- Cậu nói nội dung cụ thể một chút với tôi xem!
Nghe Trương Phong nói có điều gì đó thú vị, Diệp Trạch Đào liền cảm thấy nơi này có một chút ít nội tình.
Trương Phong nói:
- Anh Diệp, anh cũng biết đấy, đám cậu ấm ở thủ đô ăn chơi sung sướng,
đó cũng chỉ là một chuyện bình thường thôi, tìm một chút ít thú vui, cho dù phải tốn bao nhiêu tiền đi nữa cũng không sao cả!
Đương
nhiên Diệp Trạch Đào hiểu lời Trương Phong nói, tuy nhiên, Trương Phong
này cũng có chút ít khác biệt, cũng không phải tất cả các con ông cháu
cha đều giống nhau cả, các con ông cháu cha ở trong thủ đô được phân
thành nhiều loại. Một loại là loại nhìn sơ qua có khả năng phát triển,
được gia tộc tiến hành bồi dưỡng, đưa đến một nơi nào đó mạ vàng, do đó
những con ông cháu cha đó sẽ một đường thăng cao, loại con ông cháu cha
đó được phân thành loại cao cấp trong một đoàn thể con ông cháu cha, bọn họ có một nhóm chung của chính mình, người ngoài không đủ trình độ sẽ
không có cách nào thâm nhập vào nhóm của bọn chúng. Ngoài ra là loại
không có tiền đồ, gia đình cho rằng bọn chúng không thể theo chính trị,
đám con ông cháu cha đó lợi dụng quyền thế của gia đình mở một cửa hàng, nhà máy kinh doanh gì đó, loại này sẽ được phân vào tầng cấp thấp, loại con ông cháu cha vô tích sự Trương Phong từng nói được sếp vào loại thứ hai, người trong tầng cấp này nhiều hơn so với tầng cấp trên.
- Ý cậu nói là việc này chính là bọn chúng tự dựng lên để làm thú vui sao?
- Anh Diệp, thực ra những hoạt động này của bọn họ và giới giải trí
cũng có liên hệ với nhau rất nhiều, một số ít minh tinh vì muốn kiếm
tiền, hoặc bị ép buộc, cũng sẽ tham gia vào một số hoạt động của bọn
chúng, lấy danh quan hệ hữu nghị, thực ra là làm những chuyện mờ ám đó.
Đột nhiên Diệp Trạch Đào biết được điều này cũng có chút sửng sốt.
Trương Phong nhìn xung quanh, cảm thấy không có người, mới nhỏ tiếng nói:
- Anh Diệp, anh không biết đấy thôi, ở đây rất hỗn loạn, tiền bỏ ra rất nhiều để mời một số nam nữ minh tinh các loại, những người này để đoạt
được số tiền lớn đó, không cần sĩ diện gì nữa cả, cái gì cũng dám làm,
lúc ở trên du thuyền, chỉ cần mình thấy thích, thì có thể kéo xuống để
xử ngay lúc đó!
Mẹ kiếp nó!
Diệp Trạch Đào nghe tới đây có chút hiểu rõ, quả nhiên là một cục diện hỗn lộn lung tung.
- Không có những thứ khác sao?
- Ha ha, có cái gì cơ, rất hỗn loạn, đi vài ngày thôi gân của bắp chân
cũng phải rút lên đấy! Tôi đã tham gia hai lần rồi, khỏi phải nói, chất
lượng của các người đẹp cũng không tệ lắm, quan trọng là cuồng điên cả
trời với đất, không có trói buộc quy tắc gì cả, mọi người đều ăn chơi
rất thoải mái, mọi loại cách chơi đều có, ngày nào đó anh Diệp muốn
nghe, tôi sẽ kể cụ thể với anh một chút.
Diệp Trạch Đào cau mày, Bàng Chân đó làm cái quái gì vậy, hẹn mình đến những chỗ đó!
Nếu không phải nghe Trương Phong nói sơ qua, Diệp Trạch Đào thật sự
không ngờ tình hình ở đó là như vậy, sắc mặt cũng có chút khó coi.
- Được rồi, cứ như vậy đi!
Diệp Trạch Đào cúp điện thoại.
Lúc này Trương Phong cũng sửng sốt, vì sao Diệp Trạch Đào lại đích thân gọi điện thoại đến đây hỏi những chuyện như vậy?
