Tần Nhạc phất tay ra hiệu với Lý Tính, ý bảo hắn tiến lên phía trước.
- Tiểu tử người thông thạo công pháp, luyện kim vậy còn viện pháp thì sao?
- Đù…
Hai lão đầu phía sao cảm giác có chút không ổn, thầm nghĩ lão viện trưởng không phải muốn giành người chứ?
Lý Tinh khẽ lắc đâu.
- Tiểu bối đối với viện pháp không biết nhiều.
Lời này tất nhiên là nói điêu, hắn biết lão viện trưởng này có chút không bình thường tốt nhất nên tránh xa chút.
Tần Nhạc hỏi tiếp.
- Cao Cường muốn nhận người làm học đồ, người có đồng ý không?
- Tiểu bối đồng ý.
- Người được Cao lão sư chỉ điểm sao này nhất định sẽ thành tài.
Vừa dứt lời ánh mắt lão viện trưởng chuyển qua chỗ Mã Phi.
- Mã lão sư có công không nhỏ giúp học viện phát hiện nhân tài, sửa chữa sai lầm, lão sư có thể vào viện khố lấy một món bảo vật tùy thích.
Mã Phi nghe xong miễn cưỡng gật đầu, phần thưởng này cũng không tệ.
Sao khi giải quyết xong mọi chuyện thì đường ai nấy đi, thân ai người đó giữ, Lý Tinh cùng Đường Hi đi theo Cao Cường trở về phòng. Vừa tìm được một thiên tài am hiểu luyện kim, vẻ mặt Cao Cường vô cùng tốt.
- Tiểu Tinh sao này người có thể ở cạnh phòng sư phụ, có gì không hiểu thì qua hỏi, biết không?
- Vâng.
- Nơi này là phòng luyện kim của sư phụ, những thứ ở đây tiểu tử người có thể tùy ý dùng nhưng không được động đến bảo vật của ta.
- Vâng.
- Còn một số quy định ta sẽ nói sao, giờ người có thể về phòng nghỉ ngơi, mai nhớ đi học.
- Vâng.
Lý Tinh gật đầu nhưng vẫn không chịu rời đi, Cao Cường nhíu mày.
- Còn chuyện gì sao?
- Sư phụ sao này con học công pháp ở đây hay là đến chỗ của Mã lão sư học?
- Chuyện này…
Cao Cường nghĩ tới cái bản mặt khó ưa của Mã Phi lập tức lắc đầu.
- Người đứng đến chỗ hắn, để ta tìm cho người một lão sư khác.
- Nhưng nếu đệ tử học công pháp sẽ không thể chuyên tâm học luyện kim được.
- Ừ, vậy thôi đừng học.
- Nhưng không học công pháp thì sao có thể tăng tu vi, không tăng tu vi thì sao có thể kéo dài sinh mệnh, không kéo dài sinh mệnh thì sao có thể tiếp nhận truyền thừa của sư phụ…
- Ngừng.
Lý Tinh đang bắn thì bị Cao Cường chặn lại, lão ghét nhất là mấy cái lý thuyết dài dòng này.
- Tiểu tử muốn gì thì nói luôn đi.
- Hì hì… sư phụ có thể nhận cửu công chúa làm đệ tử được không? sao này nàng sẽ là sư tỷ của đệ tử chuyện học công pháp có thể nhờ sư tỷ giúp đỡ, sư phụ cũng không cần bận tâm.
- Không được.
Cao Cường lắc đầu, vẻ mặt kiên định.
- Tiểu nha đầu này tư chất không tệ nhưng còn chưa đủ điều kiện làm đệ tử chân truyền.
- Đệ tử thấy tư chất của cửu công chúa rất tốt.
- Muốn trở thành đệ tử chân truyền của hoàng gia học viện ít nhất phải có địa cấp hồn mạch, nha đầu này chỉ là nhân hồn còn chưa đủ tư cách.
- Nhưng…
Lý Tinh chưa kịp mở lời thì cảm giác tay áo bị kéo lại, hắn quay lại nhìn thấy Đường Hi lắc đầu với mình.
- Người đừng làm khó Cao lão sư nữa.
- Không phải người nói ước mơ của người là muốn trở thành đệ tử của Cao lão sư sao?
- Nhưng làm như vậy lão sư sẽ bị viện trưởng trách phạt.
- Ta thấy sư phụ rất lợi hại chắc là không sợ lão viện trưởng kia đâu.
Cao Cường nghe mấy lời của Lý Tinh nói cảm thấy nhột nhột, tên viện trưởng kia ai mà không sợ lão chứ nhưng cũng không thể mất thể diện trước học đồ của mình được.
- Được rồi, lão phu sẽ thu nhân tiểu nha đầu này làm đệ tử không chân truyền.
- Đệ tử không chân truyền?
