Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 954: Chương 954: thành quy hán buồn bực




Các doanh nghiệp đến đây đều ở khách sạn năm sao của thành phố Lan Phong, lúc Diệp Trạch Đào vội vàng chạy đến, Trần Hỉ Toàn bọn họ đã dùng xong điểm tâm sáng.

Nhìn thoáng qua người đẹp đang ở trong phòng Trần Hỉ Toàn, Diệp Trạch Đào cảm thấy người này mình chưa từng gặp qua.

Nhìn thấy ánh mắt đó của Diệp Trạch Đào, Trần Hỉ Toàn cười ha ha nói:

- Đây là vợ ba, Lâm Tinh U.

- Xin chào chị dâu!

Diệp Trạch Đào vội chào một câu.

Người phụ nữ này rất ưu nhã nhìn về phía Diệp Trạch Đào nói:

- Ông Trần nhà chúng tôi vẫn luôn nhắc đến Chủ tịch thành phố Diệp.

Lúc này Trần Hỉ Toàn nói:

- Tôi dự định sẽ để vợ ba của tôi triển khai hoạt động dự án ở Giáp Hà, cô ấy rất mạnh trong phương diện này.

Diệp Trạch Đào xem trọng người phụ nữ này, phụ nữ của Trần Hỉ Toàn xem ra nghiêng về chất lượng hơn, người này càng lợi hại hơn người kia.

Nhìn thấy Diệp Trạch Đào đã đến, Trần Hỉ Toàn cười nói:

- Sao cậu lại chạy đến đây rồi?

- Không có cách nào, sự có mặt của các anh Tỉnh uỷ rất coi trọng, tối qua tôi đã vội chạy về để triệu tập một cuộc họp, tiến thêm một bước thiết lập một số công việc.

Trước mặt Trần Hỉ Toàn, Diệp Trạch Đào cũng không giấu diếm gì.

Trần Hỉ Toàn cười nói:

- Cậu cũng biết đó, chúng tôi cũng không xem trọng chuyện này.

Diệp Trạch Đào liền cười nói:

- Anh biết là một chuyện, nếu như tôi không làm một chút gì đó thì lại là một chuyện khác.

Trần Hỉ Toàn phá lên cười ha ha.

- Ông em, lần này chúng tôi nghe theo các cậu, tôi biết Bí thư Dương của các cậu nôn nóng biểu hiện chuyện này một chút, trong chuyện này cậu có ý kiến gì không?

Nghe Trần Hỉ Toàn hỏi thăm, Diệp Trạch Đào nói:

- Lần này có thể ký hợp đồng với bao nhiêu nhà đầu tư?

- Ban đầu là mười sáu nhà đầu tư, sau khi nhìn thấy tình hình ngày hôm qua của khu kinh tế mới Giáp Hà, có thêm hai nhà đầu tư tỏ ý gia nhập, bây giờ là mười tám nhà, tổng số tiền đầu tư hơn mười tỷ, bây giờ chỉ còn xem vào cậu, bất cứ thời gian nào cũng có thể ký kết cả, chủ yếu tiện cho cậu là được rồi.

Lâm Tinh U nói:

- Mọi người chủ yếu là xem trọng chính sách ở Giáp Hà, về phương diện này Chủ tịch thành phố Diệp nên làm một ít công tác mới được.

- Mọi người yên tâm, chỉ cần có thể sử dụng chính sách, tôi nhất định sẽ chứng thực tất cả, trong tương lai khu kinh tế mới còn rất nhiều nơi cần phải khai thác!

Lâm Tinh U nói:

- Ở đây có sự chủ trì của Chủ tịch thành phố Diệp, mọi người có thể yên tâm rồi.

- Ý của Bí thư Dương là muốn làm lớn chuyện này một chút, việc này là do Tỉnh ủy triển khai, ý kiến của mọi người thế nào?

Diệp Trạch Đào hỏi một câu.

- Bên phía chúng tôi cũng đã không có vấn đề gì rồi, chỉ còn xem phía của các cậu, chỉ cần cậu đồng ý, chúng ta liền ký tên thôi!

Diệp Trạch Đào hơi gật đầu một cái, biết Trần Hỉ Toàn lần này đã dốc toàn lực để giúp đỡ mình.

