Harry chăm chú nhìn vào sườn mặt lạnh băng của Draco, chân mày hắn hơi hơi nhăn lại, chính cái vẻ mặt chuyên chú nhìn chăm chú vào quầy nhẫn được bao bọc bởi ánh sáng hoàng kim lấp lánh. Làm Harry có chút sững sờ, Draco lại toàn tâm toàn ý đi chọn lựa nhẫn, bộ dáng nghiêm túc làm Harry cảm thấy giật mình, hắn không cho rằng Draco sẽ thân thiện như vậy, có lẽ y đang ấp ủ âm mưu gì đó. Harry nhìn chăm chú vào sườn mặt y, nghĩ như vậy. Nhưng vào thời điểm Draco không nói lời nào, bộ dáng nghiêm túc phảng phất như là người đáng tin nhất trên thế giới này, Harry phải nhịn không được đem nội tâm đã bị khóa chặt của mình mở rộng cho y, đáng tiếc là, người này là một Slytherin, mà hắn lại một cái điển hình Gryffindor, hắn không thể làm như vậy.
Harry chống một tay trên quầy đỡ lấy cổ, đánh giá Draco. Cho dù hắn đã đem toàn bộ 6 năm học đều dùng để theo dõi Draco, vẫn không có thể hiểu được người này rốt cuộc là như thế nào, y giống như vĩnh viễn sẽ không giống như một bức thư lập khuôn sáo rỗng, mỗi thời điểm khác nhau khi mở ra, nội dung cũng sẽ không giống nhau, làm người nắm không được, hơn nữa đồng thời sinh ra hứng thú.
“Đúng vậy, ta muốn đôi nhẫn này.” Thời điểm hắn còn chưa phản ứng lại, Draco đã dùng tiếng Ý lưu loát của mình nói chuyện với nhân viên bán hàng, mua đôi nhẫn này, Harry đứng thẳng lên, nhìn nhân viên bán hàng giúp y lấy ra túi đóng gói, Draco thực tùy ý nhận tờ giấy trong tay đối phương, viết một chuỗi tiếng Anh.
“Đây là những gì ta muốn cho bọn họ khắc lên.” Draco quay đầu nhìn Harry cười một chút, Harry cảm thấy tim mình hình như đập lỡ một nhịp, “Nhẫn của các ngươi đâu? Ta nghĩ, ta không thích hợp chọn nhẫn cho ngươi.”
Rõ ràng chính hắn mới là người muốn mua nhẫn cho Ginny đó! Như thế nào Draco cũng mua một đôi? Harry nghi hoặc nghĩ, tiếp theo có một loại cảm giác xa lạ bắt đầu đánh sâu vào trái tim hắn, phẫn nộ cơ hồ muốn lấp đầy toàn bộ lồng ngực hắn, bởi vì hắn đột nhiên nghĩ đến, lúc trước trong thư của Herrmione có nói rõ cho hắn: Draco cũng kết hôn, đối tượng là cái vị nhỏ xinh Grimm Grass tiểu thư kia.
Harry không khỏi nói với chính mình, bọn họ xác thật rất xứng đôi. Nhưng mà hắn hoàn toàn vô pháp xem nhẹ trái tim đang nhảy lên càng ngày càng kịch liệt của mình, máu toàn thân giống như đang sôi trào lên, hướng hắn gào lên đó chỉ lời nói lừa mình dối người mà thôi. Hắn hít sâu một hơi, liếc cái quầy một cái: “Úc, ta đây liền ở chúc phúc ngươi cùng Grimm Grass cuộc sống hôn nhân vui sướng mỹ mãn.”
“......” Draco do dự nhìn Harry liếc mắt một cái, Harry biết y muốn nói gì, bởi vì vừa rồi ngữ khí của hắn mang theo vị chua rất rõ ràng, bất quá Draco đối với ngữ khí của hắn sẽ làm ra vẻ mặt gì đây.
“Potter......”
“Harry · Potter!” Có người đánh gãy hắn nói, Harry nghe thấy một âm thanh xa lạ. Hắn quay đầu đi, thấy một gương mặt quen thuộc, mà chủ nhân của gương mặt này mang theo vẻ mặt phẫn hận nhìn hắn —— đó là Grimm Grass. Harry lắp bắp kinh hãi, mà sắc mặt của Draco lập tức âm trầm xuống.
“Malfoy, ta muốn một lời giải thích.” Grimm Grass thở hổn hển nói, giống như nàng vừa mới chạy hoàn thành cuộc thi chạy trăm mét, tay nàng gắt gao nắm lấy bên váy, sắc mặt tái nhợt.
