Hướng Dẫn Chăn Dắt Thiên Địch

Chương 38: Chương 38: Cùng xem phim




Đổi phi thuyền, từ tàu hàng sang phi thuyền có cửa sổ xong, Thư Thư rất là vui, kết quả... Phi thuyền mới đột nhiên chao đảo, bị công kích?!

Trong nháy mắt phi thuyền lay động đó, Thư Thư chỉ hận không có cái hang cho mình chui ngay vào, mặt mũi trắng bệch... May là chỉ rung lắc một lát, sau đó có người báo cho cậu biết, có một phi thuyền còn tốt hơn đã bị hạ, chờ bên kia dọn dẹp sạch sẽ rồi, cậu có thể qua đó chơi.

Hóa ra chấn động hồi nãy là đánh nhau thiệt a! Edgar... tựa hồ còn đi cướp thuyền của người khác.

Là một con chuột tinh nhát gan, Thư Thư không kìm nổi sợ hãi, tay chân run rẩy không thôi...

Không, cậu không thế như vậy được! Thân là thú nhân, á thú nhân Jones đây còn không sợ sệt gì, cậu làm sao có thể sợ hãi được?

Thư Thư chống đỡ, nhưng không lâu sau, cậu được dẫn tới một phi thuyền lớn hơn.

Phi thuyền vận chuyển hàng hóa kia ngoài kho hàng cực lớn tích trữ đồ ăn thì chẳng còn gì, phi thuyền của Camus thì trống rỗng không có đồ đạc gì mấy, nhưng chiếc phi thuyền mới nhất này thì lại có thật nhiều thứ mới lạ làm sao!

Thư Thư đảo mắt một vòng, sắp sợ ngây người: “Ở đây nhiều đồ thật đấy!”

“Không tính là nhiều đâu, sau này ta sẽ dẫn em đi xem nhiều thứ còn đẹp hơn.” Edgar nói, cha mẹ hắn có một chiếc phi thuyền tư nhân, đồ chơi trên đó mới gọi là nhiều, còn có đoàn văn nghệ chuyên biểu diễn hàng ngày... Sau này nhất định phải đưa Thư Thư đi chơi mới được.

Phi thuyền tốt như vậy mà nói không đáng là gì cả? Thư Thư đột nhiên có chút căm hận đám nhà giàu...

“Tôi đã nói được kha khá rồi, phần lớn lời nói đều nghe hiểu, chúng ta đi xem phim đi?” Thư Thư chỉ chỉ cái phòng chiếu có âm thanh phát ra. Có rất nhiều thứ cậu sẽ không chơi, nhưng xem phim thì không thành vấn đề.

Trước kia cậu từng xem TV ở Trái đất nhiều rồi, chỉ là chất liệu màn hình khác nhau thôi... Ở đây xem những sản phẩm giáo dục cho trẻ nhỏ, cũng không dùng tới kỹ xảo nhiều lắm.

Nhưng phim cho người trưởng thành chiếu lên thì khác, phòng chiếu phim sử dụng công nghệ 3D4D theo tuyến, người xem có thể trực tiếp hòa mình vào cảnh tượng trong phim.

Tới lúc đó, bọn họ có lựa chọn bàng quan tại chỗ nhìn mọi việc xảy ra xung quanh, hay làm theo động tác của diễn viên để thể nghiệm tất cả cảm xúc trong đó.

Trường hợp đầu phù hợp với thể loại điện ảnh, cái sau thì là mạo hiểm chiến đấu, nếu sức khóe không đảm bảo không thể áp dụng cái sau... Lên núi xuống biến cùng chiến đấu với các loại quái vật cùng vai chính không phải ai cũng có thể chịu đựng được.

Thế mà... Tất cả các cuộn phim trên phi thuyền này đều là thể loại thứ hai.

Edgar thử hết cái này tới cái khác, tất cả đều vô cùng mạo hiểm, lập tức cau mày.

Tiểu á thú nhân không bạo dạn lắm, hồi nãy phi thuyền chấn động đã sợ như thế rồi, nếu cho cậu ấy trải nghiệm cảm giác bị rơi tự do, không phải là giày vò cậu ấy sao? Đây căn bản không phải phim á thú nhân có thể xem mà!

