Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 895: Chương 895: Tình hình của cương vị mới




- Trạch Đào, chỗ thầy có được một số tài liệu liên quan đến tỉnh Cam Ninh, trước tiên cậu nên quan sát, phải hiểu một chút ít về tình hình nơi đó mới có thể làm tốt công việc được.

Điền Lâm Hỉ lấy ra một chồng tài liệu đưa cho Diệp Trạch Đào.

Điền Lâm Hỉ vẫn quan tâm đến việc cương vị công tác mới của Diệp Trạch Đào, đến tài liệu có liên quan tới tỉnh Can Ninh cũng đưa cho Diệp Trạch Đào.

Nhận lấy tài liệu, Diệp Trạch Đào nói:

- Con rốt cuộc đi làm ngành gì của tỉnh Cam Ninh đều còn không biết!

Điền này Lâm Hỉ nói:

- Đã xảy ra chuyện như vậy, thăng quan chắc sẽ không cho con thăng đâu, làm việc đâu, hẳn là và con bây giờ không khác biệt lắm, cấp bậc không thay đổi nhưng có thể sẽ làm cho cậu có quyền tự chủ lớn hơn.

Ồ!

Diệp Trạch Đào nghĩ thầm rằng đây nhất định là phải làm cho mình thay đổi cục diện.

Chuyện không thăng quan mà Điền Lâm Hỉ nói cũng sớm có sự chuẩn bị tâm lý rồi, những điều mà mình muốn làm người khác không biết, một số và người nước Mĩ có liên quan hẳn là đã biết một ít, lần này người Mĩ chơi thật cao siêu, mượn tay mình liền khiến cho quan trường của Hoa Hạ thành ra như vậy, tuy rằng cũng không phải phát triển theo mong muốn của bọn họ , dù sao nội bộ của Trung Quốc cũng lại tiến hành thanh tẩy một lần nữa, đám người phải về hưu khẳng định là không chào đón mình rồi !

Từ chuyện này, Diệp Trạch Đào đối với đám chính khách ở nước Mĩ cũng có cái nhìn xa hơn, những người này cũng không phải là người lương thiện, về sau mình nhất định phải cẩn thận một chút mới được.

Đương nhiên rồi, Diệp Trạch Đào cũng hiểu rõ, lần này có thể từ chỗ người Mĩ lấy được tài liệu, đối với bọn Trịnh Thành Trung cũng đồng nghĩa là một loại sự trợ giúp. Rốt cuộc là tốt hay xấu cũng không thể nói rõ.

Diệp Trạch Đào đang ở nơi đó xem nội dung của tài liệu, Điền Lâm Hỉ ngồi một bên uống nước chà.

Ngay khi Diệp Trạch Đào xem tài liệu, sau khi Điền Lâm Hỉ nhận một cuộc điện thoại, nhìn về phía Diệp Trạch Đào nói:

- Cương vị của cậu căn bản đã định rồi.

Ồ!

Diệp Trạch Đào nhìn về phia Điền Lâm Hỉ.

- Là như vậy, trung ương đồng ý đề xuất phương án khu Khai thác Phát triểu kinh tế kỹ thuật Giáp Hà cấp quốc gia mới của tỉnh Cam Ninh, , Phó giám đốc hành chính sở, ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch thành phố, Bí thư kiêm chủ nhiệm, đó sẽ là cương vị mới của cậu.

Có một chút nghi ngờ nói:

- Giáp Hà này là nơi nào?

Điền Lâm Hỉ mỉm cười nói:

- Giáp Hà hiện tại là một mảnh đất hoang, thuộc thành phố Lan Phong của tỉnh Can Ninh, để cậu làm ủy viên thường vụ của Lan Phong, phó chủ tịch thành phố, đương nhiên, công việc chủ yếu của cậu là làm phát triển khu khai thác phát triển kinh tế kĩ thuật.

Chỗ đó là một mảnh đất hoang vu!

