Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 138: Chương 138: Ca quả thật là tế ti chiến ca




Lộ Dao không hề nhàn rỗi, loại thế giới ngầm chưa bị khai thác này sẽ thường xuyên xuất hiện một số thảo dược hiếm thấy. Đây cũng là nguyên nhân nàng đến, đối với các chiến sĩ thì thứ này không đáng gì, nhưng đối với dược sư lại là dược liệu cao cấp.

Tốt xấu Trâu bạn học cũng là nửa dược sư, hắn cũng hái một ít dược liệu, mỗi lần hái được một loại dược liệu mới Lộ Dao sẽ vui vẻ cười, cũng không còn để ý tới ánh mắt có chút quá đáng của Trâu bạn học.

Bọn Cote không hề lo lắng cho Trâu Lượng, cho dù cần lo lắng cũng là lo lắng cho đám yêu thú đang cố gắng tấn công hắn. Bọn nhỏ này không biết Boss thật sự chính là thằng cha thoạt nhìn rất yếu đuối đó.

Chiến đấu tiến hành rất thuận lợi nhưng đột nhiên mặt đất chấn động, mà cách đó không xa cũng chính là nơi hai đội ngũ của Emma vừa mới biến mất. Fox đại thiếu gia được một sát thủ kẹp bên nách lao trở lại đây rất nhanh, mà phía sau một đám người cũng đang chạy điên cuồng, vừa chạy vừa kêu, “Đàn yêu thú lớn đang tới, mọi người cẩn thận“.

Lúc bóng dáng đám người Emma đều đã xuất hiện thì mặt đất cũng chấn động càng ngày càng mãnh liệt. Từng đám yêu thú tuôn ra, vẫn như cũ chủ yếu là chuột gai nhưng đã có thể nhìn thấy vài con xuyên sơn thú. Ngoài ra trong đàn yêu thú có không ít nơi có ánh sáng xanh, loại yêu thú phát ra ánh sáng xanh này chính là yêu thú đầu sỏ.

Trong nháy mắt chiến cuộc trở nên hỗn loạn, hiển nhiên đối mặt với đàn yêu thú ngoài dự tính, đại tiểu thư Emma cũng bất chấp vấn đề thể diện gì đó rồi.

Bọn họ cho rằng xông qua điểm tập kết đầu tiên của yêu thú chắc chắn sẽ có một khu vực trống. Hơn nữa khi nhìn thấy con chuột gai màu lam đầu tiên họ còn kêu may mắn vì vừa đi lên đã đụng tới một yêu thú đầu sỏ. Có điều đột nhiên phát hiện có hơi nhiều ánh sáng xanh, một loạt gai bắn ra đã làm bị thương hai chiến sĩ, cả đám chỉ có thể hoảng hốt lui lại.

Các chiến sĩ hô hào tập hợp, lúc này nhất định không thể loạn, chỉ có đoàn kết mọi người lại mới có thể ứng đối.

Lộ Dao cũng không thể tiếp tục hoạt động tìm kiếm của mình, điều này làm cho Trâu Lượng không thể không oán giận. Con bé Emma này không làm được chuyện tốt gì, chỉ biết phá hoại bầu không khí.

Đàn yêu thú lao nhanh tới, thoáng cái đã xáo trộn nhịp điệu của mọi người, hiển nhiên kinh nghiệm của những học sinh này không phong phú như vậy. Trong lúc vội vàng có không ít người bị thương, cục diện có chút hỗn loạn. Balmer có thể coi là nhân vật, hắn dẫn theo đội ngũ liên tiếp ngăn cản, không để cho yêu thú dễ dàng lao vào, nhưng đối mặt số lượng nhiều như thế hắn cũng biết cứng đối cứng chính là châu chấu đá xe.

Lúc này đám người nhanh chóng tập hợp, các đội ngũ phía sau cũng kịp thời tới trợ giúp. Cuối cùng cũng ổn định được sự hỗn loạn ban đầu nhưng không ít người đã bị thương, mọi người bị yêu thú vây khốn trong một góc. Sau khi yêu thú đầu sỏ xuất hiện thì đàn yêu thú tấn công càng sắc bén, đáng ghét nhất là yêu thú đầu sỏ thỉnh thoảng lại bắn gai đánh lén, hơi sơ sẩy là sẽ bị thương. Ngoài ra còn một số yêu thú có thể tấn công từ dưới mặt đất, thỉnh thoảng lại từ dưới đất chui lên cắn chân các chiến sĩ, hơn nữa răng bọn này còn có độc.