Đang quy kết như vậy, Edgar đột nhiên tìm thấy mấy bộ... Phim tình cảm?

Edgar từng xem và kết luận là cực kỳ không thích thể loại này, nhưng á thú nhân hẳn sẽ thích lắm, suy nghĩ một chút, Edgar quyết định chon “Tựa bên nhau trong làn gió xuân“.

Bộ phim này hắn không hề biết, nhưng xem chừng là về tình yêu thanh mai chúc mã đi? Bất kể thế nào, đại khái cũng không không đến nỗi xuất hiện các tình tiết xoắn xuýt như trong “Thái tử phi Tê La“.

Bỏ chip vào máy truyền tin chọn đọc, Edgar ngồi xuống chỗ của mình, cùng Thư Thư chuẩn bị coi phim.

“Chúng ta không cần đeo kính, không cần đội mũ bảo hiểm sao?” Thư Thư tò mò hỏi.

“Đây là phòng xem phim gia đình nên không dùng tới, nhưng ở rạp chiếu lớn sẽ phải đeo/” Edgar đáp, đúng lúc này, phim đã bắt đầu phát hình rồi.

Công nghệ điện ảnh hiện đại cho phép không cần diễn viên vẫn có thể dựng thành phim, thông thường phong cảnh sẽ rất được chú trọng. Bây giờ các tác phẩm lớn đều lấy cảnh quan ngoài đời, còn có khi phải tốn không ít tiền tổng hợp tài nguyên, phong cảnh.

Phong cảnh trong bộ phim này lại vô cùng đẹp đẽ, đập vào mắt là một hồ nước, bên trên nở đầy hoa tươi, cánh hoa theo gió phiêu phiêu đáp xuống mặt hồ, rơi trên thân thể á thú nhân giữa hồ nước, cảnh tượng thật đẹp không sao kể xiết.

Thư Thư cảm giác mình nhẹ bẫng như cánh hoa đậu trên người y, bật thốt lên: “Thật là đẹp!” Nơi này quả thực chính là tiên cảnh ở nhân gian, còn nữa, điện ảnh thật là vi diệu! Cậu không cần phải ao ước được xem 3D ở Trái đất nữa rồi!

Thư Thư ở đó xem cảnh sắc, nhưng Edgar lại có chút khó chịu... Chuyện gì thế này? Sao trong phim lại có cảnh á thú nhân tắm rửa?

Á thú nhân này không thích thú nhân tới làm phiền, tỏ vẻ không hứng thú với tên kia, Edgar quay sang nhìn Thư Thư chằm chằm không rời mắt, kiên quyết không xem phim có á thú nhân đang tắm – rạp chiếu phim gia đình này, người xem phim có thể nói chuyện với nhau mà.

“Anh nhìn tôi chằm chằm làm gì?” Thư Thư thấy khó hiểu.

“Y không đẹp bằng em.” Edgar nghiêm túc nói.

“Phải vậy không? Ha ha!” Thư Thư đắc ý ưỡn ngực, tiếp tục xem phim.

Á thú nhân kia tắm xong, đứng dậy từ hồ nước, lộ ra đường cong cơ thể tuyệt đẹp.

Vóc dáng người này đẹp thật đấy! Bụng mình thịt vù vù, tuy không đến nỗi eo thô, nhưng tuyệt đối không dụ người được đến thế! Thư Thư cảm thán một câu, cũng chả buồn thúc giục Edgar đi xem phim... Đồ đệ cậu mà phát hiện có người tốt hơn cậu, vậy không hay lắm đâu?

Nhắc mới nhớ, đồ đệ hình như nhìn mình khỏa thân hơi bị nhiều lần?

Thư Thư tiếp tục xem, sau đó, cậu thấy một con sói đi ra từ dưới tàng cây bên hồ.

Nội dung bộ phim bắt đầu rồi? Con sói này không phải muốn ăn á thú nhân kia chứ? Tiếp đó không có tình tiết anh hùng cứu mỹ nhân đó chớ? Hai mắt Thư Thư tỏa sáng, xem đến vui vẻ - hóa ra là giả hết sao?

