Đến bây giờ tôi vẫn chưa thể hiểu được rằng tại sao những người con gái
bên cạnh tôi lại có cái nhìn không tốt đối với Ái Nhi khi lần đầu tiên
gặp mặt nữa (hay nói cách khác là ghét nhau từ cái nhìn đầu tiên ấy =.=)
Thấy mọi người có vẻ đang khó hiểu, tôi đứng ra lên tiếng, một là để
giới thiệu, hai là cảm ơn Ái Nhi luôn thể.
_Hmm xin giới thiệu với mọi người, đây là Ái Nhi, là ân nhân của N. Hôm
bữa nhờ có Nhi giúp đỡ mình mới có thể thoát đi sự truy đuổi của đám
thằng Tuấn.
Có chút giãn ra trên khuôn mặt của mấy gái, ấy vậy bọn họ vẫn giữ khoảng cách, chỉ gật đầu chào Nhi mà thôi.
_Hôm nay nhân ngày Phụ Nữ Việt Nam, mình chúc Nhi luôn vui vẻ, hạnh phúc nhé -tôi quay qua Nhi nói, cơ mà đối với việc chúc chừng một ai đó thì
tôi quả là đầu đất thật, chỉ biết lấy mô tuýp cũ ra mà chúc thôi.
_Hì mình xin nhận lời chúc của N nhé, xin chào tất cả các bạn, rất hân
hạnh được làm quen với mọi người -Ái Nhi lên tiếng, miệng nở một nụ cười tươi.
Đưa mắt nhìn mấy nhỏ, thấy họ cũng cười chào lại, nhưng có gì đó sao sao ấy, dường như họ không thích sự xuất hiện của Ái Nhi ở nơi đây thì
phải.
Tôi cũng chẳng cần quan tâm nữa, nhiệm vụ tới đây là oke hết tất cả rồi
còn gì, nên tôi định bước qua chổ thằng A tâm sự vài chuyện, tôi để Nhi
tự đi giao lưu với mọi người thì có thể sẽ tốt hơn chăng? Ấy vậy mà Nhi
mới lại là người rời đi trước, nhỏ tiến về phía bàn nước, nhưng khi lướt qua tôi nhỏ vẫn không quên buông lại một câu lạ lẫm.
_Anh đào hoa quá nhỉ?
Đơ mất mấy giây nhìn theo dáng lưng của nhỏ, tôi lại cảm thấy thắc mắc.
Đây là lần thứ hai gặp nhỏ, vậy sao nhỏ lại có thể nói rằng tôi đào hoa, hay là nhỏ thấy 4 người kia chăng.
Cơ mà cũng sai, vì tôi đâu nhận ai
trong họ là bạn gái, hơn nữa đối với 4 người kia đây cũng là lần đầu họ
biết tới 1 người tên là Ái Nhi đã giúp tôi, vì hôm trước tôi chưa hề mở
miệng nói ra điều này.
Càng nghĩ càng rối tung rối mù, tôi lẳng lặng bỏ qua câu hỏi thăm mà
thằng Khải đang lẻo đẻo bên cạnh tôi hò hét.
_Nhỏ đó là ai mà xinh vậy?
_Mày quen biết sao với em nó vậy?
_Nhà em nó ờ đâu?
_Cho tao xin số phone làm quen với em nó đi!
_Mày tự đi mà điều tra -tôi quạo.
Tôi tiến về phía ban công tầng 3,nơi thằng A cùng nhỏ Thy đang tâm sự,
thấy tôi ra con bé Thy nắm đầu tôi lại luôn@@
_Anh ba ngốc thật hay giả ngốc vậy? -nó hỏi.
_Ơ đệch sao em hỏi vậy? -tôi ngơ ngáo nhìn nó.
_Nó ngu thật vợ à -thằng A nhún vai, lắc đầu thương hại tôi.
_Cái đệch! Hai đứa bây đang nói cái méo gì thế? -tôi thắc mắc.
_Thứ nhất, tại sao mày không nói chuyện nhỏ Ái Nhi gì gì đó cứu mày
-thằng A phân tích.
_Ơ thì... tao chưa kịp nói.
_Đó là sai lầm của anh đấy, anh chẳng nhận thấy 4 chị kia đều có tình
cảm với anh hết à?
Đã vậy anh còn giấu bọn họ chuyện này nữa -nhỏ Thy kí đầu tôi.
_Ơ đau! Cái con này! -tôi lấy tay xoa xoa đầu.
_Thứ hai, mày biết 4 nhỏ kia có tình cảm với mày, mà mày lại chẳng nói
chẳng rằng gì cả, cứ để mấy nhỏ chờ đợi thế kia? -thằng A nhăn trán hỏi
tôi.
