Tướng quân Leval khi biết Hoàng thái tử điện hạ bị tinh đạo bắt đi thì trái tim như treo lên lơ lửng, phát hiện người đối diện máy truyền tin bên kia là Edgar xong, cuối cùng mới nhẹ nhõm được phần nào.
“Điện hạ, sao ngài lại ở trên thuyền tinh đạo vậy?” Leval lại hỏi, thuyền tinh đạo này khá có tiếng, quân độ từng vây quét, nhưng đáng tiếc mục tiêu quá nhỏ vũ trụ quá lớn, truy đuổi sẽ tốn rất nhiều chi phí quân sự.
“Trên đường có tinh đạo muốn cướp bọn ta.” Edgar nói.
Leval sững sờ, lập tức phản ứng lại. Vì tinh đạo muốn cướp bóc điện hạ, điện hạ liền dứt khoát cướp ngược lại a?
Quả không hổ là điện hạ cầm quân! Leval nhìn Edgar tán thưởng.
Vốn là hoàng gia hạm đội, dù có quân hàm đế quốc, nhưng chi phí quân sự do hoàng gia cấp, tự nhiên cũng sẽ trung thành với hoàng thất thôi.
“Edgar, bên ngoài rốt cục xảy ra chuyện gì vậy? Anh...” Thư Thư ló đầu ra khỏi cửa, rụt rè nhìn Edgar. Đồ đệ không phải nói bản thân là Hoàng thái tử sao? Sao còn bị quân đội vây bắt? Chẳng lẽ lại là Hoàng thái tử triều trước? Hay là hoàng thất và đế quốc xích mích nhau? Hay là... có huynh đệ không muốn để hắn trở lại, liền phục kích giữa đường?
“Á thú nhân?” Leval kinh ngạc thấy một á thú nhân chạy tới nói chuyện với Edgar. Trên phi thuyền lại có cả á thú nhân nữa, có tùy ý ra vào buồng lái, gọi thẳng tên Edgar...
Leval còn chưa kịp nói gì thêm, liền bị Edgar đóng máy truyền tin mất rồi.
“...” Leval ghi lại hình ảnh truyền tin, cả đoạn có á thú nhân xuất hiện, gửi về cho hoàng đế bệ hạ.
Hoàng thái tử tốt nghiệp học viện hoàng gia đã 10 năm, rất nhiều quý tộc từng đã đính hôn khi còn học tại học viện, ra trường liền kết hôn, Hoàng thái tử lại nhiều năm như vậy không tìm một á thú nhân nào, bên người cũng chưa từng xuất hiện bóng hồng a... Hiện tại vất vả lắm mới có một cơ may, nhất định phải mau chóng báo lại mới được.
Bệ hạ và hoàng hậu nhất định sẽ vui lắm đây!
Edgar cũng không biết Leval làm gì, hắn quay đầu lo lắng nhìn Thư Thư, an ủi: “Không cần sợ, hạm đội này tới đón chúng ta về thủ đô tinh.”
Hạm đội lớn như vậy, chỉ để đón Edgar về thôi sao? Thư Thư nhìn Edgar đầy kính nể. Đồ đệ cậu là cao phú soái a! Sau này không cần khổ cực đi làm công, có người nuôi rồi?
Là một chú chuột đồng tinh vì sinh hoạt ngoài hoang dã quá cực khổ mà chạy đi tìm con người để được người ta nuôi làm sủng vật, trong lòng Thư Thư không hề có tí áp lực nào về chuyện cầu bao dưỡng đâu.
Cậu chỉ cần ăn no là được, thiệt dễ nuôi mà!
Edgar nhìn ánh mắt lấp lánh của á thú nhân, đột nhiên có chút đắc ý.
Giữa những chiến hạm sáng long lanh của hạm đội hoàng gia, ba chiếc phi thuyền này nhìn hoàn toàn không hợp chút nào, trong nó còn một chiếc phi thuyền vận chuyển xấu không để đâu cho hết... Hình ảnh này không khỏi thu hút sự chú ý của tất cả các phi thuyền gặp dọc đường.
Chờ hạm đội tới gần thủ đô tinh, chỉ còn một hai ngày đường xong, bên thủ đô tinh đã nhận được tin tức.