Yêu thú không ngừng tràn đến, tấn công từng đợt từng đợt, đại khái ai cũng không nghĩ tới sẽ có nhiều yêu thú như vậy, cũng do chính bọn họ tiến quá nhanh. Công hội nhà mạo hiểm đã nói bọn họ mới chỉ điều tra qua loa, đám quái vật này quả thật cũng không vượt qua cấp bậc dự kiến nhưng số lượng quá nhiều. Hơn nữa các đội ngũ lại xông quá nhanh, giữa các đội ngũ lại không có phối hợp gì.

Học viện chiến tranh của Thú tộc không phải học viện quân sự trong kiếp trước của Trâu Lượng. Angelo không cần suy nghĩ bất cứ vấn đề thương vong gì, mà Thú tộc luôn cho rằng chiến đấu chính là giáo viên tốt nhất.

Tất cả các chiến sĩ có thể sống sót sau trận chiến này chắc chắn đều rõ ràng một lý lẽ, trong môi trường lạ không được liều lĩnh.

Sắc mặt tái nhợt, Emma lùi vào giữa đội ngũ, bên cạnh còn có tên mặt tam giác kia, còn Balmer thì vẫn kiên cường chiến đấu.

Emma lui lại, đám Trâu Lượng lại ép dần lên trên, phải có một đội ngũ mạnh mẽ mới có thể ổn định được cục diện, nếu không mọi chuyện sẽ hỏng bét.

“Đại tiểu thư Emma, ngươi trở về thật là nhanh”, Randy quả thật không bao giờ chịu im miệng, lúc đi qua chỗ Emma lập tức mở miệng trêu chọc.

Gương mặt bị kinh động của Emma càng trở nên trắng xanh, liền sau đó trở nên đỏ bừng. Nàng không trả lời Randy, dù sao người ta cũng là chiến sĩ hơn nữa còn đang xông lên phía trước, còn tên Arthur kia thì vẫn thảnh thơi không nhanh không chậm.

“Tế ti Arthur, lúc này chính là lúc ngươi thể hiện sức mạnh của chiến ca để ngưng tụ sĩ khí của mọi người đấy”, mặt tam giác Suker tung một chiêu vây Nguỵ cứu Triệu tránh cho Emma khỏi khó xử. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Mà Emma cũng đã tìm được mục tiêu,“ Đây không phải tế ti chiến ca vĩ đại nhất Jerusamer chúng ta sao? Bây giờ chính là lúc ngươi dùng sức mạnh làm phấn chấn sĩ khí rồi“.

Avril thật sự không chấp nhận được vẻ hùng hổ dọa người của đối phương, nơi này nhiều người như vậy, trừ phi là Đại chủ tế đến nếu không làm sao chiến ca có thể bao trùm hết được“.

“Một số người khi gây họa lại chỉ biết nhờ vả người khác mà”, đều là phụ nữ, cũng đều là con gái của Quan cầm quyền, Gina thật sự không chịu nổi thái độ của Emma.

Emma quả thật quá sợ hãi, nàng cũng muốn quay lại chiến đấu, nhưng khi thấy bị xem thường thì lập tức quên hết mọi chuyện, “Arthur, trừ trốn ở phía sau phụ nữ thì ngươi còn có thể làm gì?”

Trâu Lượng mỉm cười, “Bạn học Emma, ta có thể làm rất nhiều chuyện“.

Emma nắm chặt nắm đấm làm cho chính mình tỉnh táo lại, không thể mất kiểm soát, mất kiểm soát cũng đồng nghĩa với thất bại, “Như vậy nghĩa là ngươi có thể giải quyết vấn đề bây giờ đúng không? Thân là một tế ti chiến ca lúc này không phải lúc núp ở phía sau“.

“Ha ha, dường như ngươi là chiến sĩ, lúc này càng không nên núp ở phía sau”, Trâu Lượng vừa nói vừa quan sát cả cục diện.

“Tiểu thư Emma bị thương rồi cho nên phải lui ra nghỉ ngơi. Bạn học Arthur, ta thấy ngươi như là đến đây để du lịch vậy, suốt đường đi chỉ biết tình tứ, vô cùng vui vẻ nhỉ!”