Tiểu á thú nhân vui vẻ khiến Edgar càng khó xử, bộ phim này... Có tiếng bọt nước, hẳn là cảnh phi lễ chớ nhìn đây mà.

“Oa...” Thư Thư sợ hãi than một tiếng – con sói kia biến thành hình người rồi! Còn là người trần trụi nha! Vóc dáng người này so với người trong hồ nước còn tốt hơn, từng khối từng khối cơ bụng khiến cậu thật muốn sờ một cái, còn bên dưới nữa... Hừ! Cậu ghét mấy kẻ hùng tráng này ghê!

“Edgar, cứ tiếp tục ngắm tôi đi, đừng xem phim nữa.” Thư Thư nói với đồ đệ, bo-đì người này đẹp hơn! Vần là không nên để đồ đệ thấy cho chắc.

Tiểu á thú nhân đang ghen? Edgar không khỏi vui sướng.

Lúc này, thú nhân hình sói trong phim đã nhảy vào hồ nước, sau đó ôm lấy á thú nhân trong hồ kia, bọn họ hôn môi, tiếp đến thú nhân còn ôm á thú nhân lên bờ...

Ở đây đúng là phóng khoáng thật, phim ảnh thế này mà không bị cấm, còn cho xem tại nhà nữa chứ... Thư Thư kính nể tột cùng.

Trên trái đất, chủ nhân muốn xem phim này là phải “vượt rào” luôn đó!

Thư Thư xem càng nghiêm túc, muốn quan sát xem thú nhân với á thú nhân thì phải làm sao, đúng lúc đó, Edgar cuối cùng cũng cảm thấy có điều bất thường.

Vì sao hắn đột nhiên nghe thấy có âm thanh rên rỉ?

Đột nhiên ngoảnh lại nhìn, Edgar vừa vặn thấy bộ phim kia đi vào điểm chính yếu...

Hóa ra là thể loại này! Tiểu á thú nhân lại xem phải cái này! Edgar không kịp nghĩ xem bộ phim hay ở chỗ nào, sốt ruột biến về thú hình dùng đuôi đập tới.

Rạp chiếu phim gia đình nào xứng đang để một thú nhân 9 sao đập một cái đây? Hết thảy hình ảnh trong nháy mắt đều biến mất, trước mắt Thư Thư giờ chỉ còn lại một rạp chiếu phim mini nát tanh bành.

“Anh làm gì vậy?” Thư Thư tức giận nhìn Edgar, còn một chút nữa thôi là xem được khúc quan trọng rồi.

“Loại phim này không thể xem được.” Edgar nói.

“Tại sao?” Thư Thư cau mày: “Đây không phải là chuyện rất bình thường sao? Có gì xấu đâu?” Cậu đã từng xem rất nhiều động vật giao phối rồi, rắn với rắn cũng không ít đâu nha... Hai còn rắn quấn quýt lấy nhau, cũng đâu đáng sợ lắm.

“Em còn nhỏ, không xem được.” Edgar mặt nhìn vô cảm, thực ra đầu đã nóng sắp bốc hơi.

Tiểu á thú nhân lại xem phải thể loại phim kia!

Edgar thoạt nhìn khá hung dữ, tuy Thư Thư còn chưa phục, nhưng cũng không dám phản đối. Đồng thời thầm thở dài – đồ đệ cậu còn ngây thơ quá, thế này thì kiếm đối tượng khó lắm đây!

“Ta dẫn em đi ăn, phi thuyền này có đầu bếp biết làm rất nhiều món!” Edgar nỗ lực dời lực chú ý của Thư Thư.

Thư Thư lập tức quên mất chuyện không vui mới nãy, cậu không phải quá yêu thích hai nam nhân kia, đồ ăn đương nhiên quan trọng hơn rồi!

Edgar dẫn Thư Thư tới phòng ăn, để Jones cùng cậu ăn trưa, bản thân thì xuống kho hàng kiểm tra xem xét.

Trong tay Edgar hiện có ba phi thuyền, nhưng không dám nhốt đám tinh đạo kia trên phi thuyền khác, tránh cho bọn chúng giở trò cướp thuyền bỏ chạy, cuối cùng đem nhốt tất cả tinh đạo xuống kho hàng phi thuyền này.