Hạm đội hoàng gia của tướng quân Leval đã đón được Hoàng thái tử điện hạ trở về.
Kể từ buổi họp báo lúc trước tới giờ đã qua thêm ngày nữa, nhưng chuyện này vẫn chưa thể bình ổn lại.
Bất qua chuyện bấy giờ mọi người nghị luận, không phải là Edgar có phải đã biến thành đọa thú được lén lút nuôi dưỡng ở thủ đô tinh hay không, mà là... Hoàng thái tử có phải thường ngày không coi ai ra gì hay không? Có phải từng chèn ép bạn học và lính mới?
Về phần cưỡng ép á thú nhân... Khi biết Edgar không bị biến thành đọa thú xong, liền có rất nhiều á thú nhân cảm thấy Edgar không lý nào đi làm chuyện này, tiện thể cãi lộn với cái á thú nhân đã chỉ trích Edgar chổng vó lên trời.
Dựa vào... Á thú nhân này căn bản không thể tiếp xúc với Edgar được!
Hoàng thái tử học tập tại học viện hoàng gia từ nhỏ, tốt nghiệp lại đầu quân ngay, số lần trở về thủ đô tinh vô cùng ít ỏi, lấy đâu ra thời gian mà trêu ghẹo á thú nhân?
Nhưng là, chuyện này đã giải thích rồi, hai việc kia thì chưa có chứng cớ, đặc biệt là trong tình cảnh lời thề son sắt mà Jack từng nói muốn quyết đấu với Edgar.
“Điện hạ căn bản không cần phải chèn ép tên Jack kia làm gì, thiên phú của ngài đã hơn xa Jack rồi!”
“Nếu đúng là như vậy, việc gì Jack phải quyết đấu với Edgar? Hắn đắc tội với hoàng thất không phải triệt hết đường lui của mình sao?”
“Ta tin tưởng điện hạ nhất định không làm loại chuyện này đâu.”
“Nói không chừng bản thân điện hạ cũng không biết, người bên cạnh điện hạ làm thì sao?”
...
Internets đủ các loại thảo luận, liên tục không hồi kết.
Hai thú nhân mạnh mẽ quyết đấu, nhất định sẽ đặc sắc lắm đây!
Cho nên, khi tin Hoàng thái tử điện hạ sắp trở lại thủ đô tinh truyền ra, mọi người đều vây xem tài khoản của Jack, muốn hỏi xem hắn tính làm thế nào.
Jack thấy có nhiều người chú ý tới mình như vậy, không khỏi kích động, lập tức tuyên bố lần hai trên tài khoản mạng xã hội, nhất định sẽ nghênh đón phi thuyền, đối chất với Edgar, cùng quyết đấu.
Phát xong thông tin, Jack không khỏi có chút đắc ý.
Hoàng thất thì đã sao nào? Bây giờ là thời đại công nghệ thông tin mà, hoàng thất muốn giữ thể diện, không thể ném đá giấu tay, nói không chừng còn bảo vệ hắn kẻo bây giờ hắn có việc gì, sau này hoàng thất lại thêm oan ức!
Về phần quyết đấu..
Jack nhìn các loại dụng cụ mấy ngày nay chuẩn bị, liền thấy tự tin thêm mấy phần.
Hắn nhất định sẽ khiến đám người đó nhìn mình với cặp mắt khác xưa.
Nghe được lời xác nhận của Jack, mọi người đều rất hưng phấn.
Các nhà báo đã sớm ngồi xổm chờ đợi phi thuyền hạ cánh, còn có rất nhiều người muốn đi coi náo nhiệt và cả người những người theo đuổi “ngôi sao” (người nổi tiếng).
Các vị này phần lớn muốn tới xem Hoàng thái tử điện hạ, phần nhỏ muốn xem Jack, đại khái đều là á thú nhân.
Vì vậy, ngày mà phi thuyền Edgar về tới thủ đô tinh, điểm hạ cánh của phi thuyền chính là nơi có mật độ á thú nhân cao nhất toàn hành tinh.
Đại truyền đương nhiên không thể buông tha tình cảm “long trọng” như vậy, liền dứt khoát tiến hành phát sóng trực tiếp.