Suker phi thường âm độc nhìn bộ ngực đầy đặn của Lộ Dao, hận không thể lao đầu vào.

“Suker à, sao trí nhớ của ngươi kém vậy nhỉ?”

Nói xong đột nhiên Trâu Lượng nhấc chân đá tới, cho dù đối thủ là một sát thủ cũng rất khó tránh thoát tấn công của Trâu Lượng, huống hồ chỉ là một cung thủ.

Ầm...

Suker ôm bụng ngã xuống, có điều có bao nhiêu phần diễn trò cũng khó mà nói, dù sao hắn cũng có mặc áo giáp.

“Arthur” Emma trợn mắt nhìn, hận không thể ăn thịt đối phương.

Trâu Lượng phóng khoáng lắc đầu, “Ghét nhất mặt tam giác, gọi đòn, lần sau còn dám nhìn chỗ không nên nhìn ta sẽ móc mắt ngươi ra“.

Lộ Dao đỏ mặt, từ sau khi không còn bó ngực nàng đã quen với những ánh mắt nóng bỏng, có điều không nghĩ tới trước công chúng mà Arthur lại... Người này thật là, chính hắn là người nhìn nhiều nhất.

Trâu Lượng không để ý đến Emma tức giận, bọn họ sinh ra đã tương khắc, đắc tội đã đến mức triệt để rồi.

“Các anh em, chuẩn bị!” Trâu Lượng hét lớn một tiếng rồi lấy lại dáng vẻ của một tế ti.

Lúc này tại một rừng cây cách doanh địa tạm thời không xa một thành viên Công hội nhà mạo hiểm đang đứng trước mặt một người toàn thân che kín trong áo choàng cười cầu tài.

“Ngài xem ta đã thực hiện hoàn toàn thỏa đáng rồi, đại nhân nói sẽ điều ta đến đế đô”, vừa nói vừa hưng phấn xoa tay, hiển nhiên hắn vô cùng ngưỡng mộ và tín nhiệm người kia.

“Ngươi làm không tồi, đại nhân sẽ nhớ đến ngươi”, người mặc áo choàng nói bằng âm thanh trầm thấp mà ổn định rồi chậm rãi vươn tay, nhà mạo hiểm ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi và không thể tin được.

“Ngươi...”

Bụp...

Máu bắn tung tóe, cả đầu cũng bị vỗ nát, người mặc áo choàng chậm rãi xoa xoa tay, từ trong ngực móc ra một cái bình nhỏ. Mấy con bọ nhìn buồn nôn bò ra, ngửi thấy mùi máu vội vã bò tới rồi chui vào trong cái đầu vỡ nát.

Trùng xác thối, trong vòng vài tiếng thi thể này sẽ bị ăn sạch sẽ, xương cũng không còn, quần áo cũng sẽ bị chất dịch có tính ăn mòn mãnh liệt do trùng xác thối tiết ra phân giải.

Người mặc áo choàng lạnh nhạt nhìn lối vào hang động thế giới ngầm xa xa rồi biến mất trong rừng cây.

Trong thế giới ngầm tình hình chiến đấu diễn ra quyết liệt, các chiến sĩ đang đối mặt với khảo nghiệm khó khăn đầu tiên từ khi vào Học viện chiến tranh. Rất nhiều học sinh cũ cũng chưa gặp phải tình cảnh này bao giờ, vốn tưởng rằng yêu thú chỉ có một sóng đầu tiên nhưng nào ngờ số lượng yêu thú nhiều gấp hai dự tính. Huyết chiến, một trận huyết chiến liều mạng, sau thoáng chốc bối rối ban đầu Thú tộc đã bình tĩnh lại rồi, dần dần thể hiện sức chiến đấu mạnh mẽ.

Trâu Lượng không thể không than thở, chỉ dựa vào bản năng đã có thể phát huy được sức chiến đấu như thế này thật sự cũng chỉ có Thú tộc mới làm được.

Đây sẽ là trận chiến thực sự đầu tiên từ khi hắn trở thành tế ti chiến ca.