Chẳng lẽ Diệp Trạch Đào muốn đi chơi sao?
Nghe nói gần đây danh tiếng của Diệp Trạch Đào trong giới con ông cháu
cha rất nổi tiếng, Trương Phong cũng muốn ôm chặt lấy bắp đùi lớn này,
vẫn luôn không có cơ hội, bây giờ phát hiện Diệp Trạch Đào có hứng thú
với việc hội họp như vậy, liền nghĩ đến việc nên đến Gia Đảo xem xem
tình hình chút mới được.
Lại một lần nữa quay lại phòng ngủ,
vài nữ minh tinh đã nói với giọng nũng nịu trách móc vì sao Trương Phong lại đi ra ngoài lâu thế.
Nhìn qua vẻ mặt của các nữ minh
tinh này, trong lòng Trương Phong khẽ động, xem ra có thể nghĩ ra cách
từ thân hình mượt mà của các nữ minh tinh này.
Không nói đến
tình hình của Trương Phong, sau khi gọi điện thoại xong, trong lòng Diệp Trạch Đào đầy nghi ngờ, Bàng Chân từ thủ đô đến đây, mượn cớ là muốn
thăm bố mình, kết quả là đến đây giúp giảng hoà cho những kẻ đánh người, lại có đích thân mới mình đến du thuyền đó, mơ hồ hỗn loạn không phân
biệt rõ ràng, cũng không có nói rõ ràng tình hình ở trên du thuyền đó
như thế nào, rốt cuộc bên trong chuyện này còn ẩn chứa nội tình gì đây?
Trong lòng Diệp Trạch Đào liền nảy sinh cảnh giác.
Sáng ngày thứ hai, Trần Hỉ Toàn vội vàng chạy tới, thời gian đầu tiên liền chạy đến thăm Diệp Hằng Thành bọn họ.
Lúc nhìn thấy Diệp Trạch Đào, Trần Hỉ Toàn vui mừng nói:
- Trạch Đào, chuyện này tôi đã tìm hiểu một chút rồi, rất phức tạp.
Diệp Trạch Đào biết dựa vào thế lực phía nam của Trần Hỉ Toàn, muốn tìm một số tình hình về vụ việc đánh người không phải khó khăn, khẽ gật đầu vài cái.
- Trước tiên đi ăn cơm đã, chúng ta vừa ăn cơm vừa nói chuyện!
Trần Hỉ Toàn kéo Diệp Trạch Đào đi ăn cơm trưa.
- Ông anh đi đường vất vả rồi!
Trần Hỉ Toàn không giống như Bàng Chân, anh ta rất chân thành đích thân đến đây, thăm nom bố mình, trước chuyện này còn cho vợ của anh ta đến
đây tiến hành sắp xếp, rất tình nghĩa với Diệp Trạch Đào.
Trần Hỉ Toàn cười lớn nói:
- Con người tôi rất yêu thích náo nhiệt, bên phía Giáp Hà tạm thời
không có động tĩnh gì, cậu cũng đến Gia Đảo rồi, nhân cơ hội khó có như
vậy, tôi phải dẫn cậu đi đây đó Gia Đảo tham quan mới được.
Lâm Tinh U tỏ ra rất dịu dàng, ngồi ở đó nhìn hai người.
- Ông em, chúng tôi cũng là những người đã có tuổi rồi, bây giờ cũng
phải bắt đầu chú ý bồi dưỡng sức khoẻ, hôm nay không uống rượu trắng
nữa, uống rượu đỏ thấy thế nào?
Diệp Trạch Đào cũng không sao cả, rượu gì đối với hắn ta mà nói cũng như nhau cả, cười cười nói:
- Tôi nghe nói uống rượu cũng phân theo vài tầng cấp, người ở tầng cấp
cơ sở thường liều mạng với rượu trắng, đến lúc bọn họ phát triển đến một mức độ nhất định nào đó, mới phát hiện uống rượu trắng không có lợi,
chuyển qua sử dụng loại rượu đỏ có một số chất bồi dưỡng thân thể, xem
ra đến tầng cấp này rồi cũng nên quyết định uống loại rượu gì!
