Hồn Thiên

Chương 43: Chương 43: Dạ Hội




Lý Tinh đứng che phía trước nàng, sắc mặt của hắn lúc này còn lạnh hơn băng nữ.

- Ta ở vương thành lâu như vậy chưa từng thấy côn đồ, hôm nay cuối cùng cũng được diện kiến.

La Cương khinh thường nhìn Lý Tinh, từ y phục trên người cho thấy đối phương chỉ là chân truyền đệ tử giống như hắn nhưng hắn còn có một vị đại ca hùng mạnh phía sao.

- Ngươi chính là Lý Tinh đệ tử chân truyền của Cao sư phụ?

- Chính là ta.

- Nếu ngươi còn muốn yên ổn làm chân truyền đệ tử thì mau cút đi.

- Vậy ta đi đây.

Lý Tinh nói xong liền nắm tay Đường Hi rời đi, hắn vừa bước tới cửa thì bị đám người La Cương chặn lại.

- Chó khôn không cản đường, các ngươi chưa nghe sao?

- Ngươi nói gì?

La Cương còn tưởng là mình nghe lầm, không ngờ tên trước mặt lại dám chửi hắn.

- Ngươi muốn chết sao?

Tên đồng bọn thấy La Cương muốn ra tay liền ngăn cản.

- La công tử nơi đây là Vạn bảo các, không thể đánh người.

- Xem như ngươi mai mắn, đi.

Lý Tinh nhìn đám người trước mặt rời đi, ánh mắt u ám như vực sâu, động đến hắn thì có thể bỏ qua, còn động đến Đường Hi thì không cần thương lượng.

- Tiểu Hi chúng ta đi thôi.

- Ân.

Trên đường trở về Lý Tinh biết được tên La Cương kia thuộc dòng chính nhà họ La, mấy năm gần đây La gia vô cùng phát triển vì gia tộc bọn họ xuất hiện hai thiên tài, một là La Quân đang học ở Đế viện người còn lại là La Kinh Sương đứng thứ 3 phượng bảng.

La Cương rời đi một lúc, tâm trạng của hắn vẫn vô cùng tức giận, hắn nhất định phải đuổi tên tiểu tử kia ra khỏi học viện sao đó sẽ từ từ xử lý.

- Các ngươi cùng ta đến gặp lão sư.

- La thiếu có chuyện gì sao?

- Ta muốn khai trừ Lý Tinh.

Tên đồng bọn vội ngăn lại.

- Tên Lý Tinh không vi phạm nội quy của học viện chỉ sợ không thể khai trừ.

- Chỉ cần đại ca ta nói một câu nhất định tên kia sẽ bị đuổi khỏi học viện.

- Nếu đại ca của La thiếu chịu lên tiếng thì tên kia chắc chắn bị đuổi học, đến lúc đó hắn chết chắc.

Bên trong càn khôn giới chỉ, Lý Tinh cẩn thận bỏ linh dược vào đan đỉnh lần này hắn muốn luyện chế một lò huyền cấp đan dược, theo lý thuyết thì cấp độ của hắn còn chưa thể luyện chế vì hồn lực không đủ nhưng đây là bên trong càn khôn giới chỉ hắn có thể mượn thần lực để luyện chế.

Một lúc sao viên đan dược từ bên trong nhà gỗ bay ra, Lý Tinh vừa đuổi vừa hét.

- Tử Đài mau giúp ta bắt lấy nó.

Mộng Tử Đài đã quen với chuyện này, nàng đạp gió đuổi theo nhưng sao đó phát hiện tốc độ của viên đan dược này không thua kém nàng, phía sao nàng mộc ra một đôi tuyết dực thoáng chốc đã đuổi kịp viên đan dược.

- Là huyền cấp đan dược.

Lúc này Lý Tinh cũng đuổi tới, vẻ mặt đỏ bừng như lửa đốt.

- Tiểu tử thúi xem ngươi chạy đi đâu.

- Đan dược này là do ngươi luyện?

- Bớt nhảm, không phải lão tử luyện thì ai vào đây.

- Làm sao có thể…

Mộng Tử Đài thật sự kinh ngạc, một hồn binh sao có thể luyện chế huyền cấp đan dược, tuy nàng biết tên trước mặt rất yêu nghiệt nhưng sao có thể nghịch thiên đến như vậy.

Lý Tinh thấy nàng ngây người, vẻ mặt đắt ý.

- Có phải ca rất soái không? còn nhìn gì nữa mau trả đan dược đây.

- Hừ.

Lúc này Đường Hi cũng đuổi tới, ánh mắt khó tin nhìn Lý Tinh.

- Chàng… chàng thật sự luyện chế được huyền cấp đan dược?

- Có phải cảm thấy phu quân của nàng rất soái không?

Tiểu công chúa gật đầu nhưng lập tức lắc đầu, so với mấy vị ca ca thì hắn kém xa lắm.

- Chàng làm sao làm được?