Diệp Trạch Đào cười khổ một tiếng, đây chính là phải tự mình gây dựng bằng hai bàn tay trắng rồi!

Khẽ mỉm cười Điền Lâm Hỉ nói:

- Tỉnh Cam Ninh cho tới nay đều thuộc khu vực không phát triển, cũng từng muốn làm một số khu kinh tế mới, kết quả đều không phát triển được. Lần này sự ủng hộ của trung ương đối với tỉnh Cam Ninh tương đối lớn, chính là muốn có một tấm gương, sẽ có không ít chính sách ban ra.

Điền Lâm Hỉ biết được chút ít thông tin này, sau khi nói xong nhìn về phía Diệp Trạch Đào:

- Kết quả cũng không tệ lắm đâu, cậu nếu như có thể ở điều kiện như vậy cũng có thể phát triển, cũng đủ chứng minh năng lực làm việc của cậu!

Diệp Trạch Đào lo lắng chính là địa phương bài ngoại, xem ra bây giờ các cấp đến vẫn là rất coi trọng việc này.

Như là đã quyết định rồi, Diệp Trạch Đào ngược lại cũng không lo lắng nữa về việc này, đối với anh mà nói hiện tại quan trọng nhất là trở lại Tây Giang đem chuyện của mình sắp xếp một chút, rồi lập tức rời đi, khẳng định không ít việc.

- Con tính ngày mai sẽ về Tây Giang.

Điền Lâm Hỉ nói:

- Việc của Tây Giang cậu cũng đừng quá lo lắng, dù sao chỗ kia có Vương Khánh Long ở đó. Hắn sẽ là bí thư tỉnh ủy Tây Giang, có tình hình gì cậu báo cho ta biết, ta còn có thể nói giúp cậu được một ít đấy.

Diệp Trạch Đào nói:

- Bất kể nói thế nào, con vẫn phải thu xếp một chút mới được.

Điền Lâm Hỉ nói:

- Những tài liệu này cậu xem kĩ lấy, mặt khác cậu cũng phải suy tính về tình hình của khu khai thác phát triển kinh tế kĩ thuật, lần này cậu không khác gì xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng rồi, ở nơi đó sự bài xích người ngoại rất là sâu, cũng may công việc chính của cậu là việc của khu kinh tế mới, cũng có thể còn có cách xoay xở.

- Số mệnh này của con cũng thật không tốt lắm, mỗi lần đến một nơi vừa có khởi sắc một chút liền phải dời đi, không có một ngày thoải mái nào cả!

Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể bày tỏ sự bực tức ở nơi của Điền Lâm Hỉ.

Điền Lâm Hỉ cười nói:

- Đi một ngày đàng học một sàng khôn, cậu mới có thể biết và tiến được xa hơn!

Diệp Trạch Đào hiểu, sau khi bản thân tiến vào trong danh sách kia, mình sẽ đối mặt với những thử nghiệm, lần này có thể đưa mình đến nơi này, chính là nói đây là sự thử nghiệm trước mắt là có hợp lệ hay không, lần này sự thử nghiệm về bản thân lại tới rồi.

- Không có cơ hội thì đi tìm cơ hội đi, dù sào cũng không phải là không gặp những chuyện như vậy.

Điền Lâm Hỉ liền mỉm cười nói:

- Cái này là đúng rồi, phải có tinh thần liều mạng mới được.

Đúng lúc đang nói thì Trịnh Tiểu Nhu gọi điện thoại tới nói Trịnh Thành Trung muốn Diệp Trạch Đào tới một chuyến.

Điền Lâm Hỉ vừa nghe thấy liền cười nói:

- Trịnh Thành Trung là muốn giải thích cùng cậu chuyện của huyện Cam Ninh, cậu đi đi, hẳn là bên trong bọn chúng có mục đích.

Sau khi Diệp Trạch Đào chào Điền Lâm Hỉ liền lái xe chạy tới nhà họ Trịnh.