“Hiện tại ta đang chiếu hình ảnh trên không. Hạm đội hoàng gia chỉ còn cách thủ đô tinh nửa giờ đường nữa, chúng ta đã chụp lại hình ảnh hạm đội, mọi người có thể thấy hạm đội trong hình, còn có ba chiếc phi thuyền khác, mà Hoàng thái tử điện hạ đang ở trên một trong số ba chiếc đó.” Phóng viên chính cười nói.
“Một chiếc phi thuyền vận chuyển kia tương đối cũ kỹ, nghe nói chính là phi thuyền ban đầu mà điện hạ cưỡi về. Thiêm tư tinh cầu xa xôi hẻo lánh, chiếc phi thuyền vận chuyển này là chiếc duy nhất bọn họ có thể sử dụng.”
“Hoàng thái tử điện hạ dùng chiếc phi thuyền như thế rời Thiêm tư, nửa đường bị tinh đạo theo dõi, tinh đạo nỗ lực cướp bóc điện hạ, không ngờ Hoàng thái tử điện hạ lại cướp ngược lại bọn chúng... Đây chính là lai lịch hai chiếc phi thuyền còn lại.”
Người chủ trì là một á thú nhân, giọng nói lanh lảnh bắt tai, nhiều người nghe y thuyết minh xong, không nhịn được âm thầm cảm thán – điện hạ thật là lợi hại! Vậy mà còn có thể cướp ngược lại tinh đạo sao?
Jack cũng xem phát sóng trực tiếp, nhưng lại thầm cười nhạo, Edgar lại đi cướp thuyền tinh đạo? Đây hẳn là có người thoa vàng lên mặt hắn đi? Hơn nửa là hạm đội hoàng gia tiện tay tiêu diệt hai đoàn tinh đạo, rồi cho Edgar một cái công lao.
Tinh đạo nào phải dễ dàng tiêu diệt như vậy?
Nghĩ thế, Jack không xem nữa, mà nhìn lên không, quan sát ba chiếc phi thuyền chậm rãi hạ xuống kia.
Hạm đội hoàng gia sẽ không tiến vào thủ đô tinh, bọn họ dừng lại trên một vệ tinh gần nhất, nhưng ba chiếc phi thuyền mà Edgar kiểm soát lại đáp thẳng xuống thủ đô tinh.
Nhân viên công tác sớm đã chuẩn bị xong trạm dừng, vì vậy phi thuyền hạ cánh vô cùng thuận lợi.
“Đi thôi nào.” Edgar nói với Thư Thư.
Lúc hạ cánh Thư Thư còn đang nằm nhoài trên cửa sổ nhìn cảnh tượng bên ngoài, bấy giờ mặt hưng phấn nói: “Ừm! Edgar, thủ đô tinh thật xinh đẹp! Nơi này náo nhiệt thiệt đó!”
Edgar gật gật đầu, cũng đồng thời mày khẽ nhíu.
Tới thủ đô tinh, hắn có thể kết nối với mạng xã hội, tự nhiên cũng biết các loại tin tức gần đây, thí dụ như có người muốn quyết đấu với mình, thí dụ như rất nhiều người sẽ tới xem trò vui.
Nếu lúc này để Thư Thư bị chú ý đến sợ là không ổn... Cân nhắc một chút, Edgar đột nhiên dừng bước, sau đó cho người kiếm cho Thư Thư một chiếc mũ chụp đầu, một cặp kính mát, rồi để cậu và tổ lái đi chung với nhau.
Lo lắng Thư Thư sẽ không vui, Edgar đề nghị xong cũng hơi thấp thỏm, nhưng Thư Thư căn bản không nghĩ tới mức ấy, trái lại còn hưng phấn hơn: “Tôi phải che giấu thân phận sao?” Minh tinh lúc xuống máy bay tựa hồ cũng vậy đi, không ngờ cậu cũng có một ngày được như vậy!
“Đúng, bọn họ nếu chú ý tới em, cuộc sống sau này sẽ bất tiện lắm.” Edgar nói. Hắn thích Thư Thư, nhưng Thư Thư còn quá nhỏ, dù cho muốn lấy cậu ấy, cũng phải chờ thêm mấy năm nữa chờ Thư Thư lớn hơn một chút mới được, nếu đã vậy, tạm thời không nên để cậu ấy ra ngoài sáng, vài ngày nữa tính sau đi.
