Editor: Mèo (meoancamam)
Cha Tiếu nhìn Tiếu Bảo Bối vừa hồi hồn rồi lại tiếp tục nhìn chằm chằm phía trước, nhịn không được trêu ghẹo.
Dù gì ông cũng là người từng trải.
Tại sao lại nhìn không ra, thực ra Tiếu Bảo Bối có tức giận thì tức giận nhưng hoàn toàn không muốn cùng Kiều Trác Phàm tách ra.
Hơn nữa, hành động khi nãy của cô còn không phải vì cô đau lòng Kiều Trác Phàm cả ngày đều không có thời gian quay về thu xếp sửa sang lại dáng vẻ lôi thôi của mình?
“Cha...” Tiếu Bảo Bối bị trêu chọc, gương mặt nhỏ nhắn lại lần nữa hồng lên.
“Được rồi, các con hòa hảo với nhau cha đương nhiên sẽ không phản đối!” Đến đứa bé cũng có rồi, hiện tại để bọn họ tách ra là hành động không hề sáng suốt.
“Nhưng có điều này, Bảo Bối con nhất định phải rõ ràng, về sau làm chuyện gì cũng không thể quá mức tùy hứng! Tuy thằng nhóc Kiều Trác Phàm này thích chiều chuộng con, nhưng con cũng không thể ỷ vào điều này mà vô điều kiện giẫm đạp lên điểm mấu chốt của nó.”
“Cha, những điều này con đều biết! Nhưng con...” Khi nói đến đây, ánh mắt Tiếu Bảo Bối cũng ảm đạm rất nhiều: “Con cho rằng anh ấy thích tiền bạc cho nên con mới ký xuống phần thỏa thuận kia!”
Cô cũng chỉ muốn đứng ở góc độ của anh, giúp anh hoàn thành việc anh muốn làm mà thôi.
“Con bé ngốc, con đứng ở góc độ của thằng nhóc thì không biết, nhưng con có nghĩ tới rằng thằng bé sẽ lo lắng con bị lừa gạt không?” Điều này mới thật sự là điều mà cha Tiếu và Kiều Trác Phàm lo lắng nhất.
“Còn nữa, con cảm thấy rằng dựa vào giá trị con người hiện tại của Kiều Trác Phàm, thằng nhóc này cần thiết vì chút tiền đó mà ký xuống bản hợp đồng mà mình chịu thiệt ư?”
Cha Tiếu thực ra cũng phải đến lúc này mới nghĩ rõ ràng điều này.
Ban đầu ông cũng có chút không đồng ý với cách làm của Kiều Trác Phàm.
Nhưng hôm qua sau khi ông biết được Kiều Trác Phàm là vì đánh Diêm Soái mới bị người đưa vào cục cảnh sát, một suy nghĩ khác liền hiện lên trong đầu ông.
Những điều ban đầu ông không thể hiểu nổi về Kiều Trác Phàm nháy mắt liền rõ ràng.
Hẳn là thằng nhóc này định lợi dùng phần hợp đồng kia trực tiếp xử lý Diêm thị đi? Để cho tên Diêm Soái thối tha kia về sau cũng không dám tính toán đến người phụ nữ của Kiều Trác Phàm anh nữa!
Nhưng về sau, Kiều Trác Phàm nhìn thấy dáng vẻ đau lòng của Tiếu Bảo Bối nên mới quyết định bỏ qua kế hoạch kia.
Nhưng mà bọn họ ai cũng không nghĩ đến, Tiếu Bảo Bối thế nhưng sẽ ở trong cơn tức giận ký xuống phần thỏa thuận kia với Diêm Soái sau lưng bọn họ...
Hiện tại người ký chính là Tiếu Bảo Bối, Kiều Trác Phàm cũng không thể gian lận về điều này nên chỉ có thể trơ mắt nhìn Diêm Soái tiếp xúc với Tiếu Bảo Bối!
Có lẽ điều này mới là thứ khiến Kiều Trác Phàm giận nhất?
“Cha, chẳng lẽ hai người đều không chú ý tới thứ mà con cùng Diêm Soái ký kết có vài phần đã bị sửa lại nội dung sao?” Sau khi bị drama của cha Tiếu đâm não, Tiếu Bảo Bối lộ ra vẻ mặt vô tội.
“Sửa lại nội dung?” Cha Tiếu nghe nói như vậy, mày liền nhíu lại.
Được rồi, thực ra sau khi Tiếu Bảo Bối ký xong bản hợp đồng kia, cha Tiếu luôn bận... lo lắng đôi vợ chồng son này sẽ xảy ra chuyện gì không tốt không, hoàn toàn không để ý được đến vụ hợp đồng rồi.
Cho nên đối với những điều khoản trên bản hợp đồng kia, hiểu biết của cha Tiếu vẫn dừng lại ở khoảng thời gian ông nhận lấy văn bản kia từ Diêm Soái...
“Con tin tưởng chờ cha xem xong phần hợp đồng kia khẳng định sẽ không cảm thấy con bị lừa!” Tiếu Bảo Bối nói xong lời này liền tiếp tục ôm bát cháo cá ừng ực uống.
Mà cha Tiếu sau khi nghe Tiếu Bảo Bối nói lại nhìn cô như đang suy nghĩ gì đó...
- - đường phân cách - -
Ngay trong đêm qua, bởi vì sự việc đánh nhau ẩu đả xảy ra trong quán bar nào đó, vừa mới chen chân vào danh sách nhà giàu ở thành phố A Mạnh gia đã gửi cho Lăng Công Chúa trát đòi hầu tòa.
Nội dung là, thiên kim Mạnh gia lên án tối hôm qua trong một quán bar nào đó Lăng Công Cháu đã lấy cớ tham gia party sinh nhật của cô ta mà dẫn người đánh cô ta gãy xương.
Khi nhận được trát đòi hầu tòa, Lăng Công Chúa cũng có chút kinh ngạc.
Không nhĩ tới, tốc độ của nhà Mạnh Mỹ còn rất nhanh.
Chuyện mới xảy ra tối hôm qua, sáng hôm nay bọn họ đã nhanh chóng khiếu cáo cô rồi.
Nhưng mà khi thấy nội dung tố cáo, Lăng Công Chúa cười hỏng rồi.
Viện cớ tham gia tiệc sinh nhật của Mạnh Mỹ?
Cô nhổ vào!
Đầu óc của Mạnh Mỹ là bị rối loạn thần kinh hay là chứng mất trí lớn tuổi mà cũng dám đổi trắng thay đen?
Nhưng não Mạnh Mỹ có dùng tốt hay không Lăng Công Chúa cũng không biết được. Cô chỉ biết vào tối hôm đó Mạnh Mỹ ba phen bốn bận mời cô tham gia tiệc sinh nhật của cô ra, cô đều không đáp ứng. Nếu không phải sau đó Mạnh Mỹ lại dám xui khiến người khác cứng rắn cản đường cô, còn có mấy tên đàn ông dưới sự sai khiến còn dám sinh ra ý nghĩ muốn chiếm tiện nghi của Lăng Công Chúa cô, cô cũng sẽ không đến mức đột ngột phát giận hành cô ta thành như kia!
Mà sau khi làm xong việc này, Lăng Công Chúa cũng nghĩ đến sẽ chọc tới phiền toái không cần thiết cho nên mới cố ý gọi điện cho Lục Tử giúp cô xóa sạch camera theo dõi.
Không nghĩ tới việc này ngược lại còn giúp Mạnh Mỹ, bây giờ cô ta liền bắt đầu đối trắng thay đen?
Chẳng lẽ, Mạnh Mỹ muốn mượn cơ hội này chơi nước cờ đồng tình, để cho mọi người trong thành phố A chú ý tới nhà cô ta?
HIện tại, thành phố A để ý tới Mạnh gia bọn họ rốt cuộc sẽ mang đến chỗ tốt gì cho bọn họ thì Lăng Công Chúa không biết. Điều duy nhất cô biết chính là đám người Mạnh Mỹ đánh nhầm bàn tính rồi.
Đương nhiên, nếu lúc này đối tượng bọn họ chèn ép không phải Lăng gia thì có lẽ có thể chiếm được vài chỗ tốt. Chỉ tiếc, khi Mạnh Mỹ dám tính toán đến Lăng gia bọn họ, nhất là tính đến trên đầu Lăng Công Cháu cô, đám người Mạnh gia này hoàn toàn chơi xong rồi.