Avril quả thật khó xử, nghe nói thỏ mặt trăng có tiềm chất cung thủ, mà đối với gia tộc không thuộc loại hình chiến đấu như Rabbit thì việc có một cung thủ kiệt xuất là sự trợ giúp rất lớn. Nhưng cho tới nay cái gọi là thiên phú của Avril cũng không phải đặc biệt rõ ràng, mà cũng không có ai có thể giúp đỡ nàng. Do sự kiện thần miếu lần trước nên gần như gia tộc Rabbit đã cùng Công hội điêu khắc sư linh hồn trở mặt. Đương nhiên Công hội điêu khắc sư sẽ không ra tay điêu khắc, mà đối với tình hình đặc thù của nàng thì chắc chắn thần miếu bất lực. Nếu như chỉ là một cây cung rất thông thường thì công hội có thể sẽ từ chối cho nàng gia nhập.
Nàng đã kiểm tra thấy sức tấn công trong thú linh rất yếu ớt, cực hạn là hai điểm, phù hợp với tình hình của Rabbit bình thường mà không phải đặc điểm của Rabbit mặt trăng.
Không nghĩ tới Randolf lại mượn cơ hội này để gây khó dễ.
“Randolf, mày lại muốn ăn đòn hả?” Trâu Lượng đến rồi, dù sao chỉ cần thấy mặt Randolf trong lòng hắn đã có cảm giác muốn đánh.
“A, tế ti Arthur, bạn học Arthur, lần này tớ không trêu chọc bạn, tớ chỉ nói chuyện đại sự cuộc đời với bạn học Avril, tớ cũng không ép buộc ai, Vi Vi, bạn nói một câu là tớ đi ngay!”
Hiển nhiên Randolf đã tiếp nhận sự dạy bảo của bố hắn, sự đe dọa thật sự đều lấy danh nghĩa thương lượng để tiến hành.
Ánh mắt Trâu Lượng lạnh lẽo tiến lên một bước, chỉ cần hắn lên tiếng Randy và Cote tuyệt đối sẽ đánh Randolf thành bánh thịt.
“Mày muốn đánh hả, vậy thì đánh đi, đây chính là tính cách của tế ti sao?” Lần này Randolf không hề có ý chống cự, hắn cũng biết điều hơn rồi, dù sao đánh không lại những người này thì phải lấy lùi làm tiến.
Randy và Cote nhìn Trâu Lượng, đối với loại chó má này đúng là khó chịu, họ cũng không thể hành hung đối phương được.
Randolf rất đắc ý, chiêu bố hắn dạy quả nhiên dùng tốt, Snake là thú tộc có trí tuệ, làm sao có thể chấp vặt mấy thằng dã man này chứ!
“Vi Vi, bạn nghĩ cho kĩ đi, tớ không ép buộc bạn đâu”, trong lòng Randolf sướng gần chết, rõ ràng bọn người kia rất muốn đánh hắn mà chỉ có thể nhẫn nhịn đến mức đỏ bừng mặt, buồn cười quá!
“Tôi nghĩ rõ ràng rồi, nếu thời hạn đăng kí đã qua thì tôi không có gì để nói”, Avril lạnh nhạt, hiển nhiên nàng cũng bất lực, tại đế quốc Mông Gia nếu như không thể đăng kí tại Công hội cung thủ thì chẳng khác nào vĩnh viễn ngoài vòng pháp luật.
Randolf sửng sốt không nghĩ tới Avril quyết đoán như vậy, “Bạn thật sự nghĩ kĩ rồi à, bỏ lỡ lần đăng kí này chỉ sợ cũng không còn có cơ hội nào nữa“.
Randolf thật sự không muốn buông tha đóa hoa tươi này, còn cả lượng của cải to lớn sau lưng Avril nữa.
“Randolf, mày cút đi được rồi, còn nhảm nhí nữa là tao đánh gãy chân mày đấy!” Cote hừ lạnh một tiếng.
“Cote, mày đừng có kiêu ngạo, có lúc cho mày khóc“.
Trâu Lượng cản mọi người lại, nếu Avril không thể đăng kí thì kiểu gì cũng phải đánh Randolf một trận cho đỡ hận.
Trên mặt Trâu bạn học lộ ra nụ cười rực rỡ, “Bạn học Randolf, đầu tiên là có thể đăng kí hay không không phải chuyện bạn có thể quyết định. Mặc dù bố bạn là hội trưởng cung thủ nhưng xin nhớ chỉ là phân hội trưởng, lới nói của ông ta cũng không tính!”
“Hê hê, Arthur, tớ biết bạn rất giỏi nhưng tớ vẫn nói như vậy, nếu Vi Vi có thể đăng ký thành công thì bảo tớ làm gì cũng được, bạn dám đánh bạc không?”
Randolf ngẩng đầu ưỡn ngực nói, rốt cục chọc giận tên nhóc này rồi.
