Hư Vô Hệ Thống Tại Đô Thị

Chương 42: Chương 42






- Ông nói sao? Ngôi sao nào cơ? Mà sao tôi lại có cảm giác nhìn ông quen đến vậy.Bố Hyo nhíu mày, nghi hoặc.

Không chờ ông Tom trả lời, hai bậc phụ huynh khác ở bên cạnh liền đồng thanh hô lên:- Mr Tom, ông là giám đốc hãng phim Sakura, ông trùm trong giới điện ảnh phải không?

Nhìn khuôn mặt kích động của hai người kia, ông Tom bật cười, cũng không biết hai tiếng ‘ông trùm’ đã nổi lên từ lúc nào nữa:- Vâng, tôi là Tom, thế nhưng cái từ trùm kia thì tôi không dám nhận.

- Thật là đúng rồi! Tôi cứ tưởng mình nhầm chứ, một người giàu có và quyền quý.. ôi! Tôi nói năng hơi lộn xộn mất rồi, xin lỗi!.

-….

Đượng ở một bên mà không nín nổi cười, đây là hiệu quả của người nổi tiếng và người có tiền, nếu để cậu ra thuyết phục thì chưa mở miệng là đã bị chặn họng rồi chứ đâu có được như bây giờ. Khuôn mặt đỏ bừng vì ngại và đôi mắt áy náy của Hyo và Y Na cứ lén lét chiếu lên người Đượng, các cô thật sự không ngờ rằng bố mẹ mình lại thay đổi đến 180 độ như vậy, cô cứ nghĩ họ ghét ngành giải trí chứ không ngờ họ chỉ xem thường Đượng thôi.

Điều đó cũng bình thường, chẳng ai lại tin tưởng giao con gái mình cho một người không danh tiếng, không quen biết cả, suy nghĩ của bậc làm cha, làm mẹ là như vậy. Đượng cũng không để ý đến, thế nhưng khuôn mặt bồn chồn và trạng thái im lặng của Miri khiến cậu chú ý.

- Vâng! Mong mọi người sẽ giúp đỡ các cháu nhiều hơn, chúng tôi sẽ ủng hộ hết mình.Các phụ huynh nghe sơ qua kế hoạch của ông Tôm liền giơ hait ay, hai chân đồng ý, nào có chút khó chịu nào…

- Chào anh, chị! Chúng tôi sẽ đào tạo họ thành những ngôi sao trong thời gian ngắn nhất có thể, Bye!….Hyo và Y Na sau khi đi ra một đoạn, vui sướng đến chảy nước mắt, nhảy lên ôm lấy cổ của Đượng:

- Anh! Cảm ơn anh!...hức… Nhờ anh mà em thực hiện được ước mơ ca sĩ của mình.

- Đúng vậy! … Em luôn nghĩ sẽ phải trải qua một thời gian mới được chú ý đến như ca sĩ chứ…Những giọt nước mắt thấm ướt trên môi cười đã nói lên hết niềm vui trong họ lúc này, vốn họ chỉ mong muốn được đi thử vai rồi dần dần tiếp cận showbiz, bước vào nghiệp ca sĩ sau. Nhưng ông Tom biết họ có năng khiếu và ước mơ ca hát, quyết định đầu tư họ thành ca sĩ luôn, sau khi bộ phim mà họ được mời kia quay xong thì cũng là lúc họ được lên sân khấu âm nhạc.

Cánh tay của Đượng ôm lấy các cô, cậu cũng vui mừng cho kết thúc tốt đẹp này, thế nhưng nụ cười của cậu càng đậm hơn khi trong đầu cậu vang lên giọng nói của hệ thống: ‘ Hoàn thành nhiệm vụ 2/3, đã mang lại hạnh phúc cho Kim Y Na và Lee Hyo thành công.

