Đám người Cote theo Trâu Lượng hưởng thụ đầy đủ những đãi ngộ đối với khách quý, đối với người duy nhất chịu đứng ra trút giận cho họ là tế ti Arthur, nhân viên công tác phục vụ với lòng nhiệt tình tới 200%.
Loại đãi ngộ này không phải cứ dùng tiền là có thể được hưởng thụ.
Những thứ mọi người cần rất nhanh đã mua đủ, Trâu Lượng kêu tính tiền, một ngàn đồng tiền vàng đủ để hắn tiêu xài một thời gian, huống hồ chút tiền ấy căn bản Trâu bạn học không để trong mắt.
Người nhân viên tên là Anra vội vàng lắc đầu, “Tế ti Arthur, ngài quá khách khí, chi phí cho tất cả vật phẩm của ngài và các bạn ngài Hội trưởng đại nhân sẽ thanh toán“.
“Nếu coi ta là bạn thì không được khách sáo với ta, thay ta cảm ơn Hội trưởng của các ngươi”, Trâu Lượng vẫn nhất quyết phải trả tiền, hắn không thèm để ý chút lợi nhỏ này, phải để cho Ranu nhớ đến mình.
Anra cũng không còn dây dưa nữa, nếu không sẽ làm tế ti đại nhân mất hứng. Nói thẳng hắn làm việc trong Công hội nhà mạo hiểm đã hai mươi năm nhưng chưa từng thấy người nào cao quý như vậy, năng lực không phụ thuộc tuổi tác. Hơn nữa người này còn đối với bọn họ rất khách khí, không coi bọn họ như hạ nhân, người như vậy mới là thật sự cao quý.
Nếu ánh mắt có thể giết người thì chắc chắn Trâu bạn học đã bị Emma chém thành ngàn mảnh rồi, đương nhiên tế ti đại nhân sẽ không để ý đến nàng.
Nơi thực luyện lần trước là thế giới ngầm kéo dài vô hạn sâu không lường được, nhưng ngược lại loại thế giới ngầm đó cơ bản rất an toàn do nằm dưới sự khống chế của Công hội nhà mạo hiểm. Còn thế giới ngầm này dù nhỏ nhưng lại không có tư liệu cụ thể, mục tiêu lần này chính là quét sạch.
Thế giới ngầm này có cấp bậc bình thường, không có bản đồ tỉ mỉ, tính nguy hiểm tương đối thấp, đối với thế giới ngầm Trâu Lượng luôn tràn ngập hứng thú. Kỳ thực đối với hết thảy những thứ thần kỳ hắn đều tràn ngập tò mò, nhất là sau lần thu hoạch được vô số lợi ích từ trên người ngư long.
Khi mười đội ngũ đã chuẩn bị xong, các đội ngũ chiến đấu đầu tiên tiến vào, Emma hùng dũng hiên ngang đi vào trước tiên. Trâu Lượng cũng không tranh đoạt cái này, tinh thần nhà mạo hiểm của người thú được Trâu bạn học xếp hạng sau lý thuyết an toàn là trên hết của mình.
Vài chục sợi dây mọi người tụt xuống theo sợi dây, sau khi xuống đến nơi lại đi tìm đội ngũ của mình, mặc dù gần đó không hề có yêu thú gì nhưng đã có thể ngửi được mùi của yêu thú.
Các đội ngũ lần lượt tiến lên, phía sau còn không ngừng có đội ngũ đi xuống, ai cũng chen lên phía trước.
“Lão Đại, chúng ta cũng chen đi, đi sau thì lông yêu thú cũng chẳng còn“.
Randy sốt ruột liên tục xoa tay.
“Đừng sốt ruột, nếu như nơi này dễ dàng bị càn quét thì cũng không có gì thách thức đối với chúng ta, nếu có yêu thú nào mạnh một chút thì người khác đi trước cũng vô dụng“.
Cuối cùng đợi đến lúc đợt đầu tiên đã đi hết, Trâu Lượng mới dẫn theo mọi người tiến lên, dọc theo đường đi các chiến sĩ hò hét vang trời, sợ rằng hò hét còn tốn sức hơn khi động thủ.