Từ chỗ Trần Hỉ Toàn đi ra, Diệp Trạch Đào lại tiếp tục đến chào hỏi một số doanh nghiệp.

Tình cảm của mọi người cũng tăng cao, rất có lòng tin vào việc đầu tư ở Giáp Hà.

Làm xong những việc này, lúc này Diệp Trạch Đào mới đi đến phòng của Dương Thăng Hải.

Tối qua Dương Thăng Hải không có đi về nhà, cũng ở trong khách sạn này thuê một căn phòng, đối với các doanh nghiệp đến đây lần này, đương nhiên Dương Thăng Hải phải xem trọng rồi.

Lúc Diệp Trạch Đào đến, vừa đúng lúc nhìn thấy Chủ tịch tỉnh Thành Quy Hán cũng đang ngồi ở trong phòng Dương Thăng Hải.

Có thể nhìn ra, hai người hẳn là đang thảo luận rất vui vẻ với nhau.

Hôm qua xảy ra chuyện lớn như vậy, là Chủ tịch tỉnh, Thành Quy Hán không thể nào không biết, cũng không thể nào không nôn nóng.

Ngay cấp dưới của ông xảy ra một chuyện lớn đột ngột như vậy, nếu như ông ta vẫn không xen vào, thì Chủ tịch tỉnh như ông ta có lẽ thật sự sẽ phải đứng qua một bên rồi.

Tối qua sau khi liên hệ với Dương Thăng Hải, sáng sớm hôm này ông ta liền chạy đến đây.

Thành Quan Hán cũng có chút buồn bực, lúc nghe thấy báo cáo của Diệp Trạch Đào cũng đã biết được một chút ít tình hình, vốn muốn dành một chút ít thời gian cùng mọi người trao đổi một chút, nhưng Dương Thăng Hải đã xuất chiêu rồi, vừa đúng lúc Trần Hỉ Toàn bọn họ đến đó, mọi chuyện cùng xảy ra một lúc. Dương Thăng Hải đó ở tỉnh Cam Ninh lập tức nổi tiếng hẳn lên, mọi người ai cũng biết tỉnh Cam Ninh có một Dương Thăng Hải, có một khu kinh tế mới Giáp Hà, nhưng lại không có tên tuổi một Chủ tịch tỉnh như ông ta.

- Xin chào Bí thư Dương, chào Chủ tịch tỉnh Thành!

Lúc bước vào Diệp Trạch Đào cũng rất cung kinh chào hỏi.

Ánh mắt của Thành Quy Hán hướng về phía Diệp Trạch Đào, dường như đang tiến hành xem xét kỹ lưỡng hắn ta vậy.

Rất nhanh, vẻ mặt Thành Quy Hán liền lộ ra nụ cười tươi nói:

- Là đồng chí Diệp Trạch Đào sao, công tác ở Giáp Hà cậu làm vô cùng xuất sắc.

- Chủ tịch tỉnh Thành quá khen rồi, cũng đều do dưới sự lãnh đạo của Tỉnh ủy mới có thể phát triển như thế, không có cấp trên ủng hộ, khu kinh tế mới Giáp Hà của chúng tôi căn bản không thể nào phát triển nhanh như vậy.

Cười Ha ha, Thành Quy Hán nói với Dương Thăng Hải:

- Ai cũng đều nói công tác ở khu kinh tế mới Giáp Hà khó khăn, không ngờ đồng chí Diệp Trạch Đào mới đến đảm nhận không được bao lâu đã có thể mở ra cục diện như vậy, vô cùng không tệ!

Dương Thăng Hải liền cười nói:

- Một nơi có thể phát triển hay không, quan trọng là phải xem cán bộ của chúng ta, sử dụng tốt cán bộ thì có thể phát triển càng nhanh một nơi nào đó, lúc đó không phải có một số đồng chí có cách nhìn nhận với đồng chí Diệp Trạch Đào sao? Tôi vẫn luôn cho rằng, chỉ cần buông tay để các đồng chí của mình đi công tác, thì có thể đạt được thành tích, thực tế đã chứng mình điều đó là đúng! Một số đồng chí của chúng ta không ngừng đả kích các đồng chí tự nguyện đi công tác, điều này dẫn đến tác dụng tiêu cực rất lớn, tôi cho rằng Tỉnh ủy nên làm chỗ dựa cho các đồng chí có cố gắng trong công việc!