Vừa vào cửa đã nhìn thấy Trịnh Thành Trung nồi ở đó đợi mình đến rồi.

- Cha, người đã trở về rồi.

Diệp Trạch Đào vừa vào cửa cất tiếng chào hỏi.

- Trạch Đào anh đi đến chỗ nào vậy?

Trịnh Tiểu Nhu nhìn thấy chiếc xe của Diệp Trạch Đào lái là xe của Hô Diên gia liền gọi bác bác quản xe lại, rồi hỏi một câu.

- Lái xe tới chỗ thầy một chuyến,, đúng lúc nói việc nhận chức kế tiếp của anh.

Trịnh Thành Trung nghe thấy diệp Trạch Đào nói như vậy gật đầu nói:

- Xem ra anh từ chỗ Điền Lâm Hỉ cũng biết một ít rồi.

Sau khi ngồi xuống Diệp Trạch Đào nói:

- Vâng, nghe nói là đến làm chủ nhiệm cái gì đó ở một khu khai thác phát triển kinh tế kĩ thuật của Giáp Hạ.

Trịnh Tiểu Nhu nói:

- Em chưa từng nghe tới khu kinh tế mới như thế bao giờ!

Phương Mai Anh cũng quan tâm nói:

- Lão Trịnh, dù thế nào cũng nên sắp xếp cho Diệp Trạch Đào đến một địa phương tốt một chút nha.

Trịnh Thành Trung nhìn bọn họ nói :

- Việc này thì thật không đơn giản như bề ngoài vậy!

- Còn có sắp xếp gì nữa?

Trịnh Tiểu Nhu ngồi xuống cũng quan tâm hỏi

Khẽ gật đầu, Trịnh Thành Trung nói :

- Trước mắt huyện Lục Thương đã là tiêu điểm chú ý của khắp mọi nơi, cũng là nơi tranh dành khắp nơi, bí thư Hạo Vũ cảm thấy là một địa điểm thực nghiệm cũng không được, mục đích sắp xếp cho Diệp Trạch Đào đến khu khai thác phát triển kinh tế kĩ thuật của vùng Giáp Hà là muốn tạo thành đội quân đi đầu mà!

Phương Mai Anh cau mày nói :

- Ý tưởng thì tốt nhưng cũng phải xem xét một chút về tình hình của Trạch Đào mới phải, anh xem xem việc này để cho Điệp Trạch Đào đơn phương độc mã đi, độ khó khăn của chuyện này rất lớn, rồi Trạch Đào có thể ứng phó được đến đâu?

Trịnh Thành Trung liền nhìn về phía Diệp Trạch Đào nói :

- Tỉnh Cam Minh vẫn luôn đề xuất làm một khu kinh tế mới tụ hợp toàn bộ sức lực của toàn tỉnh và đưa lên bộ môn chức năng kinh tế của chính phủ phê duyệt quyền hạn, chờ thông qua ủy thác và phân công ban quản lý khu kinh tế mới, toàn bộ mức chỉ tiêu đất đai do tỉnh giải quyết, chỉ tiêu đất đai thấp nhất là năm vạn mẫu đất, tài chính năm thứ nhất tỉnh chi là 0,7 tỉ nhân dân tệ, về sau hàng năm lại đẩy lên thêm 0,1 tỉ nữa, từng hạng mục tài chính dùng cho kiến thiết khai thác và phát triển khu kinh tế mới, trong vòng năm năm sẽ tăng toàn bộ thu nhập bộ phận để cho khu kinh tế mới, còn nữa, quyền hạn bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự của khu kinh tế mới đều giao cho khu kinh tế mới tiến hành.....

Trịnh Thành Trung giới thiệu một mạch đủ loại thiết tưởng của tỉnh Cam Ninh.

Nghe đến đó, Diệp Trạch Đào nghi ngờ nói:

- Con tại sao lại có cảm giác giống như việc này do một số người đặc biệt vẽ ra vậy!

Trịnh Thành Trung liền cười nói:

- Anh cũng nhìn ra à?