Đám tinh đạo kia bị tước hết vũ khí, chỉ có thể mặc quần áo đơn bạc được phát cho, tuy trên người còn giấu vài thứ, nhưng dưới sự trông coi nghiêm ngặt của bọn họ, muốn chạy trốn e là khó hơn cả lên trời...

Edgar xuống lầu, nhìn đám Jesis đang canh gác ở cửa kho hàng, bọn họ trấn giữ ở đây, đồng thời dùng camera theo dõi tình hình trong kho, người ở đó làm gì bọn họ đều thấy rất rõ.

“Điện hạ!” Thấy Edgar lại gần, bọn họ chào một tiếng.

“Các ngươi cực khổ rồi.” Edgar gật đầu với bọn họ, đẩy cửa đi vào.

Đám tinh đạo bị Edgar bắt được đều vô cùng phiền muộn, cũng rất phẫn nộ, không sao ngờ tới lại đột nhiên bị bắt làm tù nhân.

Đám Camus thì bình thường, vốn thực lực kém cỏi, bị bắt dù bất mãn nhưng thấy Hỏa Diễm cũng bị bắt, liền thấy chuyện mình bị bắt cũng không hề gì. Bên Hỏa Diễm thì còn chưa chấp nhận nổi hiện thực phũ phàng trước mắt.

“Chúng ta chưa kịp giao chiến đã thất bại, đời ta chưa từng gặp chuyện gì xui xẻo đến mức này!”

“Edgar kia rốt cuộc là chạy tới buồng lái từ lúc nào?”

“Hệ thống phòng ngự lần trước tốn bao nhiêu tiền chẳng lẽ là giả sao? Bằng không Edgar kia sao vào dễ thế được?”

...

Hỏa Diễm tinh đạo nghị luận sôi nổi, nếu không phải trung đoàn trưởng thực lực mạnh mẽ tạo được ảnh hưởng khá lớn, bọn họ phỏng chừng còn có thể không nhịn được đi chất vấn – vì sao bị bắt quá dễ dàng, còn đầu hàng như vậy?

Cũng như, muốn bắt bọn chúng làm tù bình cũng phải đại chiến một trận đi?

Bọn chúng không mở miệng chất vấn, nhưng đều là những kẻ không biết che đậy cảm xúc, trung đoàn trưởng là một người thông minh, đâu thể nào không thấy được?

Đoán ra suy nghĩ của thuộc hạ, mặt hắn đã đen thùi rồi.

Đương nhiên không ngờ lại bị tóm, hắn tự nhận là biện pháp phòng ngừ đã làm tốt, thực lực bản thân lại mạnh, nhưng Edgar kia... Lặng yên không tiếng động đi tới cạnh hắn, sau đó dùng tư thế sét đánh không kịp bưng tay một lưới bắt gọn bọn chúng rồi!

Lúc đó hắn không té xỉu chứ, dù bị tóm, nhưng người này muốn đám tinh đạo nghe lời cũng không dễ, dù sao phi thuyền bọn họ muốn khống chế cũng không dễ dàng như vậy, nhưng có khi, người này đã làm xong việc ấy lâu rồi.

Mãi cho tới tận giờ, hắn còn nhớ người kia đã dùng gương mặt vô cảm nói một câu làm cho hắn hận không thể chém y ra thành trăm mảnh: “Đối với các ngươi thì nhiêu đó gọi là kỹ thuật cao siêu, nhưng đặt trong quân đội, chỉ e mỗi người đều phải chuẩn bị kỹ năng nữa mới đủ.”

Chuẩn bị kỹ năng cái khỉ khô!

Hệ thống phòng ngự giá cao mua về không phát huy được tác dụng, dù hắn có kỹ năng gì đi chăng nữa cũng vô ích!

Vị trung đoàn trưởng của tinh đạo hiện giờ đã hận chết Edgar ròi.

Đám tinh đạo kia không khác hắn là bao, trên người đều treo án cũ, bị bắt rồi hẳn không thể trở lại làm bình dân ở đế quốc, có lẽ sẽ bị bắt đi lính ở tinh cầu khoáng sản, sau đó cả đời không cách nào rời đi...