Thành Quy Hán nghiêm túc nói:

- Bí thư Dương nói rất đúng, việc này chính phủ Tỉnh ủy nên xem trọng một chút.

Dương Thăng Hải nhìn về phía Diệp Trạch Đào nói:

- Trạch Đào, cậu đã chứng thực được gì rồi?

- Bí thư Dương, Chủ tịch tỉnh Thành, tôi vừa liên hệ với Trần tổng bọn họ một chút, cũng đã cùng các doanh nghiệp trò chuyện một lúc, bây giờ đã có mười tám doanh nghiệp chắc chắn đầu tư vào khu kinh tế mới.

Thành Quy Hán giật mình nói:

- Nhiều như thế sao?

Dương Thăng Hải cũng giật mình nói:

- Không phải là mười sáu doanh nghiệp sao?

Hôm qua các doanh nghiệp đến đây cảm thấy được sự ủng hộ của Bí thư Dương đối với khu kinh tế mới Giáp Hà, và cũng cảm thấy được sự nhiệt tình và chân thành của Bí thư Dương, vì thế có thêm hai doanh nghiệp quyết định tham gia đầu tư vào.

Diệp Trạch Đào cũng thổi phòng Dương Thăng Hải một chút.

Ánh mắt liền sáng lên, Dương Thăng Hải cười ha ha nói:

- Đó là chuyện bình thường thôi, chỉ là thái độ của chúng ta thành khẩn một chút, nên các doanh nghiệp vui vẻ đem tiền của họ đầu tư vào đây, bước tiếp theo chúng ta phải tiến hành các chính sách đầy đủ mới được.

Thành Quy Hán hỏi:

- Cứ như vậy, hẳn là đã có một khoản tài chính rất lớn.

- Chủ tịch tỉnh Thành, theo như thống kê lúc đầu, số tiền đâu tư hẳn là hơn mười tỷ.

Sắc mặt Thành Quy Hán kích động nói:

- Có số tiền đầu tư như thế, khu kinh tế mới Giáp Hà xem như là đã đi vào đường cao tốc rồi!

Trên miệng nói những lời này, nhưng trong lòng Thành Quy Hán cũng có chút tư vị, thành tích này đã thành của Dương Thăng Hải rồi!

Dương Thăng Hải cười ha ha nói:

- Đây chỉ mới bắt đầu, khu công nghiệp sản xuất lúa gạo chỉ là một trong số các khu công nghiệp ở khu kinh tế mới Giáp Hà, bước tiếp theo còn có một số khu công nghiệp khác nữa, đến lúc đó, khu kinh tế mới Giáp Hà mới thật sự đi lên đường cao tốc!

Lúc nhìn về Dương Thăng Hải, tâm trạng Thành Quy Hán càng thêm buồn bực.

Vốn là Chủ tịch tỉnh, Thành Quy Hán là người có tư cách nhất nhúng tay vào khu kinh tế mới Giáp Hà, bởi vì lo lắng khu kinh tế mới Giáp Hà khó có thể phát triển, càng muốn làm khó Dương Thăng Hải. Trong hội nghị uỷ viên thường vụ giao toàn bộ quyền điều hành, công tác phụ trách cho Dương Thăng Hải, việc này còn được làm thành một biên bản tóm tắt nội dung buổi họp gởi lên Trung ương, bây giờ cho dù muốn nhúng tay vào cũng không thể nào rồi!

Vừa nghĩ đến việc này, Thành Quy Hán vô cùng hối hận, hoàn toàn không thể ngờ được Diệp Trạch Đào đó lại có thể làm ra một động tĩnh lớn như vậy.

Như vậy càng tốt, Dương Thăng Hải đã đá văng Vu Chi Hán, xem ra vị chí của Vu Chi Hán khó có thể giữ được, không chừng bước tiếp theo Dương Thăng Hải còn mượn việc khu kinh tế mới Giáp Hà làm ra chuyện gì nữa!

Chèn ép sao?

Theo như tình hình của giới truyền thông, bây giờ ai dám làm loạn chứ?

Không chèn ép, nếu như cứ để thế phát triển, chính trị ở tỉnh Cam Ninh nhất định sẽ có sự thay đổi lớn, lộn xộn rồi!