“Không có lý do.” Draco nói thật dứt khoát quyết đoán, lúc này sắc mặt của Grimm Grass trắng như giấy. Harry vẻ mặt mê mang nhìn chăm chăm vào sóng ngầm giữa hai người, hắn có chút không phản ứng kịp, bởi vì trong nhận thức của hắn đôi nam nữ trước mặt là người yêu, hơn nữa sắp dắt tay đi trên thảm đỏ, nhưng là dựa theo tình hình trước mắt, bọn họ càng giống một đôi địch nhân, không khí đối chọi gay gắt này Harry muốn xem nhẹ cũng không được. Draco có vẻ bình tĩnh, mà Grimm Grass lại rất kích động.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ah!” Grimm Grass dùng tay kéo kéo ngọn tóc của mình, cắn cắn môi, lộ ra một nụ cười điên cuồng, nàng nhìn Draco, Harry vội vàng lấy ra đãu phép cho bọn họ một cái thần chú xem nhẹ, tiếp theo liền nghe được giọng nàng bén nhọn hỏi: “Ngươi! Cùng Harry Potter, người này, xuất hiện ở quầy nhẫn cưới?!”
Harry hiểu được cái gì đó, đây là hiểu lầm ah. Hắn tiến lên, mở tay ra, nhẹ nhàng nói: “Grimm Grass tiểu thư...... Ta nghĩ chúng ta có một ít hiểu lầm, ta cùng Malfoy căn bản không có...... Vượt qua quan hệ hữu nghị.” Tâm Harry lộp bộp, thời điểm vừa mới nói chuyện hắn thế nhưng có một loại cảm giác mất mát, hắn thế nhưng vì không có thể cùng Draco phát triển mối quan hệ thân mật hơn nữa mà cảm thấy tiếc nuối, tất của Merlin!
Nhưng mà Grimm Grass căn bản không có nhìn hắn, làm Harry có chút xấu hổ gãi gãi tóc, âm thanh lạnh nhạt của Draco lại truyền đến: “Ngươi tới nơi này làm gì?”
Rất nhanh trong mắt cô gái đong đầy nước mắt, nàng lắc lắc đầu, lộ ra một nụ cười chua xót: “Ta tới tìm ngươi...... Ngươi như thế nào đột nhiên......”
Draco xua xua tay, bực bội nhìn nàng: “Đừng giả vờ nữa. Không có gia tộc Malfoy, gia tộc Grimm Grass vẫn sẽ như cũ trải qua thực tốt.” Harry kinh ngạc nhìn Draco, bởi vì sự tuyệt tình của y mà giật mình, tại sao y lại cho rằng cô gái là bởi vì nguyên nhân gia tộc mới lựa chọn cùng y bên nhau? Nhưng sau đó Harry liền nói không ra lời, hắn kinh ngạc cảm thán với kỹ thuật diễn cao siêu của tiểu thư Grimm Grass, nàng xoa xoa nước mắt, khóe miệng gợi lên một nụ cười trào phúng. Hiển nhiên vừa rồi đều là nàng giả vờ, Harry cảm thấy không thể tin được, đôi tân nhân này thế mà lại không hề có một chút tình cảm chân thật với đối phương. Hắn cảm thấy bi ai cho Draco, cho dù hắn cùng Ginny cũng có chút tính toán với đối phương....
Bất quá, Ginny cũng từng cho hắn lời hứa hẹn...... Đừng nghĩ nhiều! Harry! Ginny là người thích hợp nhất với ngươi!
“Được rồi, Malfoy, là ta đánh giá thấp ngươi.” Grimm Grass cười rộ lên, nhưng là hận ý vẫn như cũ không có biến mất, “Liền coi như ngươi muốn nâng đỡ gia tộc, nhưng mà ta vĩnh viễn không có đường lui, đang ở trên mây nhưng lại bỗng nhiên lại rơi xuống vũng bùn. Bởi vì! Ta bị từ hôn!”
Cả người Harry như bị bom đánh trúng, hắn nhớ tới lúc trước hắn thấy Grimm Grass kéo tay Draco xuất hiện ở khách sạn, chẳng qua chỉ là mấy ngày ngắn ngủi, Draco như thế nào sẽ thay đổi nhanh như vậy? Từ hôn! Merlin ah!
...... Bất quá đôi nhẫn kia là cho ai? Người mới hả?
“Ta không thích ngươi.” Draco phiền chán nhìn cái cô nàng được một tất lại tiến một thước này, khóe mắt nhướng lên, nói, “Ta đã tìm được người ta thích.” Y mịt mờ nhìn thoáng qua Harry, mà Grimm Grass đã chú ý tới động tác nhỏ này.
Nàng phẫn nộ nhìn Draco, nói: “Chính là hắn sao!” Tay nàng chỉ hướng về phía Harry, người nào đó sửng sốt trong chốc lát, không hề phản ứng kịp chuyện này sao lại kéo lên người hắn rồi. Sau đó nàng như mất khống chế nói, “Ta biết từ lâu rồi! Ta biết từ lâu rồi! Ngươi đã thích Harry Potter từ lâu rồi!”