Đế quốc Thú Nhân hiện tại vẫn còn hình phạt xử tử, nhưng người bị phán tử hình không nhiều, thú nhân nhân phạm tội xong hình phạt đều giống nhau là mang theo thiết bị chuyên dụng tới tinh cầu khoáng sản khai thác mỏ, á thú nhân thì ngồi tù.

Làm tinh đạo dù nhiều bất tiện, nhưng so với bị đưa đi đào mò vẫn đỡ hơn, những người này tự nhiên bụng đầy oán giận đối với Edgar.

Edgar vừa.lúc này tới.

“Hoàng thái tử điện hạ?” Mấy kẻ này vẻ mặt quái dị nhìn Edgar, không hiểu sao hắn lại một thân một mình tới đây.

Edgar lạnh lùng nhìn qua: “Đánh một trận không?”

Những kẻ này dám tàng trữ thể loại phim đồi trụy trong phòng chiếu, để tiểu á thú nhân nhìn thấy thân thể thú nhân khác... Quả thực không thể nhẫn nhịn!

Còn nữa... Chỉ cần nghĩ tới hình ảnh vừa nãy và cả âm thanh rên rỉ kia, lại đang nhìn ngắm tiểu á thú nhân, Edgar liền cảm thấy trong người có một ngọn lửa hừng hực bốc lên... Hắn đang cấp thiết muốn phát tiết một chút tinh lực dồi dào đây.

Ngoài ra, hắn đã biết vận dụng thuần thục sức mạnh của mình, bây giờ lấy mấy kẻ này ra luyện tập chút mới có lợi cho thân thể...

Đánh nhau? Đám tinh đạo kia mắt sáng lên nhìn Edgar, chính hắn đã cướp ngược lại bọn chúng, bọn chúng đều đang muốn đánh hắn một trận đây!

“Đánh thế nào?” Trung đoàn trưởng Hỏa Diễm hỏi.

“Tất cả các ngươi cùng xông lên.” Edgar đáp. Đám tinh đạo mạnh nhất cũng chỉ có trung đoàn trưởng kia, thú nhân hình voi thôi, thật không yên tâm nổi mà.

Hơn nữa, cho cả đám cùng xông lên, chỉ đủ đẩy hắn vài cái thôi, kỳ thực không lo lắng mấy trăm nắm đấm cùng thụi mình chút nào.

“Thái tử điện hạ, quá tự tin không phải chuyện tốt đẹp gì!” Trung đoàn trưởng tinh đạo cười lạnh một tiếng, sau đó không hề báo trước biến thành thú hình phóng tới vồ lấy Edgar. Trước đó hắn bị tóm là vì chưa kịp biến về thú hình, nhưng lần này, hắn muốn ra tay kiềm chặt đối thủ trước.

Có trung đoàn trưởng dẫn đầu, những kẻ khác cũng dồn dập biến thành thú hình phóng về phía Edgar, bọn chúng vốn là một đám người liều mạng, hiện tại nếu đã có cơ hội, chi bằng đánh cho Hoàng thái tử một trận cho bõ tức đi!

Những kẻ này dùng thú hình công kích, Edgar thì không, trái lại dùng chính thân thể mình nghênh tiếp.

Kể từ khi lần nữa biến lại thành người, đây là lần đầu tiên hắn tràn trề vui sướng mà tiến hành chiến đấu.

Thân thể bị sét đánh tới 36 lần đã vô cùng cứng rắn, linh lực trong người lại giúp hắn không biết mệt mỏi... Tuy rằng bị rất nhiều người vây đánh, nhưng hắn không rơi xuống thế hạ phong chút nào.

Trung đoàn trưởng tinh đạo Hỏa Diễm dùng thú hình voi lớn, với đôi ngà nhọn sắc, vẫn không thể nào đâm thủng da thịt Edgar, đã vậy còn bị Edgar túm lấy quăng ra ngoài!

Y là một thú nhân 7 sao còn vậy, kẻ khác thảm khỏi cần nói... Tinh đạo đầy một bụng tức, há to miệng muốn cắn chặt Edgar, cuối cùng đều bị đánh suýt văng cả răng ra ngoài!

“Điện hạ... Quá lợi hại...” Đám Jesis luôn ở ngoài quan sát qua camera theo dõi, thấy cảnh này đều sắp trợn tròn mắt.

