Hồn Thiên

Chương 42: Chương 42: Mưu sinh




Khi cho bản thân dùng thì luyện chế thành cực phẩm còn khi bán cho người khác thì luyện chế thành thượng phẩm, một lò đan dược chỉ cho ra một viên cực phẩm nhưng có thể cho ra 10 viên thượng phẩm, nếu theo cách của Tử Đài thì vừa tiếc kiệm được linh dược lại không sợ bị người khác điều tra.

Lý Tinh cảm kích nhìn băng nữ.

- Ta quyết định tháng sao sẽ tăng lương cho ngươi lên 1 vạn 100 hồn thạch.

- Xem như ta chưa nói.

Tử Đài lạnh lùng rời đi, trong phòng chỉ còn lại Lý Tinh và Đường Hi, tiểu công chúa mỉm cười nhìn hắn.

- Chàng đó, lúc nào cũng chọc tức Tử Đài tỷ tỷ.

- Ta đâu có.

- Chàng không thấy tỷ ấy tức giận bỏ đi rồi sao?

- Vậy á?

Nữ nhân đó quanh năm chỉ mang một vẻ mặt làm sao hắn biết nàng có giận hay không.

Đường Hi lên tiếng giải thích.

- Thật ra hôm nay bọn muội đã hết linh kim để luyện chế, Tử Đài tỷ tỷ muốn nhờ chàng mua giúp một ít nên mới đến đây.

- Là vậy à? chút nữa ta sẽ đưa nàng ấy đi mua.

- Nhưng mà Tử Đài tỷ đã dùng hết hồn thạch rồi, ý của tỷ là muốn mượn chàng một ít hồn thạch.

- Cái gì?

Lý Tinh nhảy dựng lên, phản ứng vô cùng thái quá.

- Mấy ngày trước ta vừa phát lương mà.

- Hôm qua phi hành khí bị hư bọn muội đã dùng hết linh kim để sửa chữa.

Đường Hi nhỏ giọng nói, mấy tháng nay vì chế tạo phi hành khí mà hai nàng đã hút gần như sạch máu của Lý Tinh đến mức hắn không dám đưa mặt tới đổ phường vì sợ bị đánh.

- Hay là chúng ta mang tiểu hắc đi đấu giá, nàng thấy sao?

Một con địa cấp yêu thú ít nhất cũng được mấy trăm vạn hồn thạch, có thể tạm nuôi hai nữ nhân này qua ngày.

- Không cần đâu.

Tiểu công chúa lắc đầu, hôm qua tiểu hắc còn chở nàng đi dạo vài vòng dưới hồ sao nàng có thể nhẫn tâm được.

- Hay là để bọn muội tìm hiểu phi hành khí kĩ hơn sao đó sẽ chế tạo.

Tiểu công chúa vừa định rời đi thì bị Lý Tinh ôm lại, hắn khẽ vuốt tấm lưng ngọc của nàng.

- Ta đùa thôi, chỉ cần là thứ tiểu Hi muốn ta nhất đinh sẽ lấy cho nàng.

- Ân.

Đường Hi dịu dàng dựa vào người hắn, chỉ cần ở bên cạnh hắn nàng có thể sống một cuộc sống bình yên, không lo không nghĩ.

- Lý Tinh muội nghe Tử Đài sư tỷ nói vũ kĩ của huynh rất lợi hại đúng không?

- Cũng tạm được.

Lần trước, trong lúc Tử Đài luyện công, Lý Tinh nhìn mà phát chán, hắn tốt bụng giúp nàng tìm ra mấy chục sơ hở, từ đó vẻ kiêu ngạo của Tử Đài trước mặt hắn cũng biến mất chỉ còn lại vẻ lạnh lùng không đổi.

- Chàng có thể dạy cho ta không?

- Nàng muốn học loại công pháp nào?

- Loại nào có thể giúp ta bảo vệ bản thân?

- Đề ta nghĩ xem, kim cang bất ngoại thần công được không? luyện đến đại thành có thể biến bản thân thành mình đồng da sắt, cơ bắp cuồn cuộn.

Đường Hi nghe hắn nói vội lắc đầu.

- Còn loại nào khác không?

- Vậy chọn Đại địa quy công đi, luyện xong có thể biến thành một rùa bất bại, bảo đảm trong cùng cấp không ai có thể phá vở lớp giáp của nàng.

- Ta không thích rùa.

- Vậy Khô mộc công thì sao? luyện xong cả người như cây khô đánh mãi không chết.

- Không muốn…

Lý Tinh còn muốn kể thêm vài loại nhưng hắn cảm giác trước ngực mát lạnh, nữ tử trong lòng đang run rẩy khóc.

- Làm sao vậy?