Diệp Trạch Đào liền gật đầu.

Trịnh Tiểu Nhu cũng nói:

- Nếu thật là như vậy, quyền hạn của khu kinh tế mới này rất là lớn rồi!

Trịnh Thành Trung nói:

- Cũng không phải đến quản vì người thân của ai, mấu chốt là trong sự điều chỉnh lần này, người chủ trì việc này cũng bị cho về hưu, trung ương mượn chuyện này thực hiện nghiên cứu thêm một bước rồi, quyết định nâng cao nơi này thành khu kinh tế mới cấp quốc gia, ngoài chính sách trên còn có một số yếu tố bên ngoài, tương tự chính sách ủng hộ huyện Lục Thương, bởi vậy sau khi mà anh đã tới đó, quyền hạn sẽ rất lớn.

- Vậy cũng không có gì khác biệt!

Trịnh Tiểu Nhu cũng vui lên.

Diệp Trạch Đào lại không nhẹ nhõm như vậy, anh hỏi:

- Nghe nói là tình hình của tỉnh Cam Ninh rất phức tạp, đặc biệt là tính bài ngoại những cái ngoài vô cùng sâu sắc, trung ương trên phương diện này vốn không có một số phương pháp thi hành nào?

Trịnh Thành Trung nhìn đến Diệp Trạch Đào một vấn đề như vậy hỏi rất là lí tính, khẽ gật đầu nói:

- Bất cứ chuyện gì đều hoàn toàn vẹn nhờ vào lực lượng cơ sở, cho dù là muốn động đến một số người, cũng phải xem vấn đề của họ lớn đến đâu, ở tỉnh Cam Ninh, bây giờ không phải là vấn đề đen tối gì cả, nhưng vấn đề này là một loại quan, không phải là mấy lãnh đạo cao cấp có thể giải quyết được, cần làm quần chúng thấy được hi vọng, làm cho họ tìm được con được con đường phát triển, bởi vậy anh chớ có xem thường công việc của khu kinh tế mới, chính là hi vọng anh có thể trong công việc này tìm ra được một con đường.

- Hóa ra là như vậy à!

Diệp Trạch Đào nói:

- Con lo lắng vẫn là vấn đề ủng hộ của cấp trên, bất luận làm cái gì, nếu như không có ủng hộ của cấp trên, khó khăn sẽ rất lớn.

- Trung ương đã suy nghĩ tới điều đấy, bộ máy tỉnh ủy của tỉnh Cam Ninh đã tiến hành điều chỉnh, sáp nhập một số thành phần ngoại lai, đối với công việc của khu kinh tế mới, trung ương có chỉ thị, tiến hành không được can thiệp quá nhiều, ngoại trừ chính sách ra , tài chính của tỉnh Cam Ninh ủng hộ và ủng hộ của quyền tự chủ của các anh, anh là mang theo cái mũ của ủy viên thường vụ thành ủy đi, mấu chốt là phải xem ở anh đấy!

Nghe xong Trịnh Thành Trung nói nhiều như vậy, Diệp Trạch Đào bây giờ coi như là có ít nhiều vững tâm hơn một chút rồi.

Phương Mai Anh cũng là vì nghĩ cho Diệp Trạch Đào không ít hỏi:

- Làm cho Diệp Trạch Đao như vậy, dù sao cũng phải để nó mang theo vài thuộc hạ đi?

- Việc này tôi vì anh tranh thủ một chút, dù sao cũng hai bàn tay trắng, anh có thể lựa chọn vài người đi theo, tuy nhiên nhất định phải chọn người có thể trợ giúp được cho anh.

- Trung ương đều đã suy nghĩ kỹ, con cũng chỉ có thể cứng rắn lên thôi!

Trong lòng Diệp Trạch Đào đã hiểu, bí thư Hạo Vũ là cần tạo ra ở một sự phát triển khu kinh tế mới ở tỉnh Cam Ninh, làm thế nào đo tự mình quyết định....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.