Lấy được linh dịch rồi đưa đi, có lẽ chỉ một trong tứ đại thế lực đủ khả năng. Tuy võ tông cao thủ các phe chưa đến nhưng chỉ không đầy hai ngày nữa sẽ có mặt. Trước lúc đó, chiến trường là ở trường đấu giá.
Thứ nhất là so tài lực, có thể mua được linh dịch đương nhiên là chiếm được tiên cơ.
Đấu giá bắt đầu, Diệp Phong không vội vào mà tìm mũ có vành che, mang theo Thương gia quý tân tạp đến Vạn Bảo trai lấy nốt một trăm giọt huyền ngọc linh dịch. Gã sẽ pha được hai trăm giọt linh dịch, đủ để đề thăng thực lực cho Diệp gia.
“Tiểu tử này lần này cẩn thận như thế là sao?” Một thân ảnh gầy gò đứng xa nhìn gã rời Vạn Bảo trai, tự nhủ.
Diệp Phong không ngờ mình bị theo đuôi, đến thẳng trường đấu giá, theo cửa ngách vào phòng khách quý. Là khách nhân bán vật phẩm tiêu điểm, gã có quyền lợi đó.
Gã vào một chốc thì bóng người bám theo cũng lách vào cửa ngách.
"Tam tông lão!" Hộ vệ giữ cửa cung kính thi lễ.
“Các ngươi có biết tiểu tử vừa vào không?” Người đó trầm giọng hỏi.
“Chính là khách nhân bán vạn niên linh ngọc dịch.” Hộ vệ đáp.
“Cái gì!” Tam tông lão rúng động, lập tức liên tưởng đến một việc.
Ông ta hiểu rõ mấy việc xôn xao Tứ Hải thành vài ngày nay, vạn niên linh ngọc dịch nồng độ một phần mười có sức hấp dẫn trí mạng với vị võ tông này nhưng ông ta không có duyên để hưởng.
Thương gia nằm trong thất tông tam bang ngũ thế gia, thế lực hơn xa Mộ Dung gia. Mà Mộ Dung gia còn có linh trì sinh sản thiên niên linh ngọc dịch, Thương gia sao lại không có bảo vật tương đồng? Đương nhiên không phải thiên niên linh trì, bất quá công hiệu tẩy tủy phạt kinh thì giống hệt, thậm chí còn hơn cả thiên niên linh ngọc dịch.
Thiên tài địa bảo như vậy có hiệu quả tốt nhất ở lần sử dụng đầu tiên, lần thứ hai chỉ còn không đầu một phần mười. Ví như Diệp Phong sử dụng một giọt linh dịch nồng độ một phần mười, đợi khi gã tấn nhập võ tông thì dù sử dụng nguyên dịch cũng không còn hiệu quả nữa. Vì thế gã vẫn nhẫn nại.
Mỗi võ tông đều là thành viên quan trọng của Thương gia, đều từng sử dụng linh vật tẩy tủy phạt kinh, nên hiệu quả khi dùng vạn niên linh ngọc dịch không được là bao. Vì nguyên nhân này mà Thương gia không hứng thú với ngọc dịch.
Nhưng nếu là linh dịch nguyên chất thì thái độ của Thương gia khác ngay.
Một giọt nguyên dịch được sử dụng hợp lý sẽ giúp Thương gia có được một võ hoàng trong tương lai, chí ít cũng là cao giai võ tôn. Lực lượng đó, đối với họ, đóng vai trò rất quan trọng. Đương nhiên, Thương gia có thực lực đó, tích lũy của thế lực hàng đầu đại lục thì người thường khó lòng tưởng tượng nổi.
Tin tức Tụ Bảo các có nhiều linh dịch nồng độ một phần trăm không lọt khỏi tai ba vị tông lão. Việc này phát sinh sau khi Diệp Phong mua huyền ngọc linh dịch, tuy gã đã cải trang dung mạo nhưng với họ, những người đã biết gã thiện nghệ dịch dung thì không có hiệu quả che giấu. Nếu đến giờ họ không biết ba thân phận của gã là một người thì họ không đáng là tông lão. Mọi việc đã quá rõ ràng.
“Phải báo cáo việc này với thất tôn lão để lão nhân gia tự định đoạt.” Tam tông lão coi như xác nhận trong tay Diệp Phong rất có thể có vạn niên linh ngọc nguyên dịch!
Gã đến đấu giá mà vạn niên linh ngọc dịch là vật phẩm tiêu điểm, nhất thời tam tông lão không lo gã đi mất, dặn hộ vệ mấy câu xong ông ta lập tức đi theo hướng khác.