Ở đây quả thật không ít yêu thú cấp thấp, dù sao cũng là lối vào thế giới ngầm mới phát hiện, đám yêu thú nhỏ yếu đông lúc nhúc, thỏa mãn cực độ ham muốn chiến đấu của các học sinh.
Hiện nay đã số yêu thú họ gặp đều là chuột gai, như một dạng kết hợp giữa chuột và nhím, kích thước trên dưới 50 cm, tốc độ bình thường, tấn công chỉ có cắn xé và móng vuột, không độc. Nhưng một số con lợi hại một chút có thể biết bắn gai phải chú ý đề phòng, nếu như sơ ý bị tấn công đến yếu hại cũng rất nguy hiểm.
Thú tộc chính là chiến sĩ trời sinh, cộng thêm sự huấn luyện của học viện, nhất là những học sinh năm thứ ba và học sinh năm thứ tư đó hoàn toàn không để ý loại trình độ này. Nơi đây chính là sân khấu để bọn họ biểu diễn sức mạnh, đồng thời khoe khoang một chút trước đám người đẹp, lúc này không khoe khoang còn chờ lúc nào?
Xem đám Randy Cote giết sướng tay, tế ti Trâu Lượng tự nhiên là phải ở phía sau. Avril cũng chưa ra tay, cung thủ có Patrice là đủ rồi, nỏ chữ thập của nàng phải dùng khi quan trọng chứ không lãng phí tinh lực trên người những yêu thú cấp thấp này.
“Đại ca, anh có vẻ không hăng hái lắm, sao vậy?” Avril cũng hỏi, nàng biết Arthur thích nàng gọi là đại ca.
Trâu Lượng cười cười, “Không phải vấn đề hăng hái, hễ là chiến đấu đều có nguy hiểm nhất định. Công hội nhà mạo hiểm mới chỉ dò xét đơn giản, có câu không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, trong đội ngũ phải có người duy trì tỉnh táo“.
Avril gật đầu Công hội nhà mạo hiểm cũng tương đối có kinh nghiệm khi phán đoán cấp bậc nguy hiểm. Căn cứ địa hình, độ sâu cùng với chủng loại và cấp bậc của yêu thú khi phán đoán bình thường sẽ không xuất hiện vấn đề gì, hơn nữa vạn nhất gặp yêu thú lợi hại đánh không lại còn có thể bỏ chạy mà“.
Cùng với chiến đấu lan rộng các đội ngũ dần dần tản ra, mọi người bắt đầu cảm thấy không dễ dàng như lúc đầu, tốc độ tiến lên cũng từ từ chậm lại, mặc dù mọi người vẫn đè ép yêu thú nhưng số lượng yêu thú quá nhiều, giết mãi vẫn không tiến lên được.
Các chiến sĩ chỉ cần càn quét đến chỗ đã được Công hội nhà mạo hiểm đánh dấu là được, dự tính nhanh thì ba ngày, chậm thì năm ngày sẽ hoàn thành.
Trâu bạn học tính tình chững chạc, chút hư danh này hắn không thèm để ý, có điều suy nghĩ đến ham muốn anh dũng giết địch của đám chiến sĩ Cote hắn vẫn phối hợp đẩy nhanh nhịp điệu tấn công.
Sau khi số lượng quái vật tăng lên, Trâu Lượng nghiêm cấm chiến đấu một mình, vừa lãng phí thể lực lại dễ bị bao vây. Kích động là ma quỷ, hơn nữa đây rõ ràng không phải một trận chiến, chiến đấu quan trọng nhất giết chết đầu lĩnh của những yêu thú đó. Đầu lĩnh chết cũng đồng nghĩa với quần thể yêu thú này không thể tiếp tục tồn tại, nhưng cho dù là thủ lĩnh cấp thấp nhất của yêu thú cũng tương đối có trí tuệ.
Tỷ như đàn chuột gai này.