Cảm giác vui sướng lâng lâng, cậu điên cuồng hô trong lòng ‘Chỉ còn một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa thì sẽ hoàn thành nhiệm vụ trưởng thành, chỉ cần mang lại hạnh phúc cho Miri nữa thôi’

Nhưng nghĩ tới Miri, cậu bỗng tỉnh lại nhìn xung quanh thì thấy cô ấy đã lủi thủi đi trước một đoạn, buông Hyo và Y Na ra, cậu vôi vàng đuổi theo.

- Em đi đâu vậy?Đượng nắm tay cô lại hỏi.

- Em về nhà chứ còn đi đâu!Miri cố tỏ ra không sao, nhưng đôi mắt hơi đỏ lên đã bán đứng cô ấy.

Vì không muốn gây sức ép lên cô, Đượng chỉ nhẹ nhàng nắm tay cô, đặt vào lòng.- Đừng như vậy! Có gì thì nói với anh! Anh luôn ở bên cạnh, giúp đỡ cho em mà.

- Thật chứ!Đôi mắt cô long lanh, kỳ vọng nhìn thẳng vào mắt của cậu hỏi, khiến cậu không thể nào mà từ chối được:- Tất nhiên, anh sẽ giúp em, bằng hết khả năng của mình.

Câu nói vừa dứt, Nước mắt của Miri đã tuôn ra như suối, cô ngã vào lòng Đương và nấc lên:- Cảm ơn anh! Nhưng vô ích thôi, tất cả sẽ không có tác dụng, bởi vì đồng tiền và quyền lực có sức mạnh rất lớn, anh không cản nổi đâu.

- Yên tâm! Anh sẽ làm được, chắc chắn.Cậu xoa đầu của Miri, vỗ về cô, có một số việc phải mềm mỏng, từ từ.

Mãi một lúc sau, Miri mới nín khóc, kể rõ ra mọi chuyện:- Nhà em rất giàu, giàu vô cùng, giàu đến mức miệt thị những người trong ngành giải trí, anh trai em đã làm người ta có bầu rồi, nhưng chỉ vì cô ấy muốn thành idol, chỉ thế thôi, ba mẹ em đã cắt đứt cả hai. Anh nghĩ đi, em có thể theo được con đường đó không?

- Em có quyền tự chọn con đường của mình, họ sẽ không can thiệp vào được.Nghe những lời này, cậu đã đoán sơ ra nhà họ Jang này là ai rồi, đằng nào cũng phải đắc tội, thôi thì đắc tội luôn.- Anh sẽ giúp em, em đã gần tới tuổi thành niên rồi, cũng nên có quyền lựa chọn tương lai của mình.

- Thế nhưng…Miri sợ Đượng gặp nguy hiểm, muốn ngăn cản nhưng chưa kịp nói thì cậu đã cắt lời.- Em yên tâm, anh có sự cố vấn của luật sư Na Ten Chin, em biết chứ, sẽ không ai bắt lỗi gì được anh đâu. Còn tiền tài, quyền lực, em có tin anh sẽ thua trước những thứ đó không.

Đôi mắt Đượng tràn đầy tự tin, bờ vai của cậu lúc này trông to lớn hơn bao giờ hết, làm cho Miri không biết từ đâu lại sinh lòng tin tưởng gục đầu lên vai của Đượng:- Em! Em tin anh.

Cũng cùng lúc đó, nhiệm vụ của Đượng cũng hoàn thành, những lời thông báo vang lên liên tục:

- Nhiệm vụ hoàn thành, kết thúc bước trưởng thành!- Hệ thống khai mở cánh cửa Hư Vô!- Kí chủ được sử dụng hoàn thiện siêu năng lực ‘Thiện Ác Phán Xét’!- Kí chủ nhận được một cơ hội đầu nhập vào thế giới khác!- Kí chủ nhận được 5000 điểm tích lũy!- Kí chủ nhận được vật phẩm đặc biệt ‘Sinh mệnh đồng tâm phù’- Kí chủ nhận được nhiệm vụ ‘tham quan thế giới mới’

Tuy cảm xúc vui sướng nổi lên trong lòng khi được thưởng bao nhiêu là thứ, thế nhưng cậu vẫn hơi nghi ngờ tại sao Miri lại đột ngột hạnh phúc như vậy, đáng lí phải là khi cô ấy có thể đi theo con đường idol mới đúng chứ.

