Địa điểm đón tiếp công chúa Camilla là ở Thú Cung.
Thú Cung kỳ thực vốn là một bộ phận thuộc hoàng cung, một cung điện nguy nga tráng lệ, có lịch sử lâu đời và mang ý nghĩa chính trị độc đáo – năm xưa, chính tại nơi đây, hoàng đế đế quốc Thú Nhân đã tuyên bố thay đổi đế chế, tổ chức hội nghị, Thủ tướng đầu tiên cũng tuyên bố nhậm chức tại nơi này.
Vì những lý do đó, chính phủ đế quốc Thú Nhân thường mượn nơi này để tổ chức một vài hoạt động, tuyển cử và nhậm chức càng phải cử hành ở đây.
Hoàng thất của nhiều người ít, càng không thiếu phòng ở, cung điện này cơ bản không dùng tới, sau này dứt khoát cống hiến cho chính phủ... Cho nên hiện tại, Thú Cung không còn thuộc sở hữu của hoàng thất, nhưng lại là tiêu điểm của đế quốc Thú Nhân.
Trong đại sảnh, đèn điện sáng trưng, ngay cả con đường gần đây cũng được ánh đèn chiếu rọi sáng như ban ngày, khi phi hành khí của Edgar vừa dừng ở cửa, mọi người đều nhìn qua đây.
“Bệ hạ.” Bộ ngoại giao tới nghênh đón.
Edgar lại chưa xuống ngay, hắn còn bận ôm ly bắp rang có chú chuột nhỏ bên trong: “Em vẫn ổn chứ?”
Chuột đồng ô ô hai tiếng, bắt đầu dùng tốc độ ánh sáng bỏ bắp rang vào miệng ngấu nghiến.
Thư Thư biến thành chuột đồng xong liền nhảy vào ly giấy, hưởng thụ cảm giác nằm trên bắp rang thơm ngon ngọt ngào, ý muốn Edgar phải ôm ly giấy đi, cậu có thể vừa thong thả ăn bắp rang, vừa nhìn xem công chúa ngoại tinh trông như thế nào.
Nhưng là, Edgar nguyện ý mang cậu tới Thú Cung, nhưng không muốn phủng theo một ly giấy đựng bắp rang đi đâu – mang “thú cưng” đi đón tiếp công chú ngoại tinh thì có thể hiểu lầm rằng hoàng đế rất nhân ái yêu thương động vật, nhưng nếu là bắp rang của rạp chiếu phim, bên trong còn có một chú chuột đang răng rắc ăn không ngơi miệng... Mọi người sẽ nghĩ hắn có tật xấu đi? Không chừng còn chỉ trích hắn ngược đãi đồng vật, chuột đồng đâu phải cái gì cũng cho ăn được.
Huống chi, lễ phục hoàng gia thực sự không hợp với bắp rang chút nào.
Cho nên, vừa tới Thú Cung, Edgar đã muốn ôm chuột đồng ra khỏi ly giấy. Nhưng là, hiển nhiên chuột ta không chịu – Thư Thư còn lưu luyến bắp rang, cậu muốn ăn hết sạch cơ, hoặc không chí ít cũng phải bỏ nó vào túi ăn xong đã.
Cho nên mới có một màn ăn uống điên cuồng này.
So với lần đầu biến về nguyên hình thì Thư Thư đã mập lên nhiều, cũng không biết có ảnh hưởng gì xấu tới sức khỏe không nữa... Edgar nhìn Thư Thư đang cố nhét đầy miệng bắp rang, khẽ cười một tiếng phủng cậu trong lòng bàn tay.
Khắp người Thư Thư giống như vừa ướp hương bắp rang xong, mùi rất ngọt, Edgar ngửi ngửi một chút, lại đưa tay vuốt ve.
Mấy cái khác không biết chứ... Sau khi Thư Thư béo lên, sờ cũng thích hơn hẳn.
Lễ phục của Edgar có chút tương tự quân trang, hắn bỏ