_Cái này... tao cũng chưa biết sao nữa. Hiện tại có chút rắc rối, tao
vẫn chưa biết tao yêu ai, tao cần ai trong số họ cả -tôi thở dài chán
nản.
_Trời đất! Đến chuyện này mà anh cũng không giaỉ quyết được hay sao?
Ngày xưa anh đâu có như vậy đâu anh ba? -nhỏ Thy cũng mặt mày nhăn nhó
nhìn tôi luôn rồi.
_Trước khác, giờ khác. Trước chỉ có một hai người, giờ thì... một đống!
-tôi nhún vai.
_Haizz tao nghĩ mày nên chọn ai nhanh đi, trước khi họ dành tình cảm sâu nặng cho mày, dến lúc đó rút chân lại không kịp đâu -thằng A đặt tay
lên vai tôi nói.
_Ừ! Tao biết rồi! -tôi thở dài, mắt hướng nhìn ra xa xăm.
Giờ đây, tôi phải chọn ai, bỏ ai. Mà thôi, giờ tôi cũng chưa nói chuyện
tình cảm với nhỏ nào mà, còn về phần thân mật, chắc có lẽ do bản năng
mất rồi.
Nhìn vào trong buổi tiệc, tôi thấy Nhi vẫn đang nói chuyện vui vẻ với 4
nhỏ kia, thấy vậy tôi cũng thở phào nhẹ nhõm được phần nào. Tôi cứ tưởng họ là kẻ thù của nhau không chứ, tưởng gặp nhau là nhào vô sáp là cà
luôn rồi. Thế cũng làm cho bầu không khí căng thẳng chi không biết nữa.
Nhưng có lẽ, tâm lý con gái là thứ gì đó khó mà hiểu được, rất khó để
nắm bắt được nó. Ngoài mặt cười cười nói nói, nhưng trong lòng ai biết
họ nghĩ gì?
Tôi bước lại gần mấy nhỏ luôn, thấy họ nảy giờ sôi nổi quá mà, nhưng
bước tới gần lại là một chuyện. Cảm thấy thắc mắc trước những khuôn mặt
đầy sắc thái biểu cảm kia, tôi tấp vào khu vực chị em nhỏ Linh đang đứng cùng thằng Đ luôn.
Chổ này kế bên băng nữ nhi kia, thích hợp để lắng
nghe họ nói gì! Nhưng càng nghe lại càng nhũn não, khi mà những câu nói
của họ dường như chứa quá nhiều hàm ý sâu xa, đến tôi cũng phải động não hồi lâu suy nghĩ. Chẳng lẽ mấy cô nàng này đã luyện tới trình độ thượng thừa rồi hay sao ta o.O
_Ái chà, hoá ra là hôm bữa anh N tá túc ở nhà bạn, hèn chi chẳng thấy
anh N nói gì hết cả -My nói.
_Đúng vậy! À mà cho mình hỏi bạn 1 câu nhé! Bạn là gì của anh N thế?
-Nhi vẫn từ tốn đáp lại.
_Là bạn.
_Hoá ra là vậy! Bạn My này, theo mình nghĩ thì anh N làm gì cũng không
cần phải báo cáo lại cho bạn đâu nhỉ?
_Cô!
Tôi nhìn qua thì thấy My có vẻ tức tối lắm, nhưng Yến đã khoát tay đẩy
My về sau, rồi Yến cũng tiếp tục cuộc “trò chuyện” với Nhi, MNgọc và
Quyên vẫn im lặng dõi theo mà thôi.
_Bạn nói đúng, anh N đâu nhất thiết phải kể mọi hoạt động ra cho bọn
mình, nhưng ít ra anh N cũng nên giới thiệu cho mình biết về bạn Nhi sớm hơn ấy nhỉ?
_Yến này, theo Nhi nghĩ thì đó là quyền riêng tư của anh N, anh N muốn
nói hay không thì tuỳ ảnh thôi!
_Vậy à!
Nhưng kể cũng lạ, một người mới quen như bạn Nhi đây thì sao anh N lại mời đến buổi tiệc ngày hôm nay nhỉ?
_Bạn Yến lại quên rồi sao? Lúc này anh N đã nói lí do rồi ấy chứ! -Nhi
bình thản đáp.
_Được rồi! À mình vẫn còn 1 thắc mắc muốn hỏi bạn đấy -Yến nói.
_Sao nào?
_Bạn chỉ là một người mới quen với anh N, lúc nảy mình lại nghe ảnh nói
chuyện với bạn xưng hô bằng tên, theo mình nghĩ thì bạn đâu cần phải kêu ảnh bằng anh đâu nhỉ? -Yến nhận xét.