- Đúng, tiểu nha đầu có thể tự do đến chỗ của ta học hỏi nhưng không được ở lại chỗ của ta cũng không được hưởng quyền lợi của đệ tử chân truyền.
Lý Tinh nhìn Đường Hi muốn xem biểu hiện của tiểu công chúa, nếu nàng không đồng ý hắn sẽ tiếp tục đấu tranh giúp nàng, ai ngờ tiểu công chúa lập tức gật đầu hành lễ bái sư.
- Đường Hi tham kiến sư phụ.
Cao Cường liếc nhìn Lý Tinh.
- Còn yêu cầu gì nữa không? hết rồi thì cút.
Lý Tinh lắc đầu, hắn không phải là loại người được voi đòi tiên nhưng hắn cũng không vội đi mà muốn ở lại học hỏi Cao Cường, đợi đến hết giờ học thì về chỗ ở của hắn.
Chuyện Lý Tinh được Cao Cường thu làm đệ tử nhanh chóng truyền ra bên ngoài, rất nhiều người đều cảm thấy kinh ngạc nhưng sao đó lại bắt đầu bàn tán xem lúc nào tên kia bị đá đít.
Toàn bộ học viên đều biết Cao Cường là lão sư vô cùng nghiêm khắc, lão từng thu rất nhiều đệ tử, mỗi tên đều là thiên tài luyện kim nhưng nếu không đạt yêu cầu thì cũng sẽ bị lão đuổi đi.
- Ta đoán tên này 3 tháng là chìm.
- Ta nghĩ không tới một tháng.
- Các người không biết rồi, ta nghe nói tên này vừa bước vào hồn sĩ còn không biết bản thân nên tu luyện kim thuật hay công pháp, loại người này nhiều nhất cũng chỉ 10 ngày…
Liên tục mấy ngày trôi qua, Lý Tinh vẫn như thường lệ đến phòng luyện kim học hỏi, Đường Hi cũng thường đến đây thẩm chí thời gian ở phòng luyện kim của nàng còn nhiều hơn thời gian học công pháp.
Đường Hi nhìn thấy Lý Tinh, vẻ mặt thoáng kinh ngạc.
- Người lại đột phá?
- Sư phụ cho ta nhiều tài nguyên như vậy nếu còn không đột phá thì đúng là đồ bỏ đi.
- Tiểu tử người biết vậy là tốt.
Cao Cường hài lòng mỉm cười, mấy ngày nay lão tiếp xúc với tên đệ tử này cảm giác như bước vào một vùng đất mới, mỗi ý tưởng mà Lý Tinh đưa ra đều được lão đánh giá rất cao.
- Luyện kim quan trọng nhưng đề cao tu vi cũng quan trọng không kém, tiểu tử người nên sớm lựa chọn con đường của bản thân còn về công pháp tu luyện lão phu sẽ tìm giúp người.
- Đa tạ sư phụ, đồ nhi đã quyết định chọn quyền pháp.
- Tốt, nam nhi phải tu luyện quyền pháp, ta nhìn mấy tên tiểu tử kia múa kiếm đúng là ẻo lã không chịu nổi.
Lý Tinh gật đầu, vẻ mặt hơi đen thật ra hắn quyết định tu luyện tất cả loại công pháp, dù sao hồn lực của hắn cũng thuộc loại dư dã.
Sao khi tám chuyện một lúc ba thầy trò bắt đầu vào công việc, Lý Tinh vẫn đang trong giai đoạn nhận biết các loại bảo vật nên vô cùng nhàn hạ, dựa vào hồn thư hắn có thể nhận biết gần như mọi bảo vật trên đời. Nhìn tiểu công chúa đang chăm chú học tập cảm giác như đang ngắm được mỹ cảnh, nếu không có nàng ở đây chắc chắn hắn sẽ buồn chết.
Đường Hi cảm giác có chút bất thường nàng quay qua nhìn Lý Tinh, đúng lúc hắn cũng đang chăm chú ngắm nàng, gương mặt nhỏ của tiểu công chúa có chút đỏ lên.
- Người… người nhìn ta làm gì?
- Ngày mai là tới ngày nghĩ rồi, có muốn đi đâu chơi không?
- Ta còn phải ôn luyện công pháp.
- Ôn làm gì, dù sao sắp tới cũng đâu có kì thi gì quan trọng.
- Nhưng…
Lý Tinh thấy tiểu công chúa động lòng, hắn tiếp tục thả thính.
- Ta dẫn người đi chỗ này vui lắm, nhất định người sẽ thích.
- Là nơi nào?
- Là một nơi bên trong vương thành.
- Vậy… được rồi.
Đường Hi cuối cùng cũng dính thính, bình thường nàng rất ít ra ngoài không phải là không muốn đi mà là không có ai đi cùng, một mình đi chơi thì sao vui được. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.