“Có gì không dám, sau ba ngày Avril sẽ trở thành đối tượng tranh chấp của vô số công hội cung thủ các nơi!”
Mọi người xôn xao, ngay cả Cote và Randy cũng ngây người, Cote kéo Trâu Lượng nhỏ giọng nói: “Gã này có chút tầm ảnh hưởng“.
Randolf đắc ý, “Được, mọi người đều nghe được rồi, đều là người chứng kiến!”
“Bản thân nói chuyện tuyệt đối là nói một không hai, có điều...”
Ầm...
Trâu Lượng tung một quyền tới bộ mặt gọi đòn của đối phương, đánh đối phương bay thẳng tắp ra ngoài, “Mày mà cũng dám gọi Avril là Vi Vi sao, mà tựa hồ tao đã nói hơn một lần là đừng để tao nhìn thấy mặt mày lần nữa!”
Vừa nói Trâu Lượng vừa giơ chân liên tiếp đã đối phương lăn ra ngoài, Randy và Cote cũng chạy lên đá thêm mấy đá.
Lần này Randolf cũng không phản kháng, hắn ôm mặt bò dậy, cười âm hiểm, “Đánh hay lắm, cho mày thời gian ba ngày, sau ba ngày xem xem ai khóc!”
Nói xong ôm mặt lôi đám thủ hạ đi.
“Arthur, cần gì chấp vặt với loại người như thế, bỏ đi”, Avril cũng không nghĩ tới chuyện sẽ phát triển đến nước này, nàng không muốn liên lụy mọi người.
“Nói gì vậy? Loại nhóc con này không cho biết tay thì sau này chắc chắn còn làm phiền bạn!”
“... Arthur, bạn có nắm chắc không?” Cote tỉnh táo hơn Randy một chút, lời nói của Arthur có chút hơi khoa trương.
“Công hội cung thủ cũng không phải cái gì tài giỏi, Vi Vi của chúng ta tới đó chính là tôn trọng bọn họ!” Trâu Lượng nói.
Xung quanh tiếng thảo luận ồn ào, gã này bị đánh sưng mặt kêu ta mập sao? Đã đắc tội Randolf như vậy còn muốn bố hắn cho Avril đăng ký đúng là khó như lên trời, loại sỉ nhục này ai chịu được chứ?
Lộ Dao cũng không thể không lo lắng, “Arthur, bạn quá manh động, vốn là có thể thương lượng giờ coi như đẩy Avril vào góc chết rồi“.
“Chị Lộ Dao, có một số việc có thể thương lượng, có một số việc không thể thương lượng!” Trâu Lượng nói kiên quyết, trong loại vấn đề này ai muốn can thiệp cũng không có tác dụng.
“Avril, tan học tớ đến tìm bạn, chuyện này cứ để tớ“.
Trâu Lượng nói, Avril gật đầu, kỳ thực nàng cũng không quan tâm, nàng cũng không muốn dây dưa với loại người như Randolf, trở mặt cũng tốt, chỉ có điều trả giá hơi nhiều. Truyện được copy tại Truyện FULL
***
Ở một nơi khác.
“Đứa nhỏ Randolf này chịu khổ rồi“.
“Vì công hội nghề nghiệp chịu khổ chút có sao, chỉ có dưới sự lãnh đạo của quan cầm quyền thành Jerusamer mới có thể có tiền đồ quang minh. Gần đây thần miếu can thiệp quá rộng, hơn nữa còn xuất hiện một số tế ti kiêu ngạo ngang ngược nữa!”
“Chiêu này của hội trưởng Stanford quả thật lợi hại, có điều quả thật Avril không đủ tư cách đăng kí sao?, Dù sao nó cũng là quý tộc, tầm ảnh hưởng của gia tộc cũng không nhỏ“.
“Quan cầm quyền các hạ yên tâm, gần đây Công hội điêu khắc sư đã kiểm tra thú linh của Avril. Sức tấn công thấp đáng thương, căn bản không có thiên phú rõ ràng gì, cái gì mà Rabbit mặt trăng, có là chính gia tộc Rabbit bày trò thì có. Công hội cung thủ chúng ta là nơi tụ tập các cung thủ ưu tú của đế quốc, không phải ai cũng có thể gia nhập. Cá nhân ta không có thành kiến gì với gia tộc Rabbit, dù sao ai làm việc nấy, bọn họ kiếm tiền nộp đủ thuế là được”, Stanford lạnh nhạt nói, thương nhân chỉ là công cụ kiếm lời của đế quốc mà thôi.
Sarah mỉm cười rất hài lòng, cục diện Jerusamer không tốt hắn cũng rất khó chịu, áp lực phía trên rất lớn, đấu tranh thì phải không từ thủ đoạn. Người tuổi trẻ luôn manh động, cái gì mà các công hội cung thủ tranh đoạt... Thần thú tại thượng, thằng này nằm mơ chắc???