Ernest chặn ở phía trước, Cote bên trái, Randy bên phải, ba người bảo vệ đám Trâu Lượng tiến lên phía trước. Sự dũng mãnh của Thú tộc đối mặt với sự điên cuồng của yêu thú, kết quả là máu thịt tung tóe, trong máu thịt tung tóe dục vọng chiến đấu cũng trở nên điên cuồng.

Sức chiến đấu cá nhân của yêu thú đầu sỏ cũng không phải đối thủ của Thú tộc, nhưng khi chúng ở trong đàn yêu thú đánh lén lại phi thường nguy hiểm, không ngừng xuất hiện những người bị thương. Khí thế của yêu thú vẫn như cầu vồng, loại yêu thú cấp thấp này căn bản không biết sợ là gì, dưới sự chỉ huy của đầu sỏ chúng không ngừng lao lên phía trước.

Lỗ mãng sợ ngang tàng, ngang tàng sợ chán sống.

Thú tộc ngang tàng, nhưng đám yêu thú này lại thật sự chán sống.

Khi đang giằng co, nếu như xuất hiện một số kẻ nhát gan cả cục diện sẽ mất cân bằng mà sụp đổ. Balmer đã nhận thấy được điểm này, đội ngũ tạm thời này của bọn họ vốn đã không đồng đều, nếu như không phải nể mặt Quan cầm quyền hắn sẽ không hề muốn tham dự. Nhưng trong tình hình này hắn phải dốc hết sức dẫn theo đội ngũ của mình ngăn chặn ở phía trước, cục diện bây giờ không phải trò đùa, không cẩn thận có thể sẽ thương vong thảm trọng.

Balmer rất lo lắng liên tục gào thét, hy vọng trong thời khắc mấu chốt nhất này có thể ổn định được quân tâm, nhưng hiển nhiên hắn không có loại uy tín này.

“Balmer, rút thôi, nếu không chúng ta cũng phải xong đời“.

“Đúng vậy, số lượng quá nhiều, Công hội nhà mạo hiểm làm ăn kiểu gì, số lượng người thế này làm sao đủ được“.

Đang lúc Balmer chuẩn bị lui lại đột nhiên trên chiến trường vang lên tiếng ca... Vậy mà là chiến ca!

Lần này có tế ti tới sao?

Quả thật có, hắn chính là Arthur.

“Từng bao lần vấp ngã trên đường

Từng bao lần gãy cánh khi đang bay

Giờ đây ta không còn do dự

Ta sẽ vượt qua mọi khó khăn

Ta khẩn cầu thần thú vinh quang

Như bay lượn trên khung trời rộng rãi

Như bay qua bao cánh đồng hiu quạnh“.

Bài chiến ca vang lên làm cho trên chiến trường xuất hiện một thoáng ngưng trệ, đây không phải quần thể, đây là chiến ca của một cá nhân, nhưng phạm vi bao trùm lại không thể tưởng tượng nổi.

Đại chủ tế đến rồi sao?

Không phải Đại chủ tế, là Trâu Lượng, ngày ngày chiến đấu trong ngư long lĩnh vực, hắn đã luyện ra một âm vực không ai có thể so sánh.

Chiến ca tín ngưỡng xuất hiện trong nháy mắt đã ổn định được cục diện, như một luồng sức mạnh cuồn cuộn không ngừng rót vào trong thân thể các chiến sĩ Thú tộc.

Trên thế giới sức mạnh gì mạnh mẽ nhất?

Tín ngưỡng!

Trâu Lượng cao giọng cát, hắn đã thay đổi lịch sử của chiến ca, lần đầu tiên chiến ca có mang theo ý nghĩa, loại thay đổi này mới có thể thật sự thể hiện được uy lực của tế ti chiến ca.

“Đã bao lần ta đánh mất hướng đi

Đã bao lần ta không còn mộng tưởng

Giờ đây ta không còn mơ hồ nữa

Ta phải giải phóng linh hồn mình

Ta hiến dâng hết tính mạng của mình

Như bay lượn trên khung trời rộng rãi

Như bay qua bao cánh đồng hiu quạnh

Có sức mạnh chiến thắng mọi gian tà

Ta tin vào sức mạnh của thần

Giống như đứng trên đỉnh cầu vồng

Như vượt qua dải Ngân Hà lấp lánh

Có sức mạnh chiến thắng mọi gian nan ~ ~ ~”

Đối mặt đàn yêu thú điên cuồng, Trâu Lượng với một thân trang phục tế ti tựa như một ngọn đèn sáng trong khung cảnh tối tăm, chiếu sáng trái tim dũng cảm của Thú tộc, kích thích chiến ý mạnh mẽ nhất của họ.

