“Ngươi phải biết.” Draco nói lại lần nữa, Harry giật giật môi, không có nói tiếp, Draco yên lặng nhìn chăm chú vào hắn, bị ánh mắt chuyên chú thâm thúy như vậy bao lấy, Harry quả thực muốn xỉu.
“Ngươi muốn ta làm gì?” Harry cúi đầu nói, ánh mắt hắn nhìn đến đũa phép của Draco.
“Ta muốn ngươi hiểu ý của ta.” Draco nói, “Ta đã từng thẳng thắn qua với ngươi, nhưng mà ngươi không có bất kỳ phản hồi nào, nên ta không cam tâm.”
Đã từng thẳng thắn qua với hắn? Harry mê mang chớp chớp mắt, khi nào?
“Nhưng ta không phải đồng tính luyến ái. Tính hướng của ta bình thường.” Harry quyết đoán nói, nhưng là Draco nhún nhún vai ra vẻ không sao cả, nhẹ nhàng nói: “Ngươi nói không sai, ta cũng không phải đồng tính luyến ái.”
Harry phẫn nộ nhìn cái tên hỗn đản đang đứng trước mặt hắn: “Ý của ngươi là, ngươi đem ta xem thành nữ nhân?”
Draco lại một lần nữa dựa sát vào hắn, hiện tại cho dù là trong hoàn cảnh tối tăm, Harry vẫn là có thể thấy rõ lông mi cong cong và đôi mắt màu xanh xám của y, ngũ quan y lập thể, rất có mỹ cảm, cùng với...... Rất có mị lực. Harry hầu kết trượt lên trượt xuống, hắn nhẹ hất hất đầu, trong lòng không ngừng nói với mình muốn bản thân bình tĩnh một chút. Cho dù người trước mắt có hoàn mỹ hơn nữa, nhưng ngươi nên nhớ rõ ngươi là Harry Potter.
“Ta cho rằng ngươi không hề hiểu rõ ý ta.” Draco nhẹ giọng nói, “Nói cách khác, Cứu Thế Chủ trì độn của chúng ta bây giờ mới nhận ra, ta là đang thổ lộ với ngươi sao?”
“...... Ngô ân, ta cảm thấy ngươi nên suy xét cẩn thận một chút.” Harry co quắp nói, hắn xê dịch về phía sau một chút, tận khả năng trong không gian nhỏ hẹp này cách người trước mắt này xa một chút, “Ta có rất nhiều khuyết điểm, rất nhiều tật xấu, ngươi căn bản không chịu đựng được.”
“Nhưng mà, thực tế, ta đã suốt nhịn bảy năm.” Draco trả lời hắn, ngăn chặn lời nói tiếp theo của Harry.
“Ta lớn lên không đẹp......” Harry hạ thấp mình, nói. Draco thấp giọng cười cười, Harry cảm giác được toàn thân mình bởi vì tiếng cười gợi cảm này mà hơi hơi run rẩy, giống như có một dòng điện chạy vào thân hắn, hắn còn cảm giác được trên cánh tay mình thậm chí nổi lên da gà nho nhỏ, lông tơ dựng lên. Âm thanh của y tựa như có ma lực, tại sao lúc trước Harry vẫn không phí thời gian đi để ý một chút, thì ra Draco là người giàu mị lực như vậy. Đơn giản là lúc trước bọn họ đứng ởhai mặt đối lập, hắn không có tinh lực cũng như không có tâm tư đi chú ý điều đó, cho nên khi hắn chân chính ý thức được điều này, lực hấp dẫn được tích lũy đã lâu ập thẳng vào mặt làm hắn thiếu chút là choáng váng. Người này giống như là linh hồn bạn lữ của hắn, thậm chí còn tốt hơn Ginny.
Harry nghĩ tới Ginny, giống như ụp một xô nước lạnh thẳng lên đầu hắn, hắn lập tức thanh tỉnh.
“Ta không để ngươi chỉ vì diện mạo của ngươi, ngươi phải biết rằng.” Harry nghe thấy âm thanh Draco nói, “Đơn giản bởi ngươi là ngươi, vì Harry Potter. Ngươi cần phải tin tưởng ta, Harry.”
Ta sẽ không tin tưởng ngươi, ngươi là cái tên đầy miệng đều lời nói dối. Harry nghe thấy trong đầu có một thanh âm vang lên, hắn không xác định cái này có phải suy nghĩ thực sự của hắn hay không. Hắn hiện tại chính xác rất muốn làm ra một chuyện điên cuồng,điều mà hắn chắc chắn cũng không thể tha thứ cho bản thân mình. Tỷ như chấp nhận lời bày tỏ này.