Tiểu đội Sóng xung kích áp dụng chiến thuật dụ địch, Randy và Gina hấp dẫn đám chuột gai xung quanh lại đây, sau đó mọi người cùng nhau giải quyết, giải quyết xong một nhóm lại nghỉ ngơi hơn mười phút.
Chiến thuật này có khác biệt rất lớn so với việc xông lên như ong vỡ tổ của những người khác, có thể nói các đội ngũ khác cũng không thể xem như tác chiến đội ngũ thật sự.
Loại chiến thuật này mới đầu có thể cảm thấy trói buộc, không tự do, nhưng rất nhanh đã có thể nhận thấy lợi ích. Hiệu suất tấn công của họ nhanh chóng vượt qua những người khác, tốc độ tiến lên cũng thuộc nhóm đầu.
Tất cả cùng tiến lên, căn cứ theo sức mạnh mà các đội ngũ cũng dần tách ra từng tốp, đội ngũ của Trâu Lượng đang tiến lên với tốc độ cực cao, dần dần vượt qua các đội ngũ khác.
Càng đi đến chỗ sâu yêu thú càng nhiều, áp lực các chiến sĩ phải thừa nhận cũng càng lớn. Mọi người đều bắt đầu lượng sức mà đi, liều lĩnh sẽ phải trả giá, lý lẽ đơn giản này mỗi người đều biết.
Lúc này phải thể hiện sức mạnh cứng.
Đội của Trâu Lượng rất nhịp nhàng, không giống các đội ngũ khác hoặc là theo đuổi tốc độ hoặc là quá cẩn thận chặt chẽ, Trâu Lượng luôn tìm cách phát huy sở trường của mỗi chiến sĩ.
Là chỉ huy, Trâu Lượng đã tìm được cảm giác của mình. Hắn đứng giữa đội ngũ, hai sát thủ là hai thanh đao nhọn, Ernest là tường thành chắc chắn, Cote thì phụ trợ phòng ngự và tấn công, Patrice ít nói nhưng khi xuống tay luôn luôn sắc bén, hắn có thể đảm nhận nhiệm vụ bù đắp sơ hở. Trâu Lượng phát hiện Patrice có cái nhìn đại cục ưu tú, đôi khi loại năng lực này còn quan trọng hơn so với sức tấn công của cung thủ, mà Avril thì đương nhiên trở thành chủ công.
Nỏ chữ thập có sức tấn công mạnh, độ chính xác cao, lực sát thương lớn, trước mặt nàng, chuột gai hoàn toàn vô vọng.
Vừa đi vừa giết, bọn họ cũng đi tới một không gian thật lớn, rất nhiều đội ngũ cũng đang huyết chiến ở đây. Nơi này chính là khu tụ tập đầu tiên của quái vật trên bản đồ, hơn nữa cũng đồng nghĩa với có sự tồn tại của yêu thú đầu sỏ.
Mọi người đều chiến đấu rất điên cuồng, hai đội ngũ nổi bật nhất là tiểu đội thần tình yêu của Emma và tiểu đội thần tài của tên Fox mới phất. Vị đại thiếu gia này bình tĩnh đứng giữa đội như một quan chỉ huy không ngừng gào thét, chín tên đội viên đều là học sinh năm thứ tư, có tiền mua tiên cũng được. Những người này đều ra sức kiếm chiến tích cho đại thiếu gia.
Mặc dù loại chiến đấu này sẽ có khen thưởng và tính thành tích nhưng không hề cấm sử dụng ngoại lực, dù sao mục đích cuối cùng vẫn là tiêu diệt yêu thú.
Hai tiểu đội này hiện nay đang dẫn đầu, cũng là đầu mũi tên, thu hoạch cũng nhiều nhất, tiểu thư Emma tự nhiên trở thành nhân vật chính duy nhất của lần chiến đấu này. Chỉ có điều thiếu gia Fox không hề hiểu tấm lòng người đẹp mà lại ra sức thể hiện, muốn dẫn tới sự chú ý của đại tiểu thư Emma, người đẹp anh hùng, đây chính là tuyệt phối.