Lui lại?

Đó là sỉ nhục.

Balmer lập tức bỏ đi ý nghĩ lui lại, một tiếng gầm lớn rung trời chuyển đất: “Thần thú vinh quang, giết!”

Một câu này hoàn toàn đốt cháy bầu máu nóng của Thú tộc, đại não đã không có tác dụng, trực giác điều khiển thân thể, sức mạnh tràn ngập cơ thể mỗi người.

Từ bóng dáng màu trắng kia dường như có hào quang bắn ra bốn phía, tiếng ca của hắn vang vọng không trung. Thần thú vinh quang, Ernest đã cuồng hóa, thậm chí rất nhiều chiến sĩ đứng gần hắn con mắt cũng chuyển thành màu đỏ, tương tự trạng thái ngụy cuồng hóa.

Giết giết giết!

Quả thật ngang tàng sợ chán sống.

Nhưng chán sống cũng sợ bệnh thần kinh.

Như uống thuốc kích thích, Thú tộc hô lớn thần thú vinh quang rồi lao vào đàn yêu thú như phát điên.

Triệt để điên cuồng, chiến cuộc nghịch chuyển trong nháy mắt.

Dưới ảnh hưởng của chiến ca Thú tộc phát ra sức mạnh trước đó chưa từng có. Sức mạnh của một cá nhân có lẽ có hạn nhưng sức mạnh sinh ra do một đám Thú tộc đồng cảm với chiến ca lại là kinh người, cũng là thứ yêu thú không cách nào so đo.

Các chiến sĩ Thú tộc trở thành cơn nước lũ giết vào đàn yêu thú như chẻ tre.

Emma không hề nhúc nhích, từng chiến sĩ chạy qua bên người nàng, điên cuồng chạy theo bóng dáng màu trắng đó. Chiến trường điên cuồng, đám người điên cuồng, người kia lại coi thường tất cả những thứ này, không cần lo lắng bị tấn công, bất kể yêu thú tấn công từ phương hướng nào đều sẽ có chiến sĩ ngăn cản cho hắn.

Đây mới là tế ti chiến ca thật sự.

Tín ngưỡng vô địch!

A ~ ~

Một tiếng kêu thảm vang lên bên cạnh, trên mông Suker cắm hai cái gai, sau khi anh em này bị đá đã bắt đầu giả chết, hiển nhiên chuyện chịu chết sẽ không xuất hiện trên người hắn,... Có điều không nghĩ tới nằm cũng có thể bị dính đòn.

Lần này Thú tộc dũng cảm đã phát huy ra toàn bộ dũng khí, một khi trải qua giai đoạn giằng co gian nan nhất thì khí thế đã không thể ngăn cản. Đàn yêu thú sụp đổ, các cung thủ không ngừng bắn chết yêu thú đầu sỏ, dưới ảnh hưởng của chiến ca tín ngưỡng, Avril lại càng ngày càng tỉnh táo, hình trăng non trên trán lấp lánh ánh bạc. Nỏ chữ thập trên tay không ngừng bắn phá, lực sát thương tuyệt đối đứng đầu tất cả mọi người ở đây. Cung thủ bình thường muốn giết chết yêu thú đầu sỏ ít nhất cũng phải bốn năm mũi tên còn Avril về cơ bản đều chỉ một tên giết gọn, đa số là tấn công yếu hại, vô cùng sắc bén.

Randy đã hóa thành quỷ mị, thân hình kỳ lạ chớp động trong đàn yêu thú, dao găm thoáng hiện, mỗi lần đều sẽ mang đi tính mạng của một yêu thú.

Đàn yêu thú dần dần sụp đổ, khí thế ban đầu của chúng đã hoàn toàn không còn, kỳ thực hiệu quả chiến ca của Trâu Lượng cũng đã biến mất. Sự hưng phấn của các chiến sĩ đều đến từ chính mình, có thể nói đã xua tan sự sợ hãi của họ, tăng thêm sự dũng cảm cho họ, còn lại chính là thu hoạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.