Trần Hỉ Toàn phá lên cười nói:
- Lời nói này của ông em cũng đúng, cũng không đúng, cậu thử suy nghĩ
một chút, bất luận là một thương nhân cũng được, một quan chức cũng vậy. Lúc họ ở tầng cấp cơ sở, hành động của bản thân không phải do chính
mình có thể quyết định được, dưới bất kì trường họp nào cũng phải do
người khác chỉ điểm, bọn họ không có bất kì quyết định nào của bản thân, không muốn uống cũng phải uống, nếu như cậu không uống, sẽ có rất nhiều chuyện không thể giải quyết được, lãnh đạo còn cho rằng con người cậu
không có khí phách, vậy thì đành phải cắn răng chịu đựng liều mạng vậy!
Không giấu diếm gì cậu, thời gian đầu tôi cũng đã rất liều mạng, bây giờ nhìn thấy rượu trắng cũng cảm thấy buồn nôn, thật sự không có cách nào
khác, tình hình chung trong nước là như vậy!
Diệp Trạch Đào gật gật đầu, đây thật sự là như vậy!
Trần Hỉ Toàn vui mừng nói với Diệp Trạch Đào:
- Ông em bây giờ thì khác rồi, cậu đã thoát khỏi trình tự bị người khác chỉ huy rồi, đã có quyền tự chủ nhất định của bản thân, bây giờ trên
bàn rượu sẽ do cậu nói chuyện. Vì thế, sau khi đã có quyền lực nhất
định, cậu có thể tránh xa những loại rượu mạnh tổn hại đến sức khoẻ, có
thể uống một chút ít rượu có lợi cho sức khoẻ như các loại rượu đỏ chẳng hạn!
Nói tới đây, nhìn về phía Diệp Trạch Đào nói:
-
Uống một chút ít rượu đỏ có độ cồn thấp vậy, loại đó rất có lợi cho việc điều tiết sức khoẻ, con người tôi không mê tín các nhãn hiệu của nước
ngoài, cần là hàng thật, tôi có tiền, rượu gì cũng có thể mua nổi, nhưng tôi tuyệt đối không học theo người ta bỏ ra một mớ tiền để mua rượu
hàng hiệu để uống.
Diệp Trạch Đào liền cười nói:
- Đây cũng là một tình huống có thật, những kẻ lắm tiền của thường hay lo
lắng người khác cho rằng họ không có tiền, những người thật sự có tiền
thì lại thích ăn những bữa cơm đảm bạc với dưa cà!
Trần Hỉ Toàn cười ha ha nói:
- Đúng thật là đạo lý đó!
Nhìn thấy một bình rượu đỏ được đóng gói tinh xảo đang được phục vụ mở ra, rót vào ly thuỷ tinh, Diệp Trạch Đào nói:
- Màu sắc này quả thật không tệ!
- Cậu uống một ngụm sẽ biết, đây là rượu cây lựu, tuyệt đối nguyên chất từ quả lựu, loại rượu ngon lên men dưới nhiệt độ thấp, ở phía nam tôi
đã nghiêm cứu nhiều nơi mới phát hiện, sơn trang Thâm Cảng Băng Diệp sản xuất loại rượu này!
- Bây giờ ông anh đối với việc bồi dưỡng sức khoẻ cũng rất có nghiên cứu đấy!
Diệp Trạch Đào khen thưởng một câu.
- Lại đây, chúng ta thưởng thức một chút rượu trước đã.
Trần Hỉ Toàn vui mừng nâng ly rượu kính Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào nâng ly rượu lên nói:
- Cảm thấy mùi vị của nó rất không tệ!
Nhấp một miếng, Diệp Trạch Đào nói:
- Mùi vị lên men rất nồng, khẩu vị cũng không tệ!
Trần Hỉ Toàn cười nói:
- Rượu tôi giới thiệu đương nhiên là không tệ rồi.
