[Hp Đồng Nhân] Trở Về Quá Khứ

Chương 27: Chương 27: Thừa nhận




“Ta yêu em, Harry...”

Tất cả mọi người lúc này đều có chung một suy nghĩ: Voldemort chết là điều không thể tránh khỏi. Nhưng vào khoảnh khắc ấy, một bóng đen lại nhào ra đến trước mặt Voldemort.

Thằng nhãi này biết nó đang làm gì sao? Hắn như nín thở hoàn toàn, không kịp phản ứng theo hành động cậu nhóc kia.

Harry đẩy ngã Voldemort, cả hai đồng thời té xuống mặt đất. Mặc dù Harry may mắn tránh được bùa chú đánh thẳng vào người nhưng chú ngữ vẫn xẹt qua lưng, để lại một vết rạch dài đầy máu cực kì đáng sợ.

Thời điểm Voldemort nhìn thấy vết thương kia, trong lòng không ngừng dâng lên sát ý cuồn cuộn, đáy mắt chính là huyết tinh tàn bạo. Nếu Harry có chuyện, dù có liều mạng hắn nhất định sẽ khiến Hội Phượng Hoàng cùng thế giới phù thuỷ chôn cùng cậu.

Em sẽ không bỏ rơi anh đâu...

Có một số người chỉ khi mất đi người quan trọng nhất mới biết hoá ra mình yêu người kia nhiều tới mức nào. Voldemort chính là nằm trong số ấy.

Cho đến lúc này hắn đã không thể dối lòng mình được nữa.

Hắn thực sự yêu Harry.

Chúa tể Hắc ám quyền uy một đời cuối cùng đã đánh mất trái tim mình trong tay Kẻ Được chọn.

Sirius, Ron cùng Hermione bị cảnh tượng trước mắt doạ chết sững, bọn họ dù trăm ngàn lần cũng chưa từng nghĩ đến Harry sẽ cứu Voldemort. Bọn họ rất muốn chạy đến xem thử tình hình nhưng lập tức bị sát khí cùng uy áp của người kia làm cho chùng bước.

Voldemort đang rất tức giận.

Cực kì tức giận nữa là khác.

Xem ra trong ván cược này cậu thắng hắn ta rồi Harry! Hermione nhếch môi cảm thán, cô cũng lo lắng dư thừa rồi.

Rivaille cùng Alex nhìn thấy vết thương giống hệt của Lily không khỏi kinh sợ. Voldemort mặc dù đã dùng qua bùa chú cầm máu nhưng sắc mặt Harry vẫn tái nhợt như tờ giấy trắng, hôn mê bất tỉnh. Bên Tử thần Thực tử sau khi thấy ánh mắt đáng sợ của Chúa tể đồng loạt rút đũa phép. Và người tấn công trước chính là Bellatrix, dám đụng đến người của Chúa tể khiến ngài phật lòng thì đừng hòng sống sót khỏi ả.

Voldemort không quan tâm đến trận chiến bên kia, cho đến khi thấy bóng dáng kẻ đã nhắm vào Harry. Hắn hừ lạnh một tiếng vung đũa.

“Stupefy!”

“Lucius, Bella bắt lấy gã cho ta!”

“Vâng thưa Lord.” Cả hai đồng thanh đáp.

Hắn nhất định sẽ khiến gã phải trải qua nỗi đau gấp mười lần nỗi đau Harry đang chịu đựng.

“Daddy, con có một cách, đây là do tương lai con cùng ngài nghiên cứu ra.” Rivaille bước đến lên tiếng.

“Cách gì?”

“Truyền máu. Một người mất máu quá nhiều thì có thể để người cùng máu với hắn truyền sang. Giống như Lily khi nãy, con có thể truyền máu cho em ấy. Nhưng phải là người cùng huyết thống với người đó nếu không máu sẽ không dung hợp được. Đến lúc đó chờ đợi chỉ có cái chết.”

Hy vọng cứ thế hoàn toàn bị dập tắt. Tất cả đều biết, cha mẹ Harry đã mất mà hiện tại bọn họ cũng không có khả năng đến nhà dì dượng của cậu xin máu.

“Con nghĩ daddy hẳn là hiểu rõ ý của con.” Rivaille khẽ ngẩng đầu, đôi mắt đỏ tươi hệt như của Voldemort.

“Thì ra là thế.” Voldemort nhếch môi, sau đó dùng bùa chú cắt một đường dài lên tay mình, máu cứ thế ồ ạt chảy xuống.

“Nếu papa có thể uống thì tốt.” Rivaille cau mày, giả bộ mở miệng. “Nhưng coi bộ là không được...”

Voldemort hơi nhíu mày nhưng vẫn chậm rãi cúi xuống ngậm máu của mình sau lạnh lùng áp lên môi Harry.

Mẹ nó, Lord bọn họ chưa chết được không? Đừng có mà ngược mắt hội độc thân! Đây là tiếng lòng của Tử thần Thực tử đang thở hồng hộc sau khi đánh nhau.

Khốn kiếp hắn dám hôn Harry bẻ nhỏ của ta! Đây là suy nghĩ Sirius, người đang bị Remus ôm lại không cho đánh Voldemort.

Chúc mừng cậu Harry! Thế giới phù thuỷ ghi nhớ công ơn cậu! Đây là ý nghĩ kinh hãi của Ron khi thấy cảnh tượng cả đời chưa dám nghĩ đến.

Tuổi trẻ thật nhiệt huyết! Và đây là Dumbledore đang vuốt râu hóng hớt.

Harry sau khi truyền máu, gương mặt có chút hồng trở lại, nhưng mắt vẫn nhắm nghiền không chịu tỉnh. Alex đứng kế bên thở phào một hơi, cũng may cách này có hiệu quả nếu không daddy cậu nhất định sẽ cho mỗi người ở đây một cái Avada chôn cùng papa cậu mất.

Lily bên kia may mắn có dược của Snape cũng trở nên khoẻ dần. Cô nàng hơi nâng mí mắt, nhìn hai người đàn ông đang ôm nhau ở đằng xa, khoé môi có chút cong lên.

Dù ở quá khứ hay tương lai, cô biết cha của mình vẫn thương papa Harry nhất.

*02.09.18*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.