Hôn Nhân Thú Vị

Chương 2: Chương 2




Nó và thằng Quân đứng ngay cửa tiệm thuốc tây, cứ lấp lấp ló ló.

- Mày vào đi.

- Sao tao vào được, tao là con gái mà. Ngại lắm, mày vào đi.

- Đéo, tao cũng ngại.

- Thế mày định cho nó sình lên như con cá nóc thì mày mới chịu à, thằng chó.

- Rồi để tao vào.

Thằng quân dòm trước ngó sau, đội mũ lưỡi trai, đeo kính đen, đeo khẩu trang đen, dũng cảm bước vào tiệm thuốc.

- Chị ơi... em muốn mua... à...

- Em mua gì em trai.

Hắn rất ngại, gãi đầu lại gãi tai.

- Chị bán em viên khẩn cấp, em mua cho mẹ... à ko, mua cho chị gái em.

- Đây em trai.

Chị y dược gói hộp thuốc vào túi đen đưa cho hắn, hắn nhận thuốc,trả tiền rồi phóng như bay ra ngoài chỗ nó. Hắn chở nó đi xa 1 đoạn vắng.

- Nè, uống đi, 72h, vẫn còn kịp đó.

Nó chụp ngay viên thuốc nốc cực nhanh, và chắc mẫm là đã an toàn.

.....

Sau chuyến du lịch, bọn nó tập trung đi học, ai lại cũng bận rộn hết. Sáng nào thằng Quân cũng qua chở nó đến trường, trong lớp ai cũng tưởng tụi nó 1 cặp, vì cứ như hình với bóng vậy.

- Ê Quân, chở ra quán trà sữa tụ họp với tụi nó nghe, 3 tháng rồi mới gặp.

- Ờ chờ tao đi lấy xe.

Thằng Quân chở nó ra quán trà sữa, bọn kia đã có mặt đầy đủ.

- Helu tụi bây, đến sớm ko, nóng quá.

Nó ngồi xuống ghế, hút ké miếng trà sữa của con Trang. Ôi cuộc đời này mà ko có trà sữa thì còn gì là thi vị nữa chứ.

Bọn nó gặp nhau là nói ko thiếu chuyện gì trên đời, con Thảo tự nhiên mặt khó chịu nên đi vào nhà vệ sinh, 3p sau điện thoại nó reo lên.

- Gì đó?

[...]

- Biết rồi.

Nó te te đi vào toilet nữ, con Thảo đứng khép nép ở đó.

- Đâu, đưa đây.

Nó lấy ra miếng Diana sensi đưa cho con Thảo.

- Nè, sao ko phòng bị con khỉ.

- Tao quên, ai biết đến sớm thế này.

Con Thảo đi vào nhà vào trong phòng, nó mới ngớ người ra. Nó còn dư mấy miếng từ đợt trước đi du lịch nó mới hết “ rớt dâu” được hơn tuần. Nhưng sao đến giờ vẫn chưa có lại chứ, lẽ nào... Trán nó vã mồ hôi, mặt tái mét, đi ra ngoài.

- Quân đi công chuyện với tao.

- Chuyện gì.

- Đi nhanh lên, cấp bách lắm.

Nó kéo thằng Quân đi, ko kịp cho nó uống hết ly trà sữa.

.....

1 lần nữa thằng Quân phải ngụy trang kín mít để tiến vào quầy thuốc tây lần 2.

- Mua gì em.

- Bán.. bán.. cho em... 3, 3 cái... que... thử thai.

Cũng rất nhanh chị y dược cho hàng vào bao đen cẩn thận.

- Cái này... em... em mua cho... mẹ em...

- Chị có nói gì đâu.

Thằng Quân chở nó vào 1 nhà vệ sinh công cộng. Nó vào đó 5p mà tưởng chừng dài cả thế kỷ. Lúc nó bước ra mặt nó còn tái hơn cả lúc nãy nữa. Thằng Quân chở nó ra công viên vắng. Lúc này nó khóc, khóc như mưa, nó ném cái que tránh thai có 2 vạch đậm về phía thằng Quân.

- Lịt pẹ mày, mày thấy chưa Quân. Đàn ông kiểu đéo gì mà ko biết kiềm chế hả, mày chỉ sống bằng thân dưới thôi hả Quân.. huhu...

- Có phải do tao đâu, do mày đi nhầm vào phòng tao mà.

- Đi nhầm kệ tao, ai bảo mày động đậy thân dưới hả. Giờ tính sao đây Quân, ko mẹ con tao nhảy cầu thì kiểu đéo gì cũng lôi mày thôi.

- Thôi nín đi để tao nghĩ.

- Hay mình... bỏ đứa bé hả Quân.

Thằng Quân trợn ngược mắt.

- Bỏ, bỏ cái đít. Con t*ng trùng mạnh nhất của tao.

- Lịt pẹ mày, con t*ng trùng của này hại hết mịa đời tao rồi,tính nhanh đi ko tao nhảy cầu..

- Lịt pẹ mày làm rối, để tao xin bố mẹ cưới mày. Bình tĩnh ngồi xuống đây bàn kế hoạch.

.....

Nhà thằng Quân cũng thuộc loại khá giả, nhà có 2 chị em, nó là con út.

- Quân ăn cơm đi em, làm gì mà thất thần thế.

Hắn hít sâu thả đũa, hùng hồn.

- Bố mẹ à, con... con muốn lấy vợ.

Ông Hoàng bố nó dằn đũa mạnh lên bàn.

- Mày khùng hả con, hay bệnh, mới hơn 18 tuổi mà lấy vợ gì chứ.

- Tại... tại con yêu nó. Bố mẹ cưới nó cho con đi.

Bà Hạnh dịu dàng khuyên nhủ con.

- Con ơi, lấy vợ thì sẽ lấy, nhưng ko phải bây giờ, mới đậu đại học, tương lai còn dài.

- Nhưng... nhưng.. nó có bầu rồi.

2 ông bà ngớ người, ông Hoàng tức giận đi lấy cây chổi lông gà quất vào hắn.

- Quỳ xuống, thằng kia, bố mẹ dạy dỗ mày thế nào mà mày hư hỏng thế hả, hại đời con gái người ta.

- Ba... con có muốn đâu, do lúc đó con say quá.

Ông Hoàng lại quất cây vào hắn.

- Thằng này, mới mấy tuổi đầu mà tập tành uống rượu hả.

Những tiếng chan chát quất vào người hắn làm mẹ và chị hắn xót xa hết nỗi. Chị Hiền của hắn cản tay bố lại.

- Thôi bố ạ, chuyện lỡ rồi, bố tha cho em ấy,rồi tính chuyện thôi ạ.

Ông Hoàng tức giận vứt luôn cây chổi lông gà vào người nó.

- Tính gì nữa mà tính, cưới thôi.

.....

Nó là con đầu, sau vẫn còn em cách nó 3 tuổi. Bố nó tai nạn mất sớm, mình mẹ nó phải nuôi 2 chị em nó, giờ mà báo tin này chắc mẹ nó giết nó mất.

Thấy mẹ nó đang dọn giường chuẩn bị ngủ, nó cứ thập thò ngay cửa, liệu rằng nó có nên nói ko?

Nó thương mẹ nó lắm, đã vất vả bao nhiêu rồi, nó ko muốn mẹ nó lại thêm gánh nặng nữa, thôi thì tự làm tự chịu vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.