Cái này thì công nhận Yến tinh ý thật, lúc đó tôi vẫn chưa biết tuổi của Nhi, nên xưng hô bằng tên cho lịch sự, và hầu như Nhi cũng gọi tôi bằng anh luôn, hay là nhỏ này nhỏ tuổi hơn tôi sao ta.
_Vậy các bạn sinh năm mấy nhỉ? -Nhi hỏi ngược lại.
_98.
_Tức là bằng tuổi N, vậy sao kiu N bằng anh? -Nhi khẽ cười.
_Ơ thì... -Yến lúng túng
_Hì thực ra mình lớn tuổi hơn các bạn nhé -Nhi cười nhạt.
_Lớn hơn? Vậy sao bạn lại kêu anh N bằng anh? -đến lượt Quyên cất tiếng
hỏi.
Nhi quay mặt qua nhìn Quyên, mắt dò xét trong giây lát, rồi cười đáp trả lại câu hỏi của Quyên.
_Bạn bằng tuổi tôi! Bạn sinh năm 97? -Nhi hỏi
_Ơ sao cô lại biết -Quyên ngạc nhiên, à không cả đám bọn tôi đều ngạc
nhiên thì đúng hơn.
_Tôi không biết, nhưng bạn đã khẳng định bạn sinh năm 97 rồi đấy!
_Vì sao?
_Biết tôi lớn tuổi hơn mà bạn Quyên đây vẫn kêu tôi bằng bạn, tức là
Quyên cũng lớn tuổi hơn mấy bạn kia, và khi tôi cho đại 1 con số, bạn đã hỏi sao biết, chứng tỏ con số mà tôi đề cập là đúng?
_Đúng là tôi sinh năm 97 -Quyên gật đầu
_Thế sao bạn lại kêu N bằng anh? -Nhi nhướng mắt hỏi.
_Mình là bạn gái cũ của N!
_Vậy à!
_Vậy còn Nhi, bạn nói bạn bằng tuổi tôi, vậy cũng là 97, bạn lớn hơn N 1 tuổi vậy sao bạn lại kêu N bằng anh? -Quyên hỏi ngược lại.
_Xin lỗi, nhưng đây là chuyện riêng của mình, và mình thì không muốn bật mí chuyện riêng của bản thân cho một người nào khác -Nhi nói.
_Vậy sao? -Quyên cười lạnh, đây là lần đầu tiên tôi thấy Quyên lạ lùng
đến vậy.
Xung quanh tuy vẫn rộn ràng tiếng cười đùa vui vẻ của đám bạn, nhưng còn ở đây, 1 góc khuất được hội nữ nhi trưng dụng kia lại đang trở nên ngột ngạt.
Thấy thế, tôi bước qua luôn, sẵn dịp xem xét tình hình của mấy cô nàng
kia, sao lại căng thẳng nữa rồi. À mà chắc chỉ tôi cảm thấy vậy thôi, vì cả 5 nhỏ đều cười kia mà, đâu ai nạnh hẹ gì nhau đâu@@
_Đang nói gì mà vui thế -tôi chen vô.
_Ơ đâu gì đâu -Quyên nói, rồi quay qua MNgọc luôn.
_À chỉ là làm quen nhau thôi ấy mà -My nháy mắt.
_Hì thôi mấy bạn ở chơi vui vẻ nhé, mình xin phép về trước -Ái Nhi nói,
miệng nhoẻn cười.
_Ơ sao Nhi về sớm thế -tôi hỏi, vì giờ mới hơn 7h tối thôi mà, vẫn còn
sớm chán.
_Hì em bận tí việc.
Thôi em đi đây.
_Để anh tiễn em -tôi nói.
Đưa Nhi ra tới cửa phòng tầng 3, Nhi chặn tôi lại.
_Tới đây được rồi! Cảm ơn anh vì ngày hôm nay nhé.
_Có gì đâu, xem như là lời cảm ơn của N thôi -tôi gãi đầu, đứng trước
Nhi làm tôi ngu ra thì phải, chẳng biết ăn nói sao cả.
_Mà này -Nhi nói nhỏ.
_Hử -tôi ghé tai lại nghe
Chụt! -Nhi hôn lên má tôi 1 cái, khiến tôi lâng lâng luôn vậy, cơ mà...
_Cảm ơn, à mà anh sắp bị xử rồi đấy! -Nhi quay đi với nụ cười thần bí.
Tôi thì đứng ngu người ra nơi cửa, nhìn dáng Nhi đi khuất tôi mới đóng
cửa lại và quay vào trong, trong đầu tôi lại dấy lên suy nghĩ...“Bị xử? Là sao ta?”
Nhưng câi trả lời đã đượv bật mí ngay khi tôi quay lại buổi tiệc. Đúng
là bị xử thật@@ Nhi ơi Nhi hại N rồi!