Hồn Thiên

Chương 34: Chương 34: Âm Mưu




Bên trong một căn phòng khác ở Vương thành, Trường Trung Học đứng đối diện mấy tên viện tử.

- Ta đã điều tra rõ, Tử hà linh chi thật sự đã từng xuất hiện ở Tây hồ.

- Trưởng lão muốn đến Tây hồ hái linh chi?

- Chúng ta đã làm mất 5 món thần binh cũng không thể trở về tay không được.

Dương Minh có chút không yên lòng nói.

- Nhưng Tây hồ quá nguy hiểm, chúng ta còn chưa chuẩn bị.

- Các ngươi không muốn đi Tây hồ cũng được, lão phu biết còn có một nơi từng xuất hiện Tử hà linh chi.

- Là nơi nào?

- Thiên Nhãn thần hồ.

Mấy tên viện tử nghe đến nơi này sắc mặt vô cùng khó coi, so với Thiên Nhãn thần hồ thì Tây Hồ chỉ là một con gà còn trong trứng mà thôi.

Ba ngày sao Lý Tinh rời Vương thành cùng lúc với đám người Trường Hà, nhìn đại hoàng tử tự thân đưa tiễn đám người kia, Lý Tinh vẫy tay.

- Khỏi tiễn.

Lần trước ngồi phi hành thú tới Tây hồ chỉ mất vài ngày bây giờ phải hơn hai tuần Lý Tinh mới tới được Thương Vân thành, không phải hắn không có tiền thuê phi hành thú, muốn sử dụng loại phương tiện này cần có bằng láy chim mới dùng được.

Vừa bước vào thành hắn liền tìm một chỗ nghỉ chân.

- Mệt chết lão tử.

Nghĩ ngơi một lúc Lý Tinh lại cảm thấy có chút đói bụng đành phải chạy xuống lầu tìm thức ăn, hắn vừa tìm được chỗ thì lại gặp đám người Trường Hà vương quốc.

- Sao bọn người đó lại ở đây?

Tây hồ ở phía tây Huyết Nguyệt còn Trường Hà thì ở phía đông, chắc chắn không có chuyện nhầm đường ở đây, nghĩ vậy Lý Tinh lén lấy ra một con kiến thám tử để nó bò tới chỗ đám người kia còn hắn thì đeo một cái tay nghe siêu nhỏ.

- Các người đoán xem lần này trưởng lão có tìm được Tử hà linh chi không?

- Địa hình Tây hồ phức tạp lại không xác định được phương hướng chỉ sợ là rất khó.

- Ta còn nghe nói bên dưới Tây hồ có một đàn Huyết nhãn hắc sa vô cùng hung bạo.

- Còn có cả một đám tử thần sâm lâm nữa.

Một nữ tử nghe vậy vẻ mặt trở nên lo lắng.

- Hi vọng là mọi người không sao, đã 5 ngày rồi vẫn chưa nhận được tin tức của trưởng lão.

- Người đáng lo nhất là Tử Đài sư tỷ, mấy hôm trước sư tỷ sử dụng cấm thuật dẫn đên thân thể bị thương rất nghiêm trọng vậy mà Vô Phong sư huynh nhất định phải bắt sư tỷ đi cùng…

Một tên bên cạnh khẽ kéo áo nàng, nữ tử lập tức nhận ra bản thân lỡ lời liền im lặng cuối đầu dùng thức ăn, Trường Vô Phong là hoàng tộc của Trường Hà cho dù hắn có làm gì thì cũng không tới lượt nàng lên tiếng.

Lý Tinh nghe đến đây đã không còn tâm trạng ăn uống, hắn ôm mấy cái bánh bao vào người rồi tính tiền rời đi.

- Hi vọng là đám người kia không nhận ra được thiên địa cấm trận.

Nếu bọn họ biết dưới đáy Tây hồ có báo vật tuyệt thế nhất định sẽ đi thông báo với Trường Hà vương chủ đến lúc đó ngay cả xương cũng không có cho hắn gặm.

Lý Tinh lấy ra bộ điều khiển theo cách cũ tiến vào, trên đường đi hắn bỏ qua toàn bộ yêu thú dùng tốc độ nhanh nhất tới Tây hồ.

Nữa ngày sao trên bộ điều khiển xuất hiện một chấm đỏ, đó chính là tín hiệu mà hắn đã để lại, chỉ cần theo đó mà đi thì có thể dễ dàng xuyên qua lớp sương mù.

Bên trong lớp sương mù một con hắc xà dài gần 10 trượng lặng lẽ lướt xuống đáy hồ, đây là phát minh tốn kém nhất của Lý Tinh gần như đã hút cạn máu của hắn, bên ngoài hắc xà có một cái trận pháp phòng ngự mà tâm trận bao gồm 36 khối địa cấp linh kim cùng một khối huyền băng vạn năm.

