Hồng Liên Bảo Giám

Chương 612: Chương 612: Lý trí




May mắn không có ẩn vào, bằng không khó mà đi được.

Khôi lỗi giấy bay cao, bay lên hai bên sơn thể và mơ hồ có thể nhìn thấy trận pháp.

Tô Kính kinh ngạc, nơi này là khu vực rừng hoang núi vắng, không có khả năng có trận pháp xuất hiện.

Tô Kính khoát khoát tay, ba người chậm rãi lui ra, cũng tránh ra ngoài lòng chảo sông.

Trong lòng chảo sông cũng không có tăng người giám thị, bên ngoài rất hoang vu, hai bên lồng trảo sông đều hoang vắng, hơn nữa dưới Kim Đan không thể công phá thạch lương, trên kim đan không thể đi vào.

- Việc bọn họ làm hiện tại, ta đoán chừng. . . .

Tô Kính còn chưa nói xong đã nhận được tin tức mới.

Sâu trong lòng chảo sông, trong chiến trường có một cột sáng phóng lên trời nhưng bị lực lượng cường đại trấn áp xuống và trừ khử vô tung.

Sắc mặt đám người Tô Kính biến hóa lớn, bởi vì cường độ hào quang không cách nào hình dung, chỉ sợ cả Võ Thánh đảo cũng không nhìn thấy rõ ràng.

Bên trong xảy ra phiền toái, hào quang gì thế?

- Tiên khí!

Mộ Ngân Mâu run rẩy lên tiếng.

Thế giới này đã mấy vạn năm không có bóng dáng tiên khí. lục đạo thần giám của Tô Kính xem như tiên khí, đáng tiếc đã tàn phá, nghiêm khắc mà nói nó là đạo khí.

Các thế lực gia tộc trong đế quốc, ngay cả Đạo Cung, hoàng tộc cũng chỉ có tiên khí tàn phá, tuyệt đối không có sáng như hào quang nơi đây.

Ba người không thể bình tĩnh, bất kể bên trong là món đồ gì, bọn họ không thể tránh né được nữa. Đó là tiên khí?

Nếu lấy được một kiện tiên khí nguyên vẹn, mặc dù nói không thể sử dụng nhưng cũng có thể sử dụng làm vật nghiên cứu, nghiên cứu một kiện tiên khí, đối với cường giả Kim Đan muốn tiến giai cũng dễ dàng hơn nhiều lắm.

Có thể giúp cường giả Kim Đan tiến thêm một bước vô cùng ổn định, hơn nữa người tiếp xúc tiên khí nhiều, nắm chắc thành tiên tăng lên rất nhiều.

Ví dụ như cường giả Kim Đan thành tiên có mấy phần vạn khả năng, nếu trường kỳ nghiên cứu tiên khí, cường giả Kim Đan sẽ có một phần vạn khả năng, thậm chí một phần vài ngàn khả năng.

Hiện tại trên Thần Châu đại lục không có ai thành tiên.

Nếu như hoàn cảnh tốt một ít thì tỉ lệ có thể đề cao tới một phần trăm.

Đối mặt đại sự thành tiên, Luyện Khí sĩ không ai bỏ qua được.

Trầm ngâm một lát, Tô Kính nói:

- Đi thôi, nơi này sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều.

Mộ Ngân Mâu nói:

- Còn nửa canh giờ an toàn, cường giả trên Võ Thánh đảo không có khả năng tới ngay.

- Nửa canh giờ? Hữu dụng sao, mấy người kia có thể giết chúng ta đấy, nhưng cái gì trấn áp tiên khí? Nếu gặp được, chúng ta không thể ngăn cản một kích.

Ánh mắt Tô Kính lạnh như băng, trong nội tâm nóng bỏng nhưng vẫn áp chế dục vọng, đây là lần đầu tiên hắn đi tới nơi này.

Vốn Tô Kính cho rằng cái gì từ từ cũng sẽ tới nhưng tiên khí gần ngay trước mặt, hắn có động tâm nhưng biết rõ đây là củ khoai lang phỏng tay, nếu chạm vào sẽ phải chết không nghi ngờ.

Tô Mộ nói:

- Ngươi nói không đi thì không đi.

Nàng cũng có thể thành tiên nhưng nghe Tô Kính nói thế nội tâm cũng khó nén được thất lạc. Giao tình của mình với Tô Kính không sâu như thế. Vì một câu của Tô Mộ mà buông tha cơ hội thành tiên sao?

