Hồn Thiên

Chương 41: Chương 41: Bí Cảnh




Lý Tinh nhìn nữ nhân trong lòng bị hắn hôn đến thở gấp, vẻ mặt đắt ý nở nụ cười.

- Vẫn còn 9 cái.

Ba tháng kế tiếp cuộc sống Lý Tinh giống như bầu trời của vương thành, trong xanh và đầy nắng, mỗi sáng đến học viện nghe Cao lão đầu giảng dạy, tối thì về phòng tu luyện, kết quả tu vi của hắn như cỡi ngựa mà phi từ hồn sĩ bát cấp đột phá một mạch đến hồn binh nhị cấp.

Cao Cường cũng phải công nhận thiên phú yêu nghiệt của tên đệ tử, từ hồn sĩ đột phá lên hồn binh là một đại cảnh giới cần có ít nhất 1 tháng để tích lũy, tức là Lý Tinh chỉ cần 2 tháng để đột phá 5 cấp độ.

Lúc này Lý Tinh đang ở hoa viên nhìn hai nữ nhân điều khiển phi hành khí bay khắp nơi, hắn nhớ lần đầu tiên Đường Hi tiến vào càn khôn giới chỉ, ánh mắt nàng tràn ngập vui sướng chỉ muốn cùng hắn bình yên sống ở nơi này.

Nhưng hắn biết điều đó là không thể, cây kim trong bộc sẽ có ngày lồi ra, càn khôn giới chỉ không thể giấu mãi, muốn quyết định tương lai thì phải có thực lực, muốn có thực lực thì không thể nào cứ ở yên một chỗ được.

Về chuyện của Mộng Tử Đài thì Lý Tinh đã kể rõ với nàng, lúc đầu Đường Hi có chút bận tâm vì Tử Đài từng đánh trọng thương Đường Vân nhưng sao ba tháng cùng nghiên cứu luyện kim thì hai nàng đã thân như tỷ muội.

Phi hành khí của hai nàng bay được một lúc thì rơi xuống hồ, có lẽ vì quá hưng phấn nên không để ý thanh mana đã cạn khô. Một cái đầu đen từ dưới nước nổi lên mang phi hành khí trả lại cho hai nàng.

- Đa tạ tiểu hắc.

Huyết nhãn hắc sa lặn xuống hồ, lúc đầu tiểu tử này vô cùng hổ báo nhưng sao khi bị Lý Tinh hành cho một trận thì trở nên ngoan như cún, nói gì nghe đó.

Hai nữ thử lại vài lần phát hiện phi hành khí đã bị hỏng, Tử Đài liền mang đi sửa chữa, đối với nàng thứ này còn quan trọng hơn Lý Tinh.

Đường Hi vui vẻ chạy tới chỗ Lý Tinh.

- Chàng luyện đan thế nào rồi?

Hắn khẽ vuốt mái tóc dài của nàng lau đi vài giọt mồ hôi trên gò má.

- Chỉ là mấy viên đan dược sao có thể làm khó được phu quân nàng.

Khi tiểu công chúa nghe hắn nói muốn luyện đan nàng nghĩ hắn chỉ chém gió, đến khi nhìn thấy đan dược bay ra khỏi phòng, ánh mắt nàng khinh ngạc như nhìn thấy lợn con biết trèo cây.

Đa số nữ nhân trên đời đều muốn có một vị phu quân tài giỏi, Đường Hi là cửu công chúa nàng càng hi vọng phu quân của nàng hơn người như vậy phụ vương sẽ không từ chối hắn, nàng dịu dàng dựa vào người hắn nở một nụ cười hạnh phúc.

- Mấy ngày nữa người của Đế viện sẽ đến, ta nghe phụ vương nói ngoài việc tuyển chọn danh ngạch khảo thí Đế viện thì bọn họ còn muốn tuyển người tham gia bí cảnh.

- Chẳng phải còn một năm nữa Đế viện mới tuyển học viên sao?

- Thông thường hoàng gia học viện sẽ tuyển chọn người trước nữa năm để bồi dưỡng.

Lý Tinh gật đầu, hoàng gia học viện có thời gian nữa năm để lựa chọn, lại có thêm nữa năm để bồi dưỡng, muốn chọn ra 100 người từ mấy ngàn học viên cũng không dễ dàng.