Thật là đáng sợ. Harry nghĩ thầm. Ta cùng y trên một mặt nào đó hoàn toàn không hề hiểu gì về nhau nhưng mà ta thế nhưng muốn chấp nhận y, điều này thấp giống như tỷ lệ Ron có khả thể viết được những con chữ mỏng manh nhưng lại đẹp đẽ.Ta có cảm giác nhất định vào lúc bản thân không để ý đã bị chuốc mê dược của người này, Harry lẩm bẩm nói.
Harry muốn lập tức thoát khỏi cái bầu không khí quỷ dị này, nhưng Draco đang rất an tĩnh, hiển nhiên đang đợi câu trả lời của hắn. Harry nhất thiết cần phải lập tức thoát khỏi nơi này, bằng không hắn cũng không biết làm thế nào để ngăn cản cái bản ngã không chịu khống chế, khủng bố của mình nói ra: “Ta nguyện ý.” Quả thực giống như câu trả lời trên hôn lễ sau khi mục sư hỏi, Harry muốn làm bạn với tên gia hỏa này vô luận sinh lão bệnh tử, vận mệnh bọn họ sẽ chặt chẽ khóa ở bên nhau, liên hệ ràng buộc bọn họ, giống như là lập lời thề bất khả kháng vậy. Hắn nuốt một ngụm nước miếng, đột nhiên tiến lên, Draco giật mình nhìn Harry, nhưng không có né tránh, tay phải của Harry còn bị hắn gắt gao nắm lấy, Harry dùng tay trái còn tự do ôm lấy cổ Draco, tiếp theo không ngừng thôi miên chính mình: đây là tình thế bắt buộc, ngươi đây là bất đắc dĩ, ngươi cần thiết làm như vậy, không phải ngươi muốn làm như vậy.
Tiếp đó hắn liền ngửa đầu hôn lên môi Draco, người nào đó ngây ngẩn cả người, sau đó y liền phản ứng lại kịp, Draco đem tay trái của mình vói vào mái tóc đen rối bời của Harry, ấn đầu hắn về phía mình, bởi vì Draco bất thình lình dùng lực, hàm răng Harry không kịp phòng bị đụng vào môi Draco, y ăn đau rên rỉ một tiếng. Tay phải của Draco còn giữ đũa phép của Harry, vố dĩ Harry còn đang ở thế chủ động, nhưng tiếp theo đã bị kỹ thuật hôn cao siêu của Draco làm cho đầu óc choáng váng, chờ hắn phản ứng lại thời điểm, Draco đã đem hắn ấn ở trên tường, lưng hắn chạm vào một chiếc chổi, Harry hít hà một hơi, Draco dừng động tác một chút, tiếp theo y nhẹ nhàng, duỗi đầu lưỡi của y tiến vào, nhẹ nhàng cọ xát hàm răng của hắn, thần trí Harry rốt cuộc đã trở lại, hắn buông tay trái đang ôm cổ Draco ra, từ từ đưa tay xuống, sau đó, Harry bắt được đũa phép của Draco.
Draco cảm thấy được trước ngực mình nhiều ra một cái cưng cứng đồ vật, y vẫn không buông Harry ra, y biết Harry đã bắt được đũa phép, y tùy ý để đũa phép chống lên ngực mình, lỗ tai Harry đỏ lên, Draco cũng không có bởi vì vậy mà thu liễm, Harry thậm chí còn nghe được tiếng nước tấm tắc, kia đúng là từ miệng hắn vang ra, Draco dùng đầu lưỡi của y mở miệng Harry ra.
Harry đẩy y ra, đem đũa phép giơ lên, cho Draco thấy rõ. Hắn nói: “Ngươi tránh ra, bằng không ta liền phóng thần chú.”
“Ta biết ngươi sẽ không chấp nhận dễ dàng như vậy.” Draco nhún vai ra vẻ không sao cả, “Ta cũng có đũa phép của ngươi, ta muốn câu trả lời của ngươi.”
Harry biết rõ ràng kỳ thật không cần phiền toái như vậy, chỉ cần hắn nói ra hắn một chút cũng không thích Draco, hắn liền có thể rời đi. Nhưng mà hắn không muốn thừa nhận, kỳ thật hắn, có một chút thích Draco.
Harry không chút suy nghĩ, trong miệng đọc ra thần chú: “Thu hồi lóe sáng! Thu hồi lóe sáng! Thu hồi lóe sáng!” Vừa dứt lời, Harry liền biết mình đọc sai thần chú, thật là không xong! Hắn nhậm chức Thần sáng một năm, đây là chú ngữ thường dùng nhất, dùng để lấy bằng chứng, Harry quen thuộc nhất là chú ngữ, cho nên khi thần kinh căng chặt cực độ khẩn trương, theo bản năng hắn liền sử dụng thần chú này, hơn nữa còn lặp lại vài lần.