Tô Kính không có đáp án nhưng hắn mơ hồ cảm thấy chính mình hoài nghi cũng đã là một đáp án.

Thực xin lỗi Tô Mộ ah!

Lắc đầu, Tô Kính nhìn hai khôi lỗi giấy trên nhánh cây chậm rãi tiến vào thân cây và ẩn núp. Hắn làm như vậy cũng không phải đánh lén ai, hắn không thể thu thứ này trở lại, cưỡng ép thu hồi, tốc độ quá nhanh sẽ làm người ta chú ý tới. Vứt bỏ sẽ làm cho đám người tranh đoạt tiên khí phát hiện.

Ẩn nấp khôi lỗi giấy thật tốt, Tô Kính cũng giải tán lực lượng trên khôi lỗi, hắn giấu chúng vào thân chây, không sai biệt lắm mấy tháng sau sẽ biến thành đồ vô dụng.

Tô Kính làm như thế không tính là cẩn thận, nếu người lấy đi tiên khí cũng không cần tìm kiếm cẩn thận. Tiên khí mà trốn thì người đuổi bắt đi xa, khi đó đám người tới sau sẽ tìm kiếm cẩn thận, chỉ sợ mấy tháng sau đại quân của mình tới đây, mặc kệ đối phương hơn mười hay trăm tên cường giả Kim Đan, ngàn vạn phù tiễn giết tới cũng đánh đối phương chạy thục mạng.

Càng không nói cường giả Kim Đan trong quân của mình không ít, tăng thêm ác ma nữ quan, hoàn toàn không sợ kẻ nào dưới Kim Đan lục trọng.

Nghĩ đến ác ma nữ quan, nội tâm Tô Kính lại có ý niệm khác, nếu mình dùng thủ đoạn giống hoàng đế, lây vị diện làm căn cứ hậu cần, lại trưng binh trong vị diện thì không chừng có thể tạo ra đại lượng sinh vật ác ma nữ quan.

Nếu như vậy hắn càng có nắm chắc tranh đoạt số mệnh.

Hoàng đế có, cửu đại gia tộc chẳng lẽ không có? Phụ thân Tiêu Dao Hầu cũng có một ít vị diện, nếu không làm sao bồi dưỡng nhiều cường giả Kim Đan như thế.

Thì ra nhiếp chính vương Khương Dạ sớm phát phát động chiến tranh là vì nguyên nhân này.

Hoàng đế bệ hạ muốn viễn chinh, đây là việc ai cũng biết rõ, nhất định sẽ có bố trí từ trước và bồi dưỡng tinh binh. Gia tộc có vị diện sẽ gia tăng thực lực rất mạnh.

Khương Dạ sớm phát động, tất cả gia tộc còn chưa chuẩn bị tốt ở phương diện này, tự nhiên không sánh bằng hoàng gia.

Quân đội hoàng gia và hạm đội có thể đi vô thanh vô tức?

Những ý niệm này chợt lóe lên, Tô Kính đã bị Tô Mộ lôi kéo bay lên giữa không trung. Tô Kính vẫn do dự, hắn và Tô Mộ song tu mới có thể bị Tô Mộ kéo đi dễ dàng, đổi lại Luyện Khí sĩ khác mang theo một người khác bay cũng không dễ dàng.

Mộ Ngân Mâu không có trực giác như thế, chính mình và Tô Mộ đều là đệ tử Tô gia có bí pháp gì thì đối phương cũng không rõ ràng.

Nghĩ tới đây Tô Kính dứt khoát tiết kiệm khí lực, hắn để Tô Mộ mang theo, ba người vượt qua lòng chảo sông và chạy trốn khỏi chết.

Dám đến tranh đoạt tiên khí ít nhất là Kim Đan, có thể áp chế tiên khí phải là nhân vật Kim Đan tứ trọng trở lên, hơn nữa không chỉ là một, chỉ bằng vào lực những người này, cho dù là Tiêu Dao Hầu cũng không thể áp chế tiên khí.

Bọn họ chạy thục mạng năm trăm dặm về hướng đông nam, lúc này mới đáp xuống đất. Bọn họ bay sát mặt đất tương đối nguy hiểm, tốc độ này té xuống hoặc đụng cái gì cũng sẽ trọng thương.

Lần chạy thục mạng này phương hướng không đúng, từ nơi này khoảng cách Võ Thánh di tích còn khoảng tám trăm dặm. Đám người Tô Kính không dám tiếp tục bay đi, đành phải đáp xuống và dùng Thần Hành Phù chạy đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.