Diệp Phong không hiểu gì những chuyện đó, hiện cực kỳ hào hứng đến hội đấu giá.
Hội đấu giá ở Tứ Hải thành thuộc đẳng cấp khác Ngọa Lăng thành. Vật phẩm bán ở đấy rẻ nhất cũng mấy ngàn tinh tệ, dù là vật phẩm tiêu điểm ở Ngọa Lăng thành cũng không đạt đến cái giá này. Đủ thấy thế lực Diệp gia trước đây nhỏ nhoi thế nào, khó trách cả gia tộc mà bị mấy người Lục Lâm bang dồn vào cảnh suýt bị diệt tộc.
“Không lâu nữa, ta sẽ biến Diệp gia thành thế lực không kém Vân Châu tứ đại thế lực.” Diệp Phong ở trong phòng khách quý lẩm bẩm: “À không, lúc đó chỉ còn lại Vân Châu tam đại thế lực…”
“Vật phẩm tiếp theo là lục phẩm võ kỹ: Sư hổ cuồng khiếu băng!” Mỹ nữ trên đài uyển chuyển tấm thân gợi cảm, đưa một bản võ kỹ ra trước mắt chúng nhân: “Đây là một môn hỏa nguyên võ kỹ để công kích, tu luyện đến cực trí, khi công kích sẽ có thêm hiệu quả âm thanh chấn động tâm thần, là cực phẩm trong các lục phẩm võ kỹ.”
Sư hổ cuồng khiếu băng? Võ kỹ Tô Kiệt từng sử dụng? Gã từng lĩnh giáo chiêu này, uy lực đích xác thập phần hung hãn. Chắc là võ kỹ của Lục Lâm bang, sao lại đem ra đấu giá?
Gã nghĩ lại việc hôm qua Tô Biệt định đổi hỏa hệ võ kỹ cho gã, lẽ nào là môn này? Gã thoáng suy nghĩ, lập tức hiểu ra.
Hôm qua Tô Biệt trao đổi thất bại, lại chịu áp lực cạnh tranh của tam đại thế lực nên bán võ kỹ này để gom tiền đồng thời hao tổn tiền của đối phương. Võ kỹ này, trừ tam đại thế lực thì những người khác khó lòng nuốt gọn. Hà huống, võ kỹ này là cực phẩm trong các lục phẩm võ kỹ, uy lực gần sánh ngang với thất phẩm võ kỹ.
Ngay cả Diệp Phong cũng động lòng với môn võ lỹ này, gã có một môn hỏa hệ võ kỹ nhưng là thân pháp, nếu có một môn công kích để phối hợp thì hỏa nguyên tu luyện giả trong gia tộc sẽ có thực lực mạnh hơn. Tương lai đối phó Lục Lâm bang, thực lực phải được tích lũy dần dần.
“Giá khởi điểm là 8000 tinh tệ, mỗi lần thêm ít nhất 500.” Mỹ nữ chủ trì trên đài nở nụ cười câu hồn, đấu giá bắt đầu.
“9000!”
“10000!”
…
Giá lục phẩm võ kỹ từ một vạn mốt đến một vạn rưỡi, Sư hổ cuồng khiếu băng là cực phẩm trong các võ kỹ công kích, giá thành giao chắc không dưới một vạn tám. Gã thầm đánh giá có nên xuất thủ không?
Liều thôi, bất kỳ cơ hội gia tăng thực lực cho phe mình đều không nên bỏ lỡ. Tinh tệ tiêu rồi còn kiếm lại được, cực phẩm võ kỹ mà lỡ mất ai biết sau này còn cơ hội không? Lấy võ kỹ của Lục Lâm bang đối phó với chúng, không hiểu chúng sẽ nghĩ gì? Gã cười thâm trầm, quyết định xuất thủ.
“Một vạn tám.” Gã đưa giá lên đỉnh. Tam đại thế lực tuy thèm muốn nhưng linh dịch quan trọng hơn chưa đấu giá, họ không dám đưa ra giá quá cao, nhưng thế lực khác thì đã đến cực hạn, tất nhiên không ai nâng thêm nữa.
“Một vạn tám lần lần thứ ba. Không ai tăng giá?” Mỹ nữ mỉm cười nhìn quanh: “Một vạn tám, thành giao.”
Hỏa hệ võ kỹ trong tay Tô Biệt, thần xui quỷ khiến thế nào lại lọt vào tay Diệp Phong.