Draco hiển nhiên không nghĩ tới Harry sẽ đối với y thi chú ngữ, nhưng mà ánh sáng xanh hiện lên, Draco chớp chớp mắt, y không thấy xảy ra cái gì hết. Sau đó trong tay y, đũa phép thuộc về Harry kịch liệt chấn động, trong không khí hiện ra thần chú.
Harry ngây ngẩn cả người, từ đầu đũa phép hiện lên thần chú xem nhẹ, cái này hắn biết, một cái nút bịt tai, tiếp theo...... Chính là một thần chú, hắn dám khẳng định, hắn chưa từng dùng qua thần chú này, ít nhất gần đây nhất không có...... Nhưng đó là một cái bùa quên lãng!
“Ngươi dùng thần chú này ếm ta.” Harry bình tĩnh nói với Draco, “Ngươi đã làm cái gì. Hiện tại ta yêu cầu phải biết.”
“Ngươi sẽ không muốn biết đâu.” Draco đồng dạng bình tĩnh trả lời.
“Ta nhớ rõ ngươi dẫn ta vào quán bar...... Nhưng là chuyện tình tiếp đó ta lại không nhớ, lúc đầu ta nghĩ nguyên nhân là ở ta,“ Harry cười lạnh một chút, “Nhưng hiện tại xem ra hoàn toàn là bởi vì ngươi.”
“Ngươi chẳng lẽ muốn biết mình đã làm cái gì?” Draco hỏi.
“Đương nhiên!” Harry quyết đoán trả lời. Hắn nhìn chăm chú vào mặt Draco, hắn muốn biết rốt cuộc ở trên người hắn đã xảy ra chuyện gì, mới làm Draco đối hắn sử dụng chú ngữ.
“Ngươi sẽ không muốn biết đâu.” Draco đột nhiên hạ giọng xuống nói. Harry nhíu nhíu mày: “Nhưng đó là chuyện của ta, chính ta sẽ làm chủ.”
“Được rồi...... Ngươi uống say, sau đó làm trò trước mặt rất nhiều người nhảy múa thoát y.”
“......!!! Ngươi ở nói dối!!”
“Ta không có.” Draco buông tay.
Harry âm trầm nhìn chăm chú vào hắn, “Ngươi không cần có ý đồ nói dối ta.” Draco bình tĩnh nhìn hắn, cuối cùng lộ ra một cái tươi cười, lại một lần nữa tới gần Harry, người nào đó nhíu nhíu mày, nắm đũa phép trong tay càng chặt, “...... Chúng ta đi quán bar.”
Y nói: “Ngươi uống say...... Sau đó chúng ta hôn nhau. Ta muốn đưa ngươi trở về khách sạn, sau đó chúng ta ở trên mặt cỏ ngaoì quán bar lại hôn môi lần nữa.”
...... Sau đó thì sao? Harry giật giật môi hỏi, hắn cũng không biết hiện tại hắn là nghĩ gì nữa, hắn hoàn toàn đã không có ý thức tự chủ luôn rồi, hắn hiện tại chỉ nghĩ thoát khỏi nơi này, để không khí mới mẻ ôm lấy thân thể hắn, làm cái não đần độn của hắn thanh tỉnh một chút.
“Hết rồi.” Draco mặt vô biểu tình nói. Y nhìn chăm chú vào Harry, người nào đó không nói gì nhìn y. Draco đột nhiên cảm nhận một trận lạnh băng cùng run rẩy, y biết bây giờ là thời điểm quyết định, y đem quyền chủ động giao vào tay Harry, để Harry lựa chọn.
Harry lẩm bẩm nói mấy câu, y tiến lên, Draco kinh hỉ cười cười. Tiếp theo thân ảnh y hơi vặn vẹo, Draco chân tay luống cuống mở to hai mắt nhìn, y biết Harry đang làm cái gì...... Y vươn tay muốn túm chặt hắn, ngăn cản hắn, nhưng mà Harry lại nở một nụ cười với y, tiếp theo Draco vồ hụt, y chỉ có thể chạm vào không khí lạnh băng kia, tâm y trong nháy mắt thật giống như đình chỉ đập, bốn phía chỉ còn lại có hắc ám, ở nơi này chỉ còn y một mình thở dốc, rõ ràng y nghe được, Harry ở trước mặt y biến mất...... hắn độn thổ.
Sự tình tệ nhất đã xảy ra. Draco ngơ ngác nhìn địa phương Harry biến mất. Đây đều là y sai, y không nên gấp gáp như vậy. Tay Draco chậm rãi bưng kín mặt, y đột nhiên không cảm giác được sự tồn tại của mình nữa, thân thể y cứng đờ, hàm răng phát ra âm thanh lạch cạch run rẩy.
Y muốn làm gì tiếp theo đây? Giúp Cứu Thế Chủ chuẩn bị quà đám cưới hả? Đây không phải điều y có thể thừa nhận cùng mong muốn.