Hoàng thái tử điện hạ còn chưa biến về thú hình đã đánh bại được nhiều người như vậy, thật là lợi hại!

“Sau này điện hạ mãi mãi là thần tượng của ta!” Jeka kích động kêu lên.

Jesis sờ sờ cổ mình, lại mừng vì điện hạ không có thù dai.

“Đúng rồi, sao điện hạ đột nhiên lại chiến đấu với đám tinh đạo này làm gì?” Có người không hiểu hỏi.

“Nghe nói điện hạ vừa nổi giận, đập nát cả phòng chiếu phim, có liên quan không vậy?” Lại có người hỏi.

Quân nhân bọn họ trên cùng phi thuyền có thể dùng máy truyền tin liên lạc với nhau, Jesis hỏi thăm hảo hữu tuần tra trên thượng tầng, rất nhanh liền biết được đáp án.

“Phòng chiếu bị đập xong, có người vào nhìn thì thấy bên trong đang phát “Tựa sát bên nhau trong gió xuân“.

“Gió xuân? Cái bộ phim người thật đóng, diễn viên duy mỹ kia?

“Chính là bộ gió xuân đó, á thú nhân trong đó là diễn viên ta yêu nhất.”

“Toàn tinh tế không có mấy bộ phim người thật đóng đâu, mà đây là bộ hay nhất rồi đó!”

...

“Phim này rất nổi tiếng, chẳng lẽ điện hạ không biết, sau đó đưa á thú nhân đi xem?” Đột nhiên có người nói.

Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.

Người đang nói thì vội vội vã vã che miệng lại, loại phim này bọn họ lén lút xem thì không sao, nếu để á thú nhân biết bọn họ xem á thú nhân khác, nhất định sẽ giận dỗi cho xem!

Hơn nữa nhìn bộ dáng điện hạ với á thú nhân kia, điện hạ rõ ràng còn chưa có đắc thủ, giờ mà mang á thú nhân xem cái thể loại này... Á thú nhân không giận mới là lạ đó!

Xem ra điện hạ theo đuổi người yêu thất bại, tới đây phát tiết đây mà... Nhưng thú thật, điện hạ thật quá lợi hại a! Bọn họ đều như mới vào nghề, còn điện hạ đã ngang với “thánh chiến” rồi!

“Chờ điện hạ đánh xong, chúng ta phải chấn chỉnh lại bản thân, mỗi người đều phải rèn luyện thật chăm chỉ.” Jesis nói, sau đó mọi người đều tán thành.

Edgar bỏ ra ba, bốn tiếng, năm, sáu trăm tên tinh đạo đã bị đánh gục.

Không, trong số đó kỳ thực cũng không phải hắn đánh gục, tỷ như Camus. Tên này vừa bắt tới làm tù binh mấy ngày còn chưa chờ Edgar tới gần đã chủ động gục xuống. Edgar còn chưa hề nhấc hắn lên đánh một trận sảng khoái, liền bỏ qua hắn.

Đánh xong một trận, Edgar tinh thần sảng khoái, cũng hiểu rõ linh lực hơn, hắn vận chuyển linh lực tự chữa khỏi vài vết trầy da trên người, sau đó ra ngoài như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Mau tới giờ cơm tối đi, hắn còn phải bồi Thư Thư ăn cơm.

Phía sau Edgar, trung đoàn trưởng Hỏa Diễm không nhịn được mắng một tiếng. Mà bên cạnh hắn, đoàn tinh đạo đều bưng mặt sưng húp ứ máu nói: “Trung đoàn trưởng, cuối cùng ta đã hiểu vì sao tên Edgar này lại dễ dàng bắt được các ngài như vậy rồi!”

Trung đoàn trưởng Hỏa Diễm từ voi lớn biến thành người, mặt tối sầm ngồi bất động trong góc.

Sỉ nhục, đây tuyệt đối là sỉ nhục, bọn họ nhiều người chọi một như vậy mà đánh không lại!

Cùng lúc đó, Edgar đã tìm được Thư Thư, cùng cậu ăn cơm, thuận tiện một lần ăn hết mấy cân đồ ăn.