Thư Thư vốn chẳng thích bị người ta dòm ngó chút nào, nghe vậy gật đầu: “Tôi nhất định sẽ trốn kỹ.”
Tiểu á thú nhân thật nghe lời, Edgar mỉm cười hài lòng.
Thật là một á thú nhân ngoan ngoãn! Thuyền viên và quân nhân đều hâm mộ nhìn Edgar.
Mọi người chuẩn bị xong mới rời phi thuyền, tiện thể lôi đám tinh đạo kia theo, chuẩn bị giao cho cảnh sát đang chờ bên ngoài.
Bởi vì chút chuyện này mà tốn thêm ít thời gian.
Số ít người ủng hộ Jack nhất thời đắc ý, trong đó thú nhân vốn ác cảm với hoàng thất càng tỏ vẻ Edgar nhất định là đang sợ, cho nên mãi mà chưa chịu xuống dưới.
“Nói hươu nói vượn, điện hạ việc gì phải sợ chứ!”
“Điện hạ nhất định là có việc đột xuất.”
Mấy á thú nhân xung quanh nghe lời thú nhân này nói xong, dồn dập thay người phân bua.
Bị á thú nhân phản ứng lại, tên thú nhân này xem chừng rất vui vẻ, nhưng nghe thấy mấy á thú nhân lại nói đỡ cho Edgar, hắn đen mặt: “Á thú nhân các ngươi đều ham giàu. Edgar là Hoàng thái tử, các ngươi liền cảm thấy hứng thú chứ gì? Ta nói cho các ngươi nghe, người có tiền chẳng có gì tốt hết, Edgar tới giờ còn chưa kết hôn, chỉ e là vì chơi đùa đến mấy á thú nhân cùng lúc!”
“Ngươi...” Một á thú nhân dẫn đầu bị chọc tức, nhưng không sao phản bác được.
“Ngươi ngươi cái gì? Á thú nhân tâm tư gì ta rõ nhất, không phải đều muốn gả cho người có tiền, hoặc là ve vãn mấy kẻ có tiền kia, chơi đùa đủ lại tìm người đàng hoàng gả cho sao?” Thú nhân kia khinh bỉ nhìn á thú nhâ, ánh mắt không khắc chế được quét á thú nhân từ đầu tới chân: “Ngươi cho là bọn họ sẽ thật sự kết hôn cùng ngươi ư, chắc chắn chỉ là vui đùa một chút thôi cưng à!”
Á thú nhân kia tức tối mặt, y chỉ thích ngắm trai đẹp chút thôi, người này lại nói cái gì vậy chứ!
Á thú nhân muốn mắng người, nhưng chưa kịp nói gì, lúc này, một thú nhân khác chen lại đây, sau đó vỗ vai thú nhân nói năng tùy tiện một cái, vỗ đến độ thú nhân kia ngã bẹp xuống đất.
“Ai đánh lén ta?” Thú nhân kia ôm vai đau đớn nói.
“Ta.” Một giọng nói vang lên trên đỉnh đàu thú nhân kia, hắn ngẩng đầu lên, liền phát hiện mình đang nói chuyện với cảnh sát, một thú nhân tướng mạo anh tuấn.
“Ngươi thân là cảnh sát lại đi tập kích dân chúng, ta phải kiện ngươi!” Thú nhân run rẩy bò dậy.
“Hắn tập kích ngươi lúc nào, rõ ràng là tự ngươi ngã sấp xuống!” Á thú nhân bên cạnh con ngươi đảo một vòng nói.
“Đúng, rõ ràng là tự ngươi ngã mà!” Một á thú nhân khác cũng nói.
“Ngươi muốn vu oan cho cảnh sát! Chúng ta còn phải kiện ngươi! Ngươi đang xúc phạm chúng ta kìa!”
Mấy á thú nhân dồn dập nói, sau đó nhìn thú nhân cảnh sát đầy sùng bái.
Thú nhân bị đánh tức tối, còn muốn nói gì kia, vừa định mở miệng, liền bị thú nhân cảnh sát tóm lấy.
Vị cảnh sát này khí lực lớn vô cùng, nắm cánh tay của hắn như muốn bẻ gãy, nhất thời ngoài kêu đau ra, hắn không thể làm gì cả.
