Cao Cường hài lòng nhìn đồ đệ.
- Chuyện lần này tiểu tử ngươi có công lớn nhất, muốn thưởng gì cứ nói.
- Bảo thạch ở trong tay đệ tử chỉ là một món vô dụng nó trong tay sư phụ mới phát huy hết công dụng.
- Ngươi nói cũng đúng nhưng mua thứ này cũng tốn không ít hồn thạch, dù thế nào thì lão phu cũng phải trả công cho ngươi.
- Đúng là hơi nhiều, đệ tử đã tốn hết 500 khối hồn thạch để mua cục đá này.
- Cái gì? 500 hồn thạch.
Lý Tinh nhìn vẻ mặt kinh ngạc của sư phụ thầm nghĩ không lẽ là hắn chém hơi sâu nên bị lão phát hiện.
- Có phải sư phụ cho là quá nhiều không? đệ tử cũng nghĩ như vậy nên đã trả giá còn 450 hồn thạch.
- Tiểu tử ngươi không sợ nghẹn chết sao? lại còn dám trả giá? ngươi có biết khối bảo thạch này đáng giá bao nhiêu không?
- How much?
Cao Cường thở dài nhìn đệ tử, đúng là tuổi trẻ chưa trãi sự đời.
- Ngày xửa ngày xưa… cụ thể là hơn 100 năm trước Vạn Bảo các từng đấu giá một khối quy nguyên ma thạch chỉ bằng một nữa khối này nhưng giá của nó đã hơn 100 vạn hồn thạch.
- Nhiều vậy sao?
- Ngươi đừng xem thường thứ này, ngay cả thiên cấp bảo vật cũng cần đến nó đấy.
Cái này thì Lý Tinh đương nhiên biết chỉ có một điều hắn không lường trước được là quy nguyên ma thạch vô cùng hiếm có, tuy không phải là tuyệt thế kì thạch nhưng thuộc hàng hiếm có khó tìm nên giá cả đắt hơn bảo thạch cùng loại gấp mấy lần.
- Bỏ mẹ… lần này lỗ nặng rồi.
Cao Cường nhìn vẻ mặt như vừa giác ngộ của đệ tử, lão khẽ an ủi.
- Nguyên liệu luyện kim trong phòng của ta tùy ý ngươi sử dụng, cần gì thì nói với ta.
- Vâng.
Sao khi chôm lại một ít hàng của lão sư phụ, Lý Tinh trở lại phòng, hắn ngồi trên giường mặt niệm một lúc chợt nhớ ra bản thân còn có một khối bảo thạch chưa dùng đến. Nhìn khối hắc thạch giống y quy nguyên ma thạch nhưng hắn biết thứ này không phải, chỉ là màu sắc giống nhau thôi.
- Nhìn ngươi đen không kém tên kia chắc là giá trị cũng không kém.
Lý Tinh bài một cái trận pháp phòng ngự sao đó lấy ra một con dao gọt từng lớp đá đến khi phát hiện sâu bên trong có một cái răng nanh màu đen thì dừng lại.
- Đúng là hóa thạch, răng đen? chẳng lẽ là… sâu răng.
Trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng, có khi nào vì cái răng này bị hư nên con yêu thú đó mới nhổ bỏ không? vậy thì toang.
Nhưng ý tưởng này lập tức biến mất vì có một đám hắc vụ từ bên trong cái răng đen lao về phía của hắn, khi hắc vụ sắp chạm vào người Lý Tinh thì bị một màng chắn màu vàng chặn lại, hắc vụ bị đẩy ra chuyển hướng về phía viên hồn châu gần đó.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh đến khi Lý Tinh bừng tỉnh thì đã xong, hắn liên tục vỗ ngực trấn an bản thân.
- Hên là lão tử còn trinh nên có màng chắn…
Sao khi định thần hắn nhìn viên hồn châu từ màu trắng đục đã chuyển thành màu đen thui, đen đến mức không nhìn thấy được hồn thú bên trong.
- Muốn đoạt xá lão tử, đúng là không biết lượng sức.
Cũng mai là hắn đã sớm chuẩn bị nếu không đã lật thuyền trong mương, Lý Tinh bắt đầu thu phục hồn thú, muốn thu phục được hồn thú phải làm cho linh hồn yêu thú chấp nhận hắn, chuyện này đối với hắn không phải là chuyện khó, Lý Tinh có 9999 cách để khiến tên đen thui trước mặt đầu hàng.
Nữa ngày sao, bên trong linh hồn của Lý Tinh xuất hiện một tia hắc vụ, đây là một phần linh hồn của yêu thú, hắn sẽ thông qua thứ này để điều khiển hồn thú.
