Nhan Như chưa bao giờ nghĩ thân phận của mình ở Nhất Thốn Mặc lại trở nên xấu hổ như vậy, từ vợ sắp cưới của Đông Phương Mặc lại trở thành góa phụ của Đông Phương Vũ, còn Tiểu Mao Vũ lại trở thành con của Đông Phương Vũ.
Tiểu Mao Vũ hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nên sau khi rời đi bé lain hỏi Nhan Như, “A Vũ là ai? Con rõ ràng là con của baba, vậy tại sao bây giờ con lại trở thành con của A Vũ?”
A Vũ là Đông Phương Vũ, em trai sinh đôi của Đông Phương Mặc và Đông Phương Vũ cũng chính là Đạo Kỳ Huyền, nhưng Đông Phương Vũ đó lại chính là Đông Phương Mặc.
Mối quan hệ này vô cùng phức tạp, Nhan Như cảm thấy chắc hẳn cô vẫn chưa giải thích rõ ràng với Tiểu Mao Vũ được, Tiểu Mao Vũ vẫn không biết thân phận của Đạo Kỳ Huyền chính là Đông Phương Vũ
Cô nhẹ nhàng nói với Tiểu Mao Vũ: “A Vũ là người do Đông Phương Mặc tạo ra để lừa gạt người bà lúc nãy, con đừng đòi hỏi quá nhiều chuyện không phù hợp với mình, con cứ yên tâm sống ở đây là được, dù sao đi nữa một hai ngày tới chúng ta cũng không thể trở lại Hàn Quốc.”
“Nhưng con muốn đi học mẫu giáo.” Tiểu Mao Vũ là một đứa bé, không muốn vướng vào một mối quan hệ phức tạp như vậy, vì vậy bé nói với Nhan Như: “Mẹ ơi, mẹ có thể nói với bà đó, để bà ấy cho phép con đến trường mẫu giáo, con nghĩ kẻ nói dối Đông Phương Mặc hơi sợ bà đó.”
Nhan Như sững sờ, cô không ngờ rằng ngay cả Tiểu Mao Vũ cũng có thể thấy Đông Phương Mặc đang sợ bà nội cô Đông Phương Vân Hà này.
Thật ra Đông Phương Mặc không sợ Đông Phương Vân Hà, nhưng vì một số chuyện mà anh đang đối mặt khiến anh không thể nói rõ với Đông Phương Vân Hà rằng cô là người phụ nữ của anh, Tiểu Mao Vũ là con của anh.
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Đông Phương Vân Hà đột nhiên trở về Tân Hải, đương nhiên không phải do bà nhớ nhà mà là do có người cố tình tiết lộ cho bè biết tập đoàn Đông Phương sắp phá sản, sau đó cho người tác động bà để bà quay về can thiệp.
Cái vỏ rỗng tuếch của tập đoàn Đông Phương giờ đang phải gánh những món nợ khổng lồ, dù có đầu tư hết tài sản vào đó thì cũng chẳng thể duy trì được, có lẽ để nó một lần nữa phát triển lớn mạnh là một chuyện rất khó.
Đông Phương Tuấn, chủ tịch bù nhìn, đã khiến tập đoàn Đông Phương trong năm năm qua chịu thua lỗ, điều khó tin nhất là cho đến nay Đông Phương Tuấn vẫn chưa nhận ra thành bại thuộc về ai.
Ngay từ đầu, đây đã là một trò chơi, một trò chơi được sắp đặt, thực ra năm năm trước, anh đã mơ hồ đoán được việc Nam Cung Tần bắt Tịch Mộ Như và Khuông Doanh Doanh chỉ là giả, nhưng lúc đó, anh thực sự quá lo lắng, huống hồ lúc đó Tịch Mộ Như còn mang trong bụng đứa con của Đông Phương Mặc anh.
Nếu năm năm trước anh không xông tới đảo Tứ Hoàng cứu Tịch Mộ Như từ trong tay Nam Cung Tần, thì tập đoàn Đông Phương của anh nhất định sẽ không rơi vào tay Đông Phương Tuấn, tập đoàn Đông Phương cũng không có ngày hôm nay.
Ba năm trước, anh cho rằng việc rút cổ phần của mình có thể cứu được Tập đoàn Đông Phương, vì anh dự đoán phải mất ít nhất 5 năm nữa Tập đoàn Đông Phương mới phá sản, lúc đó toàn bộ số cổ phần của anh sẽ được rút hết trước khi Tập đoàn Đông Phương phá sản rồi bị mang đi bán đấu giá, khi đó anh sẽ chi một số tiền lớn để mua lai tập đoàn Đông Phương.
Nhưng ai có thể ngờ chỉ trong 3 năm ngắn ngủi, tập đoàn Đông Phương thậm chí còn không thể trả lại số cổ phần cuối cùng cho anh, không chỉ vậy mà nó còn đang đứng trước bờ vực phá sản.
Vốn dĩ anh định tiếp tục làm ngơ việc Tập đoàn Đông Phương phá sản, bởi vì anh biết chỉ cần mình can thiệp vào sẽ mắc bẫy ngay, vì vậy anh không thể làm gì khác hơn là thúc giục số cổ phần còn lại của mình.