Nếu không phải vì tu vi của hắn còn chưa thể bài ra một cái địa cấp trận pháp thì hắn cũng không cần phải dùng đến cách tốn kém này.

Hắc xà bơi tới gần một khối đá hình trụ thì dừng lại, Lý Tinh cẩn thận kiểm tra thiên địa cấm trận phát hiện không có gì bất thường, một khi có người khởi trận thì lớp đá bên ngoài chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

- Xem ra đám người kia không mang theo trận sư.

Lý Tinh thở phào tiếp tục điều khiển hắc xà tiến vào sâu vào bên trong trận pháp, trên đường đi hắn chú ý quan sát xung quanh không chừng sẽ gặp được đám người Trường Hà, đúng lúc này trên màng hình xuất hiện hai chấm đỏ đang di chuyển với tốc độ vô cùng nhanh, Lý Tinh vội đuổi theo, trước mặt hắn dần xuất hiện hai thân ảnh.

- Sao linh vậy trời?

Hắn vừa nghĩ đến đám người Trường Hà thì có hai tên Trường Hà vương quốc xuất hiện trước mặt hắn hơn nữa Lý Tinh còn nhận ra hai tên này, một là Trường Vô Phong, người còn lại là mỹ nhân Mộng Tử Đài.

Trường Vô Phong cầm kiếm đứng đối diện Mộng Tử Đài.

- Ngươi đã hết đường chạy.

Mộng Tử Đài không ngờ bản thân lại chạy vào ngõ cụt, nàng cảm giác cơ thể như đèn cạn dầu cho dù trước mặt là trời cao đất rộng cũng không còn sức mà đi.

- Hôm nay ta chết ở đây ngươi cũng đừng mong sống yên.

- Ha ha… Mộng Tử Đài ngươi đã quá xem thường ta rồi.

Trường Vô Phong đắt ý nhìn nàng, kế hoạch hôm nay hắn tính toán vô cùng hoàn mỹ nhất định sẽ không bị ai nghi ngờ.

- Ngươi tưởng ta thật sự bại dưới tay Lâm Tử Hào sao? Ngươi có biết ai đã nói cho Trường Trung Học bên dưới Tây hồ có Tử hà linh chi không? Ngươi có biết vì sao chúng ta lại bị Huyết nhãn hắc sa tấn công không?

- Chẳng lẽ là ngươi cố ý?

- Không sai, là ta cố ý để thua Lâm Tử Hào nếu không lão già kia sao có thể mạo hiểm tới Tây hồ, nếu ta không dẫn Huyết nhãn hắc sa tới thì sao có thể tách đám người kia ra, tất cả là ta sắp xếp.

Mộng Tử Đài nghe hắn nói trong lòng dâng lên nỗi tuyệt vọng, Trường Vô Phong đã bỏ ra nhiều công sức như vậy chắc chắn sẽ không bỏ qua cho nàng.

- Ta với ngươi không thù không oán, sao ngươi nhất định phải giết ta.

- Trường Hà đệ nhất nhân chỉ có một, không ai được giành với ta.

- Chỉ vì chuyện này thôi sao?

- Chẳng lẽ còn chưa đủ?

Trường Vô Phong ngắm nhìn nữ tử trước mặt, ánh mắt có chút luyến tiếc.

- Tử Đài nể tình chúng ta là người đồng hương chỉ cần ngươi phế đi hồn mạch sao đó đi theo ta thì ta có thể tha cho ngươi một mạng.

- Có thể sao?

- Đúng vậy, tuy ngươi không thể trở thành cường giả nhưng có thể trở thành luyện kim sư vĩ đại.

- Sao đó giúp ngươi cai trị Trường Hà có đúng không?

- Nếu người đồng ý, ta có thể nhường cho ngươi một nữa Trường Hà vương quốc.

Mộng Tử Đài khẽ lắc đầu.

- Ngươi mãi mãi không hiểu ta nếu ta muốn những thứ đó thì đã sớm nhận lời cầu hôn của ngươi.

- Vậy ngươi muốn thứ gì?

- Thứ bây giờ ta mong muốn nhất chính là mạng của ngươi.

- Vậy thì đừng trách ta độc ác.

Trường Vô Phong dứt lời, trường kiếm trong tay vung lên, hai đường kiếm xé nước lao tới Mộng Tử Đài.

- Thiên địa dẫn thủy, kết.

Một tấm thủy thuẫn lập tức được dựng lên chắn lại hai đường kiếm sao đó tan thành bọt nước, lúc này lại thêm một đạo thủy lực đánh tới, nàng lập tức kết thuẫn nhưng trước ngực đau nhói, hồn lực tán loạn, kết quả bị thủy lực đánh bay vào vách đá không rõ sống chết.

Trường kiếm trên tay Trường Vô Phong phát ra bạch quang mờ nhạt, hắn đã quyết định tiễn nữ nhân trước mắt lên đường.

- Trường Vô Phong. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.