Đế viện tuy lớn nhưng mỗi lần tuyển sinh chỉ nhận vài trăm người, trong đó một nữa danh ngạch thuộc về tứ đại vương quốc, số còn lại dành cho đại gia tộc, tán tu và một số tổ chức phi chính phủ…

Cả Nam vực chỉ có một cái Đế viện, nơi này được xem là thánh địa tu chân của Nam vực chiếm cứ cả một dãi núi hùng vĩ, tài nguyên vô số nhưng học viên không tới vài vạn cho nên mỗi người sẽ nhận được một lượng tài nguyên khủng khiếp.

Lý Tinh ôm tiểu công chúa vào lòng.

- Lần này thí luyện bí cảnh nàng có muốn đi cùng ta không?

- Đương nhiên.

Đường Hi lập tức gật đầu, nàng không muốn ở nhà chờ đợi hắn như lần trước.

- Ta nghĩ nhạc phụ sẽ không đồng ý.

- Ta sẽ nghĩ cách.

- Một khi tiến vào bí cảnh sống chết khó đoán, phụ thân nàng chắc chắn sẽ không mạo hiểm để nàng rời đi, chỉ là…

- Chỉ là thế nào?

Lý Tinh nhìn vẻ mặt lo lắng của nàng, không biết có nên hù dọa một chút không.

- Nếu như nàng chấp nhận bỏ trốn cùng ta thì những chuyện còn lại ta sẽ giúp nàng giải quyết.

Đường Hi cảm thấy hoang mang, ý nghĩ bỏ trốn trước giờ chưa từng xuất hiện trong đầu nàng có lẽ đây sẽ là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng.

Bí cảnh mở ra cũng là cơ hội để hoàng gia học viện lựa chọn nhân tài, với tu vi hiện tại thì Lý Tinh chỉ có thể ngồi nhà uống trà cùng lão sư phụ nên hắn quyết định sẽ tự tham gia, không cần sự bảo vệ đến từ hoàng gia học viện.

Ba ngày sao một đám người hùng hổ tiến vào vương thành, dẫn đầu là một trung niên nam tử khí thế ngất trời, phía sao là một đám thanh niên trẻ tuổi, mỗi người toát ra một cổ khí tức cường đại.

Đoàn người vừa đến trước cửa thành, đích thân hoàng tộc ra tiếp đón, sao đó an bài bên trong địa phận hoàng cung. Đại hoàng tử Đường Thiên Hành đại diện hoàng tộc tiến lên chào đón.

- Lý chấp sự đã lâu không gặp.

- Đại hoàng tử vẫn hiên ngang như lúc xưa.

Lý Định Nhất khách khí trò chuyện vài câu sao đó vào thẳng vấn đề chính.

- Không biết hoàng gia học viện đã lựa chọn được người tham gia thí luyện chưa?

- Đã xong từ mấy ngày trước.

- Vậy thì quá tốt, bí cảnh lần này cách Huyết Nguyệt khá xa nên phải xuất phát trước nữa tháng, nhờ đại hoàng tử giúp ta chuyển lời tới viện trưởng.

- Ta nhất định sẽ chuyển lời.

Lý Định Nhất quay lại nhìn đám viện tử.

- Các người có thời gian 10 ngày để chuẩn bị, 10 ngày sao phải tập hợp đầy đủ tại đây.

- Tuân lệnh.

Đường Thiên Hành nhìn Lý chấp sự rời đi hắn bắt đầu tới thăm hỏi mấy tên viện tử, những người này từng là thiên tài của Huyết Nguyệt vương quốc trong số đó có vài người từng kề vai sát cánh với Đường Thiên Hành.

Bên trong càn khôn giới chỉ, Lý Tinh chán nản nhìn mấy chục viên cực phẩm đan dược trước mặt, đây là thành quả luyện đan suốt 3 tháng của hắn vấn đề bây giờ là làm sao đưa số đan dược này ra thị thường tiêu thụ.

Cực phẩm đang dược xuất thế nhất định sẽ tạo ra tiếng vang đến lúc đó chắc chắn sẽ có người đánh chủ ý lên hắn không chừng còn bị bọn chúng tiền dâm hậu sát.

- Phải làm sao đây?

Đường Hi đi tới bên cạnh khẽ an ủi.

- Lý Tinh bây giờ chúng ta không thiếu hồn thạch, chàng không cần vội bán số đan dược này có thể từ từ nghĩ cách.

- Chỉ có thể như vậy.

Mộng Tử Đài đứng bên cạnh, giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ.

- Ngươi đâu cần phải luyện ra cực phẩm đan dược, có thể luyện chế thượng thẩm đan dược để bán.

- Đúng rồi, sao ta lại ngốc như vậy. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.