Tâm trạng Dương Thăng Hải thật sự không tệ, cười ha ha nói:

- Ông Thành, việc này là việc lớn, sẽ do tỉnh đến triển khai hoạt động ký kết hợp đồng lần này, tôi cho rằng nên quảng cáo cho giới truyền thông, giới thiệu hoàn cảnh toàn bộ tỉnh Cam Ninh, phải nhân cơ hội này thúc đẩy tỉnh Cam Ninh đi lên!

Thành Quy Hán đành phải mỉm cười gật đầu nói:

- Bí thư Dương nói rất đúng, nên làm như vậy.

Bây giờ ông ta cũng chỉ còn cách biểu hiện ra thái độ ủng hộ thôi, nếu không cấp trên hỏi tới, không chừng Dương Thăng Hải sẽ nói mình không ủng hộ.

Nhìn về phía Diệp Trạch Đào, trên mặt Thành Quy Hán càng nở thêm nhiều nụ cười một chút nói:

- Các cậu làm việc rất tốt, tôi cho rằng đối với công tác ở khu kinh tế mới Giáp Hà, đặc biệt là công tác của Diệp Trạch Đào nên biểu dương nhiều một chút.

Từ trong phòng làm việc Dương Thăng Hải đi ra, Diệp Trạch Đào âm thầm lắc đầu, xem ra Tỉnh uỷ tỉnh Cam Ninh đấu đá nhau cũng không nhẹ, không biết bước tiếp theo Dương Thăng Hải có thể đấu nổi với Thành Quy Hán bọn họ không.

Trong chuyện này Dương Thăng Hải đã thắng một bậc, tuy nhiên cũng không thể cho rằng Dương Thăng Hải có thể đứng vững ở tỉnh Cam Ninh, còn có một chút ít tranh đấu cần tiến hành.

Vẻ mặt bên ngoài rất đoàn kết, hài hoà, ai cũng không biết rằng họ đang âm thầm đánh lén nhau.

Diệp Trạch Đào cảm thấy mình nên càng để ý một chút mới được.

Vừa đi đến bãi đỗ xe, Điền Lâm Hỉ gọi điện thoại tới.

- Không tế, tình hình ở Giáp Hà các cậu thật sự không hề nhỏ!

Điền Lâm Hỉ cũng có vẻ rất vui mừng.

- Chủ yếu là sự ủng hộ của Trần Hỉ Toàn, nếu như không có anh ta ủng hộ, tôi cũng không thể nào làm ra động tĩnh lớn như vậy.

Điền Lâm Hỉ gật đầu nói:

- Đối với các bằng hữu ủng hộ, cũng không trái với nguyên tắc, cũng cần có điều kiện thích hợp, như vậy đi, tôi sẽ đến chào hỏi một chút, đối với các tập toàn ở một số nơi của ông ta sẽ ưu đãi một chút lợi ích, cũng coi như là bồi thường một chút vậy.

Diệp Trạch Đào biết rằng đây chính là Điền Lâm Hỉ muốn giúp mình trả một phần ân tình, với lực lượng của Điền Lâm Hỉ, chắc chắn ở khắp mọi nơi cũng có chút tài nguyên, tin rằng Điền Lâm Hỉ cũng sẽ không tuỳ tiện làm bậy, nhất định sẽ ở những nơi thích hợp đưa ra một chút lợi ích ưu đãi.

- Trạch Đào, bước tiếp theo ở Tĩnh Cam Ninh nhất định sẽ xảy ra một số thay đổi, tôi cũng muốn tham gia vào.

Ồ!

Trong lòng Diệp Trạch Đào kích động, nếu như Vu Chi Hán ngã xuống rồi, uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ chắc chắn sẽ có chút thay đổi, đến lúc đó thật sự không biết sẽ thay đổi như thế nào, đối với Điền Lâm Hỉ mà nói đây là một cơ hội đưa người vào.

Nghĩ đến việc bên phương Trịnh Thành Trung đã có một Dương Thăng Hải, để điều thêm người qua đây khả năng đó cũng không lớn lắm, hẳn là Điền Lâm Hỉ cũng đã nhìn rõ tình hình này, đây chính là muốn đưa người của anh ta qua đây.

Việc này đối với Diệp Trạch Đào mà nói đương nhiên là một chuyện tốt rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.