cười gằn.
_Nói nhiều với nó làm gì, đập đi! -thằng A lên tiếng.
Liền sau đó thằng T mềm như tương bởi màn thượng cẳng tay hạ cẳng chân
của đám anh em, mặc cho con Hương khóc la thảm thiết bên cạnh.
_Thôi được rồi B ơi, đánh nữa chết nó! -anh Linh vào can.
_Hừ! Ngưng đi! -aB hét lên.
Mấy anh em kia nhờ vậy mới ngừng tay, lui về phía cửa. AB lặng lẽ bước
về phía thằng T đang nằm trên sàn, ngồi chồm hổm xuống cạnh nó.
_Lần này tao chỉ cho mày hưởng nhiêu đây thôi, sau này thấy tao thì tự
động mà né xa đi nhé!
Rồi aB lấy con dao găm ra, vẫn chiêu cũ, chân đè lên tay, còn dao thì
đâm vào mu bàn tay trong tiếng hét la cùng cực của nó.
Rút dao ra, thằng T đau đến ngất xỉu cmn luôn rồi. Quay qua con Hương,
aB chỉ tay vào mặt nó mà nói, con gái nên không đánh =)))
_Còn mày lấy nó mà làm gương, ra đường coi chừng cái mạng của mày đó!
Rồi aB kéo cả băng về, nhậu nhẹt với anh Linh 1 chập để hậu tạ, rồi kéo
về lại Hà Thành.
Vài ngày sau nghe đâu gia đình thằng T kéo băng chơi lại đám tôi, vì có
chú bác nào của nó cũng có tiếng trong chính trường.
Nhưng chú Z đã lên
tiếng giàn xếp, lão kia ngay lập tức tắt đài, ngậm ngùi bỏ qua. Còn gia
đình thằng T thì khỏi nói, mất chổ dựa nên tự động chìm xuồng luôn.
Thằng T thì nằm viện dài hạn, còn con Hương thì tôi chẳng biết.
Âu cũng là cái số, có vay, có trả, làm sai làm trái thì phải chịu cái
hậu quả đó thôi =)))
P/s: chap này gữi anh Quân, người đã nhận ra truyện bị cắt bớt 1 đoạn.