Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha

Chương 259: Chương 259: Lơ đãng hỏi han ân cần (7)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lâm Thâm Thâm cảm thấy cách ở bên nhau của đôi nam nữ này thật rất tốt, trên thế giới này người đàn ông có thể chiều được người phụ nữ như thế cũng không có nhiều người, không nhịn được cong khóe môi, nhẹ nhàng cúi đầu cười.

“Cười gì vậy?”

Lâm Thâm Thâm bỗng nhiên quay đầu, nhìn thấy Cẩm Dương đã đỗ xe xong đi tới, khóe môi của cô vẫn còn nở nụ cười kịp phai đi, chậm rãi lắc đầu với Cẩm Dương.

Cẩm Dương cũng không hỏi nhiều, chỉ dẫn đầu đi vào quán trà, báo tên của mình.

Cô gái phục vụ kiểm tra ghi chép một hồi, rồi dẫn Cẩm Dương và Lâm Thâm Thâm đi vào phòng trà trang nhã trên tầng hai của quán.

Cô gái phục vụ gõ nhẹ cửa phòng trước, chờ đến khi bên trong truyền đến giọng nam rõ ràng “Mời vào”, phục vụ mới đẩy cửa phòng ra, nghiêng người, cung kính khách khí nói với Cẩm Dương và Lâm Thâm Thâm: “Tiên sinh, tiểu thư, mời vào bên trong.”

Cẩm Dương khẽ gật đầu với nữ phục vụ, dẫn đầu đi vào trước.

Lâm Thâm Thâm theo sát phía sau, đi vào trong phòng, không đợi cô ngồi xuống, cô đã nhìn thấy đôi nam nữ quen thuộc ngồi đối diện, đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Thật sự không ngờ, đôi tình nhân cãi nhau bên dưới, chính là người cô và Cẩm Dương hẹn hôm nay.

“Cẩm tiên sinh, đã lâu không gặp.” Thịnh Thế thấy Cẩm Dương và Lâm Thâm Thâm đi vào, liền lập tức buông Cố Lan San trong lòng ra, vội vàng đứng lên.

Vốn trên khuôn mặt Cố Lan San còn đang không vui, song khi nhìn đến Cẩm Dương và Lâm Thâm Thâm, trên mặt lập tức biến thành nụ cười thân thiết, cũng đứng lên theo Thịnh Thế.

“Đã lâu không gặp, Thịnh tiên sinh, Thịnh phu nhân.” Cẩm Dương vươn tay, chậm rãi bắt tay với Thịnh Thế, tiện thể chào hỏi Cố Lan San bên cạnh Thịnh Thế.

Thịnh tiên sinh, Thịnh phu nhân?

Thì ra đôi nam nữ nhìn còn rất trẻ tuổi này, lại đã kết hôn rồi?

Trong lòng Lâm Thâm Thâm không khỏi hơi kinh ngạc.

Hai người đàn ông bắt tay, rồi lập tức buông ra, sau đó Cẩm Dương nghiêng người, chỉ vào Lâm Thâm Thâm bên người, giới thiệu với Thịnh Thế: “Đây là giám đốc ban A bộ phận nghiệp vụ xí nghiệp Lâm thị, Lâm Thâm Thâm.”

“Xin chào Thịnh tiên sinh, Thịnh phu nhân, lần đầu gặp gỡ, xin được chỉ giáo nhiều hơn.” Lâm Thâm Thâm cười tự nhiên hào phóng, học cách chào hỏi vừa rồi của Cẩm Dương, gọi Thịnh Thế và Cố Lan San trước mặt.

Có thể là bởi vì nguyên nhân Lâm Thâm Thâm là nữ giới, Thịnh Thế không bắt tay với cô, mà Lâm Thâm Thâm đưa tay, bắt tay với Cố Lan San, âm thanh nhẹ nhàng lên tiếng chào Lâm Thâm Thâm: “Lâm tiểu thư, chào cô.”

Đợi sau khi bốn người ngồi xuống, nữ phục vụ đưa mấy cuốn menu lên.

Mấy người chỉ lật tượng trưng mấy lần, Thịnh Thế thường tới đây, ngẩng đầu, nói mấy loại.

Nữ phục vụ ôm menu, cười nói một câu: “Xin chờ một chút”, rồi quay người lui ra khỏi phòng, chưa được một lúc mấy nữ phục vụ đã đi đến, bày đồ Thịnh Thế gọi lên trên mặt bàn, sau đó thức thời chuẩn bị tốt bộ đồ ăn, để lại một câu “Mời chậm dùng”, rồi rối rít rời đi, còn tri kỷ đóng cửa phòng lại.

Thịnh Thế cầm bình nóng đổ vào ấm trà, hồng trà bên trong lập tức tỏa ra mùi thơm lượn lờ, động tác của anh thuần thục cầm ấm trà lên, trước tiên rót vào ly trà ở trước mặt Cẩm Dương: “Cẩm tiên sinh, tôi đã biết anh từ lâu, vẫn luôn không có cơ hội hợp tác, bây giờ cầu còn không được.”&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.