Số lượng yêu thú rất nhiều nhưng cấp bậc vẫn không cao, chỉ cần ổn định cục diện thì vấn đề giải quyết chỉ là thời gian. Nhưng đại tiểu thư Emma lại phi thường khó chịu bởi vì nàng nhìn thấy mấy tên đáng ghét lẽ ra phải bị nàng bỏ lại vậy mà cũng đuổi kịp.
“Balmer, chúng ta xông lên, đám bậc thấp này để bọn họ giải quyết”, Emma nói.
Balmer ngừng một chút, có chút lo lắng, loại hang động này cũng có thể có nguy hiểm.
“Tiểu thư Emma, hay là chúng ta giải quyết nơi này một chút, tùy tiện tiến lên có thể gặp nguy hiểm“. Truyện được copy tại Truyện FULL
Emma vẫn tương đối tín nhiệm Balmer, nhưng vừa nhìn thấy những người phía sau đó tâm tình nàng đã rất kém. Lần này nàng đến chính là để ngăn chặn Arthur, làm cho hắn mất mặt. Mình đi trước bao lâu cuối cùng bị ngăn cản ở đây chẳng phải là một chuyện cười hay sao?
“Với sức mạnh này của đội ngũ chúng ta còn sợ cái gì, giết!”
Emma kêu lên một tiếng rồi xông ra ngoài, những người khác sợ nàng nguy hiểm lập tức cũng lao lên.
“Tiểu thư Emma quả nhiên hào hùng vạn trượng, tiểu đệ cũng đi theo, các anh em, xông lên“.
Cách đó không xa Fox lập tức bám theo muốn lấy lòng đại tiểu thư Emma, chỉ tiếc đại tiểu thư Emma không thèm nhìn hắn một cái.
Tốt xấu đại tiểu thư Emma cũng là người có phẩm vị, ghét nhất bị loại nhà giàu mới phất này bám theo. Có điều quả thật người ta là những người đóng nhiều thuế nhất, chứ nếu là người khác thì đã bị nàng thoá mạ một trận từ lâu rồi.
Hai đội ngũ này đột nhiên mãnh liệt vọt tới trước, rất nhanh tách khỏi các đội ngũ khác, tính ranh giới của đám yêu thú rất mạnh, chúng không hề đuổi theo mà bắt đầu tấn công các đội ngũ khác.
Trong thế giới ngầm hình thành gần trăm vòng tròn chiến đấu, nhìn qua thì giống như các chiến sĩ bị yêu thú chia cắt nhưng kỳ thực lại là yêu thú bị các chiến sĩ chia cắt ra.
Không hề nghi ngờ chiến tích của Sóng xung kích đã vượt qua các đội ngũ khác, đội ngũ này phân công rõ ràng, phát huy tối đa thế mạnh của từng người, như Ernest, chỉ cần không phải đe dọa chính mình hắn hoàn toàn chỉ phòng ngự, hơn nữa hắn thích phòng ngự, hắn thích bảo vệ những người khác, một mình hắn đón nhận đại bộ phận tấn công.
Ngược lại Trâu bạn học lại là người không có việc gì, ai bảo người ta là tế ti, hắn đang tán gẫu với Lộ Dao học tỷ, quan sát cục diện một chút. Biết làm sao được, bình thường Lộ Dao đều mặc áo choàng dược sư thùng thình, nhưng khi chiến đấu kiểu quần áo này đương nhiên bất tiện, nàng đổi thành quần áo bó sát người của nhà mạo hiểm. Dáng người đó làm cho con ngươi Trâu bạn học rất khó rời đi, nhất là khi xác định tình hình chiến đấu không có gì thay đổi thì ánh mắt hắn nhìn tới người Lộ Dao là không thể chuyển đi được.
Không phải Lộ Dao không thấy có điều trong trường hợp này chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ vì sợ ảnh hưởng đến những người khác. Người này cũng thật là, lúc nguy hiểm như vậy, hắn thânlà đội trưởng mà còn có tâm tư xấu xa, mọi ngày hắn cũng nhìn không ít rồi mà...