- Ta…

Lý Tinh kể toàn bộ quá trình cho hai nàng nghe, hắn tạm thời mượn sức mạnh của càn khôn giới chỉ để luyện chế đan dược, tiểu công chúa nghe hắn nói đôi mắt xinh đẹp từ kinh ngạc biến thành vui sướng, ánh mắt nhìn Lý Tinh tràn ngập mong đợi.

- Nói như vậy chàng cũng có thể luyện chế huyền cấp linh kim đúng không?

- Chắc là có thể.

Lý Tinh nói xong phát hiện ánh mắt hai nàng như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.

- Nè nè hai ngươi muốn làm gì? ta còn zin đó.

Thời gian luyện chế phi hành khí của hai nàng lâu như vậy là vì hồn lực của Đường Hi không đủ dùng, Tử Đài lại chủ tu thủy hệ so với tiểu công chúa còn khó khăn hơn.

Trên thực tế một luyện kim sư không cần phải tự luyện chế linh kim bọn họ chỉ cần vẽ ra chi tiết sẽ có người giúp họ luyện chế, toàn bộ tiểu đệ của Lý Tinh đều là nhờ Cao lão đầu luyện giúp. Nhưng phi hành khí là bảo vật hiếm có nếu để lộ ra ngoài sẽ gặp không ít phiền phức cho nên hai nàng quyết định tự luyện chế.

- Chàng giúp ta có được không?

- Chuyện nhỏ nhưng nàng tính trả công ta thế nào đây?

- Chẳng phải chàng nói giữa chúng ta không cần tính toán sao? Có phải chàng lừa ta không?

- Sao hôm nay nàng lại thông minh vậy?

Tiểu công chúa nhìn vẻ mặt đau khổ của hắn trong lòng tràn đầy vui sướng vì nàng biết hắn sẽ không bao giờ tính toán với nàng, Đường Hi đi tới bên cạnh Lý Tinh khẽ hôn lên khuôn mặt chán nản kia.

- Đủ chưa?

- Thêm cái nữa được không?

- Đợi chàng làm xong rồi nói.

Dạ thiên ở Vương thành không có lấy một ngôi sao, trên cao chỉ có Nguyệt thần cô đơn nơi đó hoàn toàn trái ngược với Vương thành phồn hoa, nơi náo nhiệt nhất đêm nay có lẽ là hoàng cung Huyết Nguyệt, nơi quần hùng tụ hội.

Lý Tinh đi theo phía sao sư phụ hắn, bên cạnh còn có mấy lão sư cùng một đám đệ tử.

- Sư phụ chẳng phải ngươi không thích dạ hội sao? hôm nay sao lại đổi ý vậy?

- Thiên địa thất thường, càn khôn xoay chuyển, người có lúc này lúc khác.

- Lúc trước sư phụ từng nói muốn thành đại sự phải kiên định, không được bỏ cuộc…

- Được rồi, nói cho tiểu tử ngươi biết hôm nay có vài vị địa cấp luyện kim sư xuất hiện, cố gắn biểu hiện cho thật tốt vào.

- À, hiểu rồi.

Mấy hôm nay hắn thấy lão sư phụ nghiên cứu được không ít thứ tốt, lần này nhất định là muốn lên mặt với mấy lão đầu kia đây mà.

Giữa đêm tối hoàng cung vẫn sáng như ban ngày, hàng ngàn viên dạ minh châu tỏa ra ánh sáng mờ ảo soi sáng lối vào hoàng cung.

Lúc này bên trong đã có không ít người đa số là thiên tài Huyết Nguyệt, nam anh tuấn tiêu soái, nữ xinh đẹp lung linh làm cho Lý Tinh nhìn hoa cả mắt.

Đột nhiên bên cạnh truyền tới một giọng nói quen thuộc làm hắn tỉnh mộng.

- Lý Tinh sao giờ này ngươi mới tới?

Lâm Tử Nghiên mặt một bộ tử sắc dạ phục chạy tới bên cạnh hắn, dáng người nàng nhỏ nhắn lại thêm dạ phục ôm sát thân nhìn qua giống như một chú chim nhỏ đang nhảy múa.

Lý Tinh mỉm cười đáp lễ.

- Y phục rất đẹp.

- Tất nhiên, bộ dạ phục này là do bổn tiểu thư tự chọn.

- Nhưng không hợp với ngươi.

- Ngươi… hừ, hôm nay tâm tình của bổn tiểu thư rất tốt nên không muốn nhiều lời với ngươi.

Hắn lặng lẽ đánh giá nữ tử trước mặt, đêm nay nàng trông thục nữ hơn rất nhiều so với ngày thường ngay cả bộ vuốt cũng không biết mang giấu ở đâu.

- Có chuyện tốt gì sao? kể nghe với.

- Không nói cho ngươi biết.

- Ngươi không nói ta cũng đoán được, nhìn bộ dáng của ngươi có phải là muốn đi câu dẫn nam nhân không?

- Ai nói?

Tử Nghiên lập tức phủ nhận nhưng gương mặt ửng đỏ đã bán đứng nàng. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.