Đường Hi ngẩn đầu, hai mắt ửng đỏ nhìn hắn.

- Có phải ta rất vô dụng không?

- Nào có, tiểu Hi của ta vừa xinh đẹp vừa đáng yêu, tên nào nói nàng vô dụng ta sẽ bảo tiểu hắc cắn chết tên đó.

- Ta phát hiện bản thân không xứng với chàng.

- Đúng là có chút không xứng.

- Hu hu hu…

Lý Tinh khẽ vuốt mái tóc dài của nàng an ủi.

- Cho nên nàng sẽ không tìm được nam nhân nào tốt hơn ta đâu, ta chính là lựa chọn tốt nhất của nàng, đời này kiếp này nàng chỉ có thể ở bên cạnh ta.

Hắn cứ như vậy mà ôm nàng cho đến khi nàng ngưng khóc, tiểu công chúa ngẩn đầu nhìn hắn, đôi mắt ửng đỏ tràn đầy kiên định.

- Ta muốn học vũ kĩ, ta không muốn trở thành gánh nặng cho chàng.

- Thật ra nàng cũng không nặng lắm.

Lý Tinh mỉm cười nham hiểm, mọi vấn đề xem như được giải quyết, hắn không sợ nàng bỏ hắn nhưng hắn sợ nàng vì yêu hắn mà ra đi.

Tin tức thiên tài vương quốc từ Đế viện trở về ngay lập tức làm chấn động Vương thành, một buổi dạ tiệt quy mô lớn được hoàng tộc đứng ra tổ chức mời tất cả hồn giả đến tham dự, tuy là nói như vậy nhưng muốn qua được đại môn thì ít nhất cũng phải cỡ như viện tử của Hoàng gia học viện trở lên.

- Dạ hội lần này là do phụ vương nàng tổ chức sao?

Đường Hi gật đầu xác nhận.

- Đúng vậy nhưng phụ vương sẽ không tham gia.

- Có tuổi rồi nên ở nhà cho khỏe.

Lý Tinh đã có kế hoạch cùng Đường Hi ra ngoài thí luyện, hắn biết được cái bí cảnh kia cách vương thành rất xa nên dự tính đi trước không ngờ lão nhạc phụ dở hơi lại tổ chức dạ hội gì đó, Đường Hi là nữ nhi của lão không thể không tham gia.

Hai người tiến vào vạn bảo các, Lý Tinh tìm tới chỗ bán đan dược để giao dịch còn Đường Hi thì đi mua linh kim.

Hắn luyện đan từ hôm qua đến giờ chỉ được mấy viên hoàng cấp thượng phẩm đan dược, bán hết cũng chỉ được gần vạn hồn thạch còn không đủ để mua linh kim chứ đừng nói đến tu luyện.

- Xem ra tình hình có chút không ổn.

Cho dù liều mạng luyện đan thì cũng không đủ hồn thạch, càng lên cao số lượng hồn thạch tiêu hao càng kinh khủng, nhất định phải nhanh chóng tìm cách giải quyết.

Trong lúc bối rồi, Lý Tinh nhìn thấy một viên thượng phẩm huyền cấp đan dược bên cạnh có giá lên đến 5 vạn hồn thạch, trong đầu hắn lóe lên một ý tưởng liên quay trở về thực nghiệm.

Ở một nơi gần đó, Đường Hi đứng đối diện với một đám nam tử, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn.

- Làm phiền tránh đường, ta còn có chuyện phải làm.

La Cương vẫn đứng yên ở đó, ánh mắt tán thưởng nhìn Đường Hi.

- Đường Hi hôm nay ngươi thật xinh đẹp, hay là chúng ta tìm một chỗ nói chuyện.

- Ta còn có việc.

- Đúng rồi, tối mai chính là dạ hội, ngươi có muốn mua vài bộ dạ phục không?

- Không cần.

Nếu là ngày thường La Cương nhất định không dám ngăn cản Đường Hi nhưng thời thế đã thay đổi, đại ca La Quân của hắn vừa từ Đế viện trở về lại nhận được sự chiêu đãi của đại hoàng tử nên gan của hắn cũng lớn theo.

- Ngươi muốn trở về hoàng cung sao? để ta đưa ngươi về đúng lúc đại ca của ta đang làm khách ở đó.

- Ta tự đi được.

- Nhưng ta không yên tâm, lỡ như ngươi gặp phải mấy tên côn đồ rồi xảy ra chuyện thì ta làm sao ăn nói với vương chủ.

- Ở trong vương thành từ khi nào xuất hiện côn đồ vậy?

Đường Hi nghe được giọng nói này liền xoay người, vẻ mặt tươi cười chạy về phía nam nhân đang đi tới. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.