Nhưng suy nghĩ đó không kéo dài được lâu, vì bỗng một tiếng gọi vang lên trong tai của cậu một cách rất rõ ràng, nhưng lại không nghe được là ở đâu phát ra.- Lại đây! Mau lại đây! Giúp ta! Help me!

Tiếng nói này khơi gợi ra Hào Khí Đông A ẩn sâu trong người của cậu, làm cho cậu có một cảm giác nhất định phải đi theo tiếng gọi kia, hơn nữa còn phải đi ngay.

- Hãy vào nhà của Hyo trú trước đi, anh có việc phải đi ngay.Đượng nói rồi thả Miri ra, bay nhảy vun vút vào trong bóng đêm.

….

- Lại đây! Mau lên! Ta đang chờ! Gấp lắm!Đượng men theo tiếng gọi đang rõ dần,đi qua từng đoạn đường xe đông đúc, vượt lên những dãy nhà lụp xụp và bước trên thảm cỏ xanh hoang vắng nơi bìa rừng…

- ‘Vù’… ‘phụt’.Ngay khi cậu gần tới nơi thì một quả cầu lửa bỗng bay ra, bắn thẳng vào cậu, một cách đầy bất ngờ giống như kẻ địch đã phục kích trước ở đây vậy.

Uốn cong người lại thành vòng cung, cậu né thành công quả cầu, nó bay sượt qua cháy một mảng tóc của Đượng rồi đâm sầm vào một gốc cây hòe ở cạnh, thiệu rụi nó trong nháy mắt.

- Ai! Đượng cúi thấp người xuống đất, chú ý từng động tĩnh xung quanh, lên tiếng hỏi.

Từ trên ngọn cây cao, một đốm lửa hóa thành hình con rồng uốn lượn trên không vài giây rồi chớp mắt một cái, biến thành một chàng trai quen thuộc xuất hiện trước mặt cậu. Chính là chàng trai đã cảnh cáo Đượng không được tiếp cận nhà họ Jang trước đó, người siêu năng ‘Ngọn Lửa’.

- Là ngươi sao?Đượng hỏi.

- Không chỉ có ta đâu.Chàng trai cười nhạt trả lời một câu khiến Đượng nghi ngờ nhìn quanh.

- Đúng vậy!Từ dưới đất, một bóng đen bay vụt lên, tạo thành thế gọng kìm bao vây lấy Đượng, bóng đen này tuy không cầm phất trần nhưng bộ quần áo đạo sĩ cùng với phép độn thổ đã chứng minh thân phận của hắn ta.

Đượng quay sang nhìn thẳng vào mặt của chàng trai người Hàn Quốc kia:- Ngươi bắt tay với đạo sĩ ư, muốn hai đánh một sao?

- Vậy thì sao?Chàng trai kia nhíu mày hỏi lại, hắn không nghĩ lấy đông hiếp ít có gì là xấu.

- Hàn Quốc của các ngươi có đạo sĩ sao? Đã sa sút đến mức phải nhờ tới người ngoài để trợ giúp rồi sao?Đượng cười gằn châm biếm, đạo sĩ đương nhiên là đến từ Trung Quốc rồi, và rất có thể là thuộc tổ chức phản động nữa cơ.

- Gã đạo sĩ thấy chàng trai có dấu hiệu dao động, liền hô gấp lên: ‘Cùng tấn công nào! Đừng nghe hắn nói nhảm’, rồi lại chui xuống dưới đất, chuẩn bị tấn công

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.