“......” Cái này gọi là nằm cũng trúng đạn sao. Harry yên lặng nghĩ, nỗ lực thu nhỏ cảm giác tồn tại của mình, hắn không muốn dính đến chuyện này. Draco nhướng mày, khoanh tay lại, lười biếng nhìn Grimm Grass, Harry nghĩ thầm động tác này đúng là thiếu đánh ah, Grimm Grass quả nhiên bị chọc giận, nàng tiến lên, tàn nhẫn quăng cho Draco một cái bạt tai.
“Bang” một tiếng, phi thường vang dội, Harry kinh ngạc há to miệng, Draco vẫn giữ vững bộ dạng bất động đó.
Grimm Grass như hỏng mất nước mắt cứ thế chảy xuống: “Ta đã biết! Thời điểm cùng kết giao ngươi hoàn toàn không để tâm, ngược lại đem thời gian hẹn hò của chúng ta dùng để khiêu khích Harry Potter, ta thật là chịu đủ rồi!” nhìn qua nàng cũng không giống như là đang giả vờ, Harry biết nàng kỳ thật đối Draco vẫn là có như vậy một chút cảm tình, cái này do trực giác nhạy bén của hắn nói hắn biết.
“Ta là thích Harry Potter.” Draco thấp giọng nói, “Cho nên ta không thể cưới ngươi, thực xin lỗi.”
“Có vì lợi ích gì không?”
“Không có.”
“Ta biết rồi.”
Thân ảnh Grimm Grass biến mất thật nhanh, Harry nhìn chăm chú vào bóng dáng nữ nhân này, hắn quay đầu, đối với Draco bất mãn gầm nhẹ: “Ngươi không nên lấy ta làm tấm kiêng, cái người tình nhân nào đó của ngươi không hề có chút quan hệ với ta!”
“Có quan hệ với ngươi!” Mọi bình tĩnh lúc trước của Draco tất cả đều sụp đổ, y không giữ lại chút hình tượng nào mà hét lớn với Harry.
“Ta không cho là vậy!” Harry hung hăng trừng mắt liếc y một cái, nhưng tiếp sau đó hắn cảm thấy mắt mình nổi đom đóm, hắn cảm thấy choáng váng, có một lực nắm không mạnh lắm đang kéo hắn đi, chờ đến khi hắn phản ứng lại, hắn đã bị Draco kéo đến một gian nhà kho gần nhất. Trong bóng tối đôi mắt Draco rất sáng, Harry có cảm giác mình dường như không thở nổi, trong không gian bịt kín nhỏ hẹp này, nơi nơi đều là hơi thở của Draco, Harry nhịn xuống nín thở, nhưng chỉ qua năm giây hắn liền từ bỏ, hắn thở dốc kịch liệt.
“Ngươi muốn làm gì?” Harry hỏi.
“Ta muốn làm ngươi!” Draco gầm nhẹ nói. Harry sửng sốt một chút, sau đó kịch liệt giãy giụa, Draco đem hắn thô lỗ ấn lên một cây chổi, Harry hỏi lại một lần nữa: “Ngươi muốn làm gì!” Nếu vẫn là câu trả lời vừa rồi, đũa phép của hắn ở ngay trong túi áo sơ mi, hắn không ngại cho người này một cái mơ màng ngã xuống đất thần chú. Nhưng Draco đã phát hiện ra ý đồ của hắn, y đè lại người của Cứu Thế Chủ, đột nhiên y lấy đi đũa phép của hắn, Harry vươn tay túm chặt lấy đũa phép của y không cho Draco thực hiện được mục đích của mình, bọn họ tựa như đang thi đấu kéo co, nhưng mà Draco lại hôn hôn tay Harry, người nào đó như bị điện giật buông lỏng tay ra, Draco nhướng mi, cười lên.
Gian lận! trong lòng Harry rít gào.
“Ta chỉ muốn ngươi biết.” Draco dán sát vào Cứu Thế Chủ, đem hơi thở của mình phun thẳng vào cổ Harry, “Ngươi cho rằng mọi thứ là giả sao? Lời ta nói?”
“...... Ta không cần biết.” Harry lẩm bẩm nói. Hắn bị sự bá đạo của Draco làm cho không có năng lực phản kháng, đối phương đã hoàn toàn nắm giữ được quyền chủ động trong cuộc nói chuyện này. Hắn phẫn nộ nhìn Draco, sau đó hắn thấy đũa phép của mình đang ở trong túi quần của Draco, hắn muốn cướp nó đi, Harry quyết tâm phải giành lại quyền chủ động của mình, loại hơi thở áp bách này nhanh làm hắn thở không nổi.