Lâm Tinh U cười nói:
- Ông xã nhà tôi vì tìm loại rượu bồi dưỡng sức khoẻ này, đã bỏ không
ít công phu đấy, rượu cây lựu cũng rất tốt, sử dụng hạt lưu để bào chế
ra rượu, đối với việc bảo vệ sức khoẻ rất hiệu quả, trong rượu có chứa
vitamin, chất keo protein, đồng thời cũng có chứa rất nhiều a xít a-min, là các chất dinh dưỡng không thể thiếu. Trong rượu cây lựu có chứa
không ít thành phần hữu cơ chua, rất có hiệu quả trong việc điều hoà
thần kinh, cường gân hoạt huyết, đối với những người lao động tay chân
và đầu óc mà nói, cũng là một dưỡng chất không thể thiếu.Trong rượu cây
lưu còn có chứa rất nhiều loại Vi-ta-min, và Ma-giê, Thiết, Kali,
Na-tri, và nhiều loại khoáng chất khác, trong đó tập trung rất nhiều
nguyên tố vi lượng, hơn nữa còn có nhiều chất nước khoáng có lợi trong
đó. Đương nhiên độ chua trong rượu cây lưu rất cao, bởi vì có tác dụng
rất tốt cho người phòng ngừa bệnh cao huyết áp, còn có thể phòng ngừa
bệnh xơ cứng động mạch và chứng mất trí nhớ ở người già và các bệnh khác nữa, và còn giảm bớt chứng đau nhức gân cốt và một số tác dụng quan
trọng khác.
Nghe Lâm Tinh U nói một đoạn dài như thế, Diệp Trạch Đào liền vui mừng, cười nói:
- Đừng nói rượu này là do gia đình hai người sản xuất đấy nhé?
Trần Hỉ Toàn cười lớn ha ha nói:
- Không giấu giếm gì ông em, loại rượu đỏ này là một trong các sản phẩm công ty chúng tôi đang bán ra trong thị trường, tuy rằng tạm thời nó
chưa nổi tiếng mấy, nhưng tin rằng rất nhanh thôi sẽ được cả nước biết
đến, hoàn toàn không có vấn đề về chất lượng rượu. Tôi còn dự tính sẽ
làm một nhà máy rượu ở Giáp Hà, vẫn đang khảo sát, cây lựu ở Giáp Hà rất nhiều, hoàn toàn có thể làm một nhà máy dạng lớn sản xuất rượu đỏ!
Nói đến việc này, Diệp Trạch Đào cảm thấy vui mừng nói:
- Đúng thật là như vậy, cây lựu ở tỉnh Cam Ninh có rất nhiều, vẫn luôn
không có được khai thác hợp lý, nếu như xây dựng một xí nghiệp như vậy ở đó, hoàn toàn có thể kéo một số dân địa phương ở đó thoát khỏi cái
nghèo, dự án đó của anh là một dự án rất tốt, được, từ bây giờ bắt đầu,
tôi chuyển sang uống rượu đỏ!
Trần Hỉ Toàn cười ha ha nói:
- Đây mới là việc tốt cùng có lợi!
Lâm Tinh U cười nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, đây là rượu đỏ Băng Diệp, cảm giác như thế nào?
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Đương nhiên đây là rượu ngon mà!
Tất cả mọi người liền mỉm cười.
Bị Trần Hỉ Toàn dẫn dắt, tâm trạng Diệp Trạch Đào cũng tốt lên rất
nhiều, mọi người trong buổi tiệc rượu liền nghiên cứu bàn bạc cho sự
phát triển bước tiếp theo của Giáp Hà.
Trần Hỉ Toàn là thương nhân, ông ta có rất nhiều quan điểm cũng rất có tác dụng đối với Diệp
Trạch Đào, trò chuyện một lúc, Diệp Trạch Đào nói:
- Trước đây
đều nghĩ phát triển xí nghiệp theo hướng quy mô cao cấp, hôm nay sau khi nghe thấy hạng mục rượu đỏ của anh, tư tưởng của tôi mới được khai
thông, đôi khi chúng ta không nhất thiết cứ phải thuộc hạng cao cấp, làm theo quy mô. Nếu như có thể làm một số dự án mang lại lợi ích cho nhiều gia đình, như vậy mới thật sự mang lại lợi ích chân chính cho quần
chúng nhân dân.
Trần Hỉ Toàn nói:
- Đúng vậy, đừng xem thường nó chỉ là một nhà máy rượu cây lựu, sau khi xây dựng nhà máy, có thể dẫn dắt một số nông dân phát triển theo dạng canh tác cây lựu, đến
lúc đó có thể giúp một số người thoát nghèo!
Lúc này, điện thoại Diệp Trạch Đào chợt vang lên, vừa nhìn cũng là điện thoại của Bàng Chân gọi đến.