Cảnh sát kéo tay hắn, cứ vậy lôi hắn ra khỏi đoàn người, xong xuôi còn cười nói: “Ta thật hi vọng có thêm vài tên thú nhân như ngươi, như vậy sẽ có càng nhiều á thú nhân thích ta.”
Nói xong, một lần nữa đi vào đoàn người, mỉm cười tao nhã với mấy á thú nhân hồi nãy: “Chào các bạn, tôi là Calvin.”
“Chào anh, Calvin tiên sinh.” Mấy á thú nhân kia không chen lên xem phi thuyền Edgar nữa, dồn dập trò chuyện với thú nhân phong độ này, Calvin luôn giữ vẻ mặt thân thiện, pha trò cho các á thú nhân cười không ngừng.
Cũng chính lúc này, Edgar từ trên phi thuyền đi xuống.
Edgar đi đầu, vừa xuống đã quét mắt nhìn một vòng, sau đó bước ra ngoài.
Nhân viên công tác thấy thế, vội vàng mở đường giúp hắn – người bên ngoài thực sự quá nhiều, đều chen tới chỗ Edgar, nhất định không chịu ra ngoài: “Điện hạ! Điện hạ!”
“Điện hạ ra kìa!”
“Đẹp trai quá đi!”
...
Vừa thấy Edgar cái, bao nhiêu người đồng thanh kêu lên. Edgar còn trẻ, anh tuấn lại có quân hàm, một năm trước có người thống kê thú nhân được hoan nghênh nhất đế quốc Thú Nhân, không hề đáng ngạc nhiên khi hắn là người đầu bảng.
Ở đế quốc Thú Nhân, minh tinh nổi tiếng nhất cũng chưa chắc bì được với hắn.
Bên ngoài quá nhiều người ồn ào, Edgar nóng lòng đi theo lối khác rời khỏi, nhưng nhịn xuống, tình hình hôm nay khác với thường lệ, hắn nhất định phải đi ra từ lối này.
Trước tình cảnh náo loạn như vậy, hắn phải lộ diện để người khác biết hắn không hề gì, hơn nữa, nghe nói còn có người muốn quyết đấu với hắn mà?
Edgar đi về phía trước, lúc này kỳ thực nên nói gì đó, nhưng hắn từ trước tới giờ không rõ lắm, cho nên khỏi đi.
“Điện hạ!”
“Các ngươi chớ đẩy ta!”
“Ai u!”
“Điện hạ tới đây a a a!”
...
Quá nhiều người liền không ổn, có người chen lên, may mà nhân viên công tác đã sớm dự liệu trước tình hình, lắp đặt phòng bị, cũng không xảy ra vấn đề gì lớn.
Nhưng không ngờ lúc này, bất ngờ đột nhiên phát sinh.
Một thú nhân từ trong đám người đột nhiên biến thành thú hình!
Thú nhân hình người và thú hình thể tích khác xa, vốn đã chen lấn rồi, lúc này đột nhiên biến hình như thế, tất nhiên người xung quanh đều bị đẩy ngã sấp xuống.
Xung quanh thú nhân kia, tiếng sợ hãi liên tục vang lên, một thú nhân bị ngăn chặn phía sau cũng biến thành thú hình!
Không chỉ vậy, những nơi khác có vài thú nhân cũng làm theo, tình hình càng lúc càng hỗn loạn.
Nếu nơi này đều là thú nhân thì chả sao, tình cảnh có loạn mấy cũng không đến nỗi có chuyện, nhưng đại đa số người ở đây lại là á thú nhân, không khéo lại bị thú hình của thú nhân thương tổn mất.
Edgar thấy cảnh này, mắt hơi nheo lại.
Mới sinh ra thì thú nhân còn không khống chế được hai hình thái, nhưng đến khoảng năm, sáu tuổi thì hoàn toàn có thể điều khiển được bản thân, bọn họ nếu kinh hãi qua, cũng có thể đột nhiên biến thành thú hình.
Nhưng... Thú nhân thành niên đương nhiên khống chế bản thân tốt, dù có bị thương đi chăng nữa, cũng không đến nỗi đột nhiên biến thành thú hình, chớ nói chi đây chỉ chen lấn một chút.
Đây là... Có người quấy rối?
Liên tiếp vài thú nhân đột nhiên biến thành thú hình, đoàn người đột nhiên loạn cả lên, tình huống này phải có người biến thành thú hình tiến hành trấn áp sơ tán mới đúng, nhưng với tình hình lúc này, nếu có người biến thành thú hình nữa, e chỉ càng loạn thêm.
Edgar đột nhiên nghĩ tới bản lĩnh phát hiện được trên phi thuyền – áp chế đẳng cấp.
Thú nhân vốn chia sẵn đẳng cấp, thú nhân đẳng cấp cao thường có thể áp chế thú nhân đẳng cấp thấp hơn, trước đây lúc giao chiến hắn cũng từng lợi dụng điều này để kéo dài thời gian.
Nhưng lúc đó năng lực này của hắn còn rất yếu, cơ bản cũng chỉ có thể phóng thích khi đấu một chọi một, sau khi bắt đầu tu luyện, tình trạng đã có cải thiện hơn.
Khi đó còn là một con rắn, chưa thức tỉnh huyết thống cũng không biến lại thành người, gặp phải đám Jesis, đã có thể áp chế một nhóm mấy người, sau đó...
Hắn có thử qua khi chiến đấu với đám tinh đạo, với năng lực hiện tại của hắn, hoàn toàn có thể khiến bọn chúng bị áp chế triệt để... Đương nhiên, khi đó chỉ là để trợ giúp, hắn không dùng nhiều, khi phóng thích cũng có chừng mực.
Hiện tại, nếu hắn triệt để phóng thích... Edgar khẽ cau mày, đến cùng không nắm chắc.
Edgar còn đang cân nhăc có nên dùng áp chế đẳng cấp hay không, liền thấy đoàn người đã chen chúc càng xô đẩy, có xu hướng tới gần mình.
Thư Thư ở bên đó! Thấy cảnh này, Edgar rốt cuộc không có thời gian nghĩ gì thêm, vận chuyển linh lực trong cơ thể bắt đầu phóng thích uy thế trên người.
Trước kia chỉ là vô thức đã có thể khiến đám Jesis sợ hãi, hiện tại toàn lực ứng phó...
Đám người hỗn loạn xung quanh đều cảm nhận được áp lực này, tất cả đều kinh hãi.
Kẻ thực lực thấp thì cả người cứng ngắc không dám chuyển động, người thực lực cao trong lòng đều bốc lên sợ hãi, hành động chậm chạp dần.
Calvin đang che chở các á thú nhân bên người không bị đẩy ngã, lúc này cảm nhận được luồng áp lực này, không khỏi hít sâu một hơi: “Tên kia đã trở nên mạnh vậy rồi sao... Vận may tốt thật!”
Hắn còn có khoảng không nói chuyện, á thú nhân bên cạnh hắn đều đã run lẩy bẩy rồi.
Edgar phóng ra uy thế xong, tất cả mọi người yên tĩnh lại, thú nhân biến thành thú hình chủ yếu nhắm vào Edgar, hiện tại đã không cách nào quấy rối được nữa, trái lại đang nằm run lẩy bẩy trên mặt đất.
Toàn bộ thế giới đột nhiên an tĩnh lại, chỉ còn máy thu hình phát sóng trực tiếp còn đang bay tới bay lui quanh Edgar vang lên tiếng ong ong, chúng ghi lại dáng vẻ Edgar, cũng ghi lại dáng vẻ sợ hãi của người chung quanh.
Á thú nhân vốn đang chủ trì phát sóng trực tiếp hơi dừng một chút, lập tức cười rộ lên: “Tình hình đã được ổn định, hẳn là Hoàng thái tử sử dụng cấp bậc của mình để tiến hành áp chế. Không đẳng cấp thú nhân có thể tạo thành cảnh tượng như vậy, cũng không biết thực lực Hoàng thái tử hôm nay đã đạt tới trình độ nào, có thể đột phá lên cấp chín hay chưa?”
“Ta vừa biết được một tin ngầm, nghe nói Hoàng thái tử điện hạ đã thực tỉnh huyết thống tại Thiêm tư!”
“Đế quốc Thú Nhân chúng ta lại nghênh đón một cường giả.”
Người chủ trì mỉm cười nói xong, phía dưới đã có vô số bình luận đẩy lên.
“Hoàng thái tử điện hạ đã thức tỉnh huyết thống, thật lợi hại!”
“Các ngươi chú ý không, không thấy Jack trong đám đông, hắn bị chế trụ!”
“Chưa gì đã bị chế trụ như vậy, hắn có bản lãnh gì mà đố kị với Hoàng thái tử chứ?”
“Trời ạ, điện hạ đã lợi hại vậy rồi sao?”
...
Vô số người trên mạng đều ngợi khen Edgar, nhưng Edgar còn đang quay đầu nhìn về phía Thư Thư cách đó không xa. Hắn dùng áp chế phạm vi lơn, Thư Thư liệu sẽ cảm thấy không thoải mái không?
Edgar có chút bận tâm, lại không ngờ vừa nhìn sang, Thư Thư lại nhìn qua bên này, vẫy vẫy tay với hắn, tựa hồ không chịu ảnh hưởng gì, Edgar nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Thư Thư mới đầu có hơi ảnh hưởng, đây chính là uy thế của thần thú a! Chú chuột đồng nho nhỏ như cậu nào chịu nổi chớ?
Nhưng mà cậu chịu không nổi, chứ hồng ngọc trong người cậu lại không coi ra gì, hồng ngọc trào ra một dòng nước nóng, chảy vòng quanh thân thể của cậu một lượt, cậu liền không còn cảm thấy được cỗ uy thế kia nữa.
Hồng ngọc quả nhiên vẫn là lợi hại nhất, còn Edgar thì đẹp trai nhất! Thư Thư nhìn Edgar cách đó không xa, đôi mắt sau kính râm tỏa sáng, không nhịn được nhảy lên vài cái, muốn xuyên qua đám người nhìn thấy Edgar.
Cậu bị quân nhân và tổ lái vây quanh, người ngoài không nhìn thấy cậu, nhưng người bên cạnh đều thấy được động tác của cậu, nhất thời đều phục sát đất.
Á thú nhân này thật lợi hại, vậy mà không bị ảnh hưởng! Chẳng trách điện hạ lại thích cậu ấy đến thế!
Mọi người đều đã an tĩnh lại, không rối loạn nữa, Edgar mới thu hồi uy thế về.
Jack vừa thấy Edgar xuất hiện liền muốn tới tìm, kết quả quá nhiều người nên chen không vào được, sau đó... Phát hiện có biến, hắn hơi hưng phấn, ước gì Edgar không giải quyết được tình huống liên lụy này.
Kết quả, Edgar chỉ dựa vào áp chế đẳng cấp đã dẹp yên mọi bề? Còn hắn dưới áp chế của Edgar, có cảm giác không thể nào phản kháng?
Edgar lợi hại tới mức đó sao?
Jack đang sợ, không còn muốn tìm Edgar nữa.
Thế mà Edgar lúc này lại nhớ ra hắn: “Ta nhớ có người muốn quyết đấu với ta, người đâu?”
Người bên cạnh đồng loạt nhìn về phía Jack, có người còn huých một cái, đem y đẩy ra ngoài.
Chân Jack đã mềm nhũn, cả người xụi lơ, ngồi dưới đất không ngừng run lên, răng đánh vào nhau cầm cập, quả thực là làm trò cười cho thiên hạ. Hắn đang cực kỳ sợ hãi...
Edgar liệu có giết hắn luôn không? Hắn chưa muốn chết!
“Uy thế của thần thú, có phải người bình thường sẽ không trụ nổi...” Thư Thư nhảy lên một cái, thấy cảnh tượng bên kia thì cực kỳ tự hào – Edgar là đồ đệ của cậu đó nha!
“Còn muốn quyết đấu không?” Edgar nhìn Jack hỏi, lúc trước còn định tranh thủ giáo huấn cái kẻ thừa dịp cháy nhà hôi của này, nhưng giờ... Có còn cần thiết sao?
“Không muốn, không cần đâu!” Jack vội vã trả lời, đến giờ thì hắn không muốn mặt thêm nữa, chỉ cần mau mau trốn khỏi đây thôi.
Thật là đáng sợ, Edgar thực quá đáng sợ mà!
Sao lúc trước hắn lại đi vu hại người này làm gì không biết?