Phải tới lần thứ 25 Lý Tinh mới có thể thu phục được tiểu tử này, mỗi cách của hắn dùng đều là do tuyệt thế thiên tài nghĩ ra chỉ cần một cái cũng có thể thu phục được cả vạn hồn thú.
- Hiện…
Hắc vụ từ bên trong hồn châu bay ra bao trùm cả căn phòng, tạo thành một luồn khí tức u ám đáng sợ.
- Mắt cỡ gì nữa, còn không mau hiện ra để lão tử coi mắt à nhầm coi toàn thân.
Hắc vụ dần thu lại biến thành một con hắc xà lượn lờ trước mặt Lý Tinh nếu là thời thượng cổ cho dù tuyệt thế cường giả nhìn thấy con yêu thú này cũng phải co dò bỏ chạy.
Lý Tinh dựa vào kiến thức của hồn thư nhanh chóng biết được lai lịch của tiểu tử này, vẻ mặt vừa mừng vừa sợ.
- Ám ngục địa long xà.
Vui vì thu phục được một trong những đầu yêu thú hùng mạnh nhất thời thượng cổ, sợ vì một khi hắn sử dụng đầu yêu thú này thì thanh danh một đời quân tử coi như xong.
Ám ngục địa long xà hùng mạnh không phải vì khả năng chiến đấu mà là khả năng chơi dơ có tiếng, trong khi giao chiến Ám ngục địa long xà gọi tắc là hắc xà sẽ tạo ra một lớp hắc vụ bao quanh cả bản thân và đối phương, đối thủ bên trong hắc vụ sẽ bị giảm 3 phần chiến lực, hắc vụ còn mang theo độc tố mạnh mẽ của xà tộc khiến đối thủ phải bỏ ra một phần chiến lực để chống đỡ sao đó còn phải dùng thêm một phần chiến lực để tìm kiếm vị trí của hắc xà.
Ngoài ra nhờ sở hữu một phần huyết mạch của long tộc nên hắc xà có thể sử dụng thiên phú long khiếu tăng thêm 3 phần chiến lực, 3 phần miễn thương trong thời gian ngắn.
Đi đêm nhiều có ngày gặp ma, chơi dơ nhiều sẽ bị trời đánh, trong kí ức của hắc xà Lý Tinh nhìn thấy hai bóng ảnh một đen một trắng đang giao chiến, hắc ảnh tất nhiên là Ám ngục địa long xà còn bạch ảnh là một trong những khắc tinh của nó, Thiên ảnh bạch hồ loài yêu thú sỡ hữu Quang thể hùng mạnh.
Trong lúc hai bên đang giao đấu thì trên trời xuất hiện dị tượng, một vật thể không xác định dùng tốc độ ánh sáng rơi xuống sao đó không còn có sao đó nữa.
- Không lẽ Thiên Nhãn thần hồ thật sự do thần tạo ra? Không cần biết là đúng hay sai nhất định phải tới đó một chuyến.
Lý Tinh muốn biết thứ gì đã tạo ra một cái hồ rộng hơn cả một vương quốc ngoài ra còn có tàn hồn của Thiên ảnh bạch hồ không chừng vẫn còn nằm bên dưới cái hồ kia.
Nhìn cái tên đen tui trước mặt, thân rắn vẩy rồng, trên đầu còn có một cái sừng đủ để chứng minh gia thế hùng hồn của tên này, bên nội là thượng cổ long tộc thì bên ngoại là thượng cổ xà tộc nếu không phải thì ngược lại.
- Ngoan ngoãn đi theo lão tử, sao này lão tử sẽ tìm cho người một cái cơ thể thích hợp.
Bên trong Huyết Nguyệt hoàng cung, Đường Hi vừa đi vừa khuyên nam tử bên cạnh.
- Huynh vừa trở về nên đi thỉnh an phụ vương, mẫu hậu để hai người bớt lo.
- Không cần, ta vừa vào thành thì phụ vương đã biết.
- Dù là như vậy huynh vẫn nên đến thỉnh an.
- Cửu muội lần này ta ra ngoài gặp được rất nhiều thứ hay, muội có muốn nghe không?
- Không muốn.
Đường Trường Sơn nhìn vẻ mặt tức giận của tiểu muội chỉ có thể gật đầu đồng ý.
- Được rồi, một chút nữa ta sẽ đi gặp phụ vương.
Đúng lúc này phía sao hai người truyền đến một giọng nói uy nghiêm.
- Nếu hắn có lòng sẽ tự đi, muội không cần phải khuyên. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.