Ăn một bữa nhiều như vậy, tích thịt toàn thân a... Thịt mình chắc chỉ đủ cho hắn ăn một bữa thôi... Thư Thư nghĩ vậy, đột nhiên thấy không đúng. Sao cậu lại nghĩ tới chuyện đáng sợ như vậy chứ!

Ba chiếc phi thuyền vững vàng tiến về thủ đô tinh, theo lộ trình vạch sẵn không gặp phải phi thuyền khác, dù tình cờ gặp cũng tránh khỏi từ xa.

Ngày thứ hai, Edgar lại tìm đến đám tinh đạo trong kho hàng, lần thứ hai cùng đánh với chúng một trận coi như luyện tập.

Lần này, số tinh đạo chủ động nằm sấp xuống không muốn bị hắn đánh ngày càng nhiều.

Ngày thứ ba, hắn rời khỏi.

Chờ Edgar đi rồi, bọn tinh đạo thiệt khóc không ra nước mắt: “Ta đột nhiên hi vọng bọn họ có thể nhanh đưa ta tới tinh cầu khoáng sản...”

“Tới đó rồi, có phải chúng ta sẽ không cần phải ăn đập thay cơm không?” Lại có người nói.

Bọn chúng thở dài phiền muộn, nếu Edgar mà có tới nữa, bọn chúng tin là hắn sẽ tiếp tục động thủ cho xem. Tên gia hỏa kia mặt nhìn không ra cảm xúc giờ đến thú hình cũng không thèm lộ đúng là khinh người quá đáng mà!

Edgar càng lúc càng quen thuộc với linh lực trong thân thể, còn tướng quân Leval được hoàng đế phái đi tiếp đón Edgar đã sắp vội muốn chết.

Hắn nhận được mệnh lệnh xong lập tức không quản ngày đêm một đường thẳng tới Thiêm tư, kết quả lại được báo lại Hoàng thái tử điện hạ đã cưỡi một chiếc thuyền vận chuyển trở về rồi.

Hắn chỉ có thể dọc đường đi về tìm kiếm con tàu tạo nghiệt mà Hoàng thái tử đang cưỡi kia.

Hắn cũng không phải cứ tự thân vận động đi tìm, mà là phái quân theo dõi các hạm trinh sát, tin tức truyền về, nói đã tìm được phi thuyền Hoàng thái tử.

Đúng là tin đáng mừng, nhưng nếu thành phi thuyền vận chuyển đó bị hai thuyền tinh đạo kẹp lấy, vậy tiêu rồi!

“Các ngươi nói Hoàng thái tử bị tinh đạo bắt sống?” Tướng quân Leval đen mặt.

“Hắn là vậy không sai!” Người ở hạm trinh sát nói: “Trong đó một là của Hỏa Diễm tinh đạo, trung đoàn trưởng phe đó là thú nhân hình voi 7 sao, thủ hạ nhiều cường giả, quan trọng nhất là bọn chúng trang bị nhiều vũ khí, thuyền vận chuyển chắc chắn ngăn không nổi.”

“Mau! Mở hết tốc lực! Chúng ta đi cứu điện hạ!” Leval lập tức nói. Hoàng thái tử điện hạ tuy rằng rất mạnh, nhưng binh sĩ mang theo đều khá yếu, phi thuyền cũ nát thì được bao nhiêu vũ khí chứ...

Hắn phải mau chóng cứu Hoàng thái tử trở về.

Vì vậy, khi Edgar vừa đánh với đám tinh đạo một trận xong, định tắm rửa nghỉ ngơi cho khỏe thì nghe thuộc hạ báo lại, 3 chiếc phi thuyền của họ đã bị rất nhiều rất nhiều chiến hạm bao vây.

“Điện hạ, bên kia gửi tin tới, ngài có muốn thông qua không?” Trong buồng lái có người hỏi.

“Chuyển qua đây.” Edgar đáp, những phi thuyền kia đều đánh số, hẳn là tướng quân Leval?

Tin truyền tới nhanh chóng thông qua, hình ảnh tướng quân Leval xuất hiện ngay trước mắt Edgar.

“Hỏa Diễm tinh đạo! Các ngươi... Điện hạ?” Leval đã thấy rõ Edgar.

“Tướng quân Leval.” Edgar gật đầu với đối phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.