Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn

Chương 541: Chương 541: Con Bé Là Con Của Ai 2




Nhưng ai biết mấy ngày nay không gặp, anh lại mang theo một cô bé về, anh lại còn quan tâm đến đứa bé đó, tay còn nắm chặt cổ tay cô bé đó.

Tịch Mộ Như sững sờ, Tiểu Mao Vũ cũng sững sờ tại chỗ khi nhìn thấy Tịch Mộ Nhue, vì cô bé chưa bao giờ nghĩ trên đời này không chỉ có một người đàn ông giống hệt ba cô bé màcòn có một người phụ nữ giống hệt mẹ mình.

Nếu không phải cô bé không biết rõ mẹ mình không bao giờ để tóc mái trên trán, nếu cô bé không biết tóc của mẹ luôn rất thẳng và mượt mà phủ xuống dưới vai, nếu không phải cô bé biết mẹ không bao giờ để tóc quá ba phân thì có lẽ cô bé đã nghĩ người phụ nữ này là mẹ của mình.

Đây không phải là mẹ, trong lòng cô bé chắc chắn như vậy, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào mặt Tịch Mộ Như, sau đó nghi ngờ hỏi: “Dì là ai?”

Tịch Mộ Như sửng sốt khi nghe thấy lời nói của cô bé, sau đó nhìn cô bé rồi lại nhìn về phía Đông Phương Mặc đang nắm tay cô bé, nhẹ giọng hỏi: “A Mặc, đây là con của ai? Hai người là họ hàng sao?”

Đông Phương Mặc còn chưa kịp trả lời, Tiểu Mao Vũ đã trả lời trước anh: “Tôi không liên quan gì đến chú ấy, tôi cũng không phải người thân của chú ấy, chú ấy là kẻ nói dối!”

Tịch Mộ Như nghe được lời Tiểu Mao Vũ nói, không khỏi kinh ngạc, đứa nhỏ này không phải là con của người nhà Đông Phương Mặc, vậy Đông Phương Mặc mang nó về làm gì?

“Đây là con của Nhan Như,” Đông Phương Mặc nhàn nhạt nói, bình tĩnh nhìn Tịch Mộ Như trước mặt: “Mà này, tôi không phải đã bảo cô chuyển đến biệt thự Tử Hà bên ngoài rồi sao? Sao cô vẫn chưa dọn đi?”

“Anh vẫn chưa kết hôn không phải sao?” Tịch Mộ Như lập tức không vui, cô ta không ngờ cả tháng nay Đông Phương Mặc không muốn nhìn cô ta, hôm nay, cuối cùng anh cũng nói chuyện với cô ta, nhưng anh lại hỏi tại sao cô ta còn chưa chuyển ra ngoài?

<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->

Anh nóng nảy muốn đuổi cô ta đi nhanh vậy sao? Không thể tiếp tục đợi để kết hôn với Nhan Như, là Tịch Mộ Như thật?

Anh không nghĩ về cô ta sao? Mấy năm nay cô ta ở bên cạnh anh, cũng lặng lẽ cư xử như một tiểu nữ nhân của anh, chẳng phải là hy vọng anh có thể lại yêu cô ta sao?

Đông Phương Mặc cau mày, rồi nhàn nhạt nói: “Cô dọn đi càng sớm càng tốt, vì vài ngày nữa tôi sẽ kết hôn, cô ấy không thích cô sống ở Nhất Thốn Mặc này, tôi cũng không muốn cô ấy không vui.”

Những lời của Đông Phương Mặc đã làm sai lệch ý nghĩ của Nhan Như, Nhan Như nói cô không muốn sống cùng với Tịch Mộ Như, lời này có nghĩa là anh phải chọn một trong chị em họ.

Nhưng Đông Phương Mặc nghĩ anh chưa bao giờ có ý định để hai người họ sống cùng nhau, mặc dù hai người họ thường khiến người khác nhầm lẫn danh tính với khuôn mặt của họ, nhưng anh không bao giờ nhầm lẫn.

Tay Tịch Mộ Như nắm thành nắm đấm, trái tim như bị một lưỡi dao sắc bén đâm xuyên qua!

Cô ta nghĩ khi Tịch Mộ Như thay cô ta kết hôn với Đông Phương Mặc, anh đã rất tức giận khi biết được thân phận của Tịch Mộ Như, lúc đó anh khao khát cô ta ở bên cạnh anh bao nhiêu thì anh khao khát cô ta kết hôn với anh bấy nhiêu.

Nhưng bây giờ tất cả đã thay đổi, chỉ sau sáu năm, dù cô ta có cố gắng như thế nào, thay đổi bản thân như thế nào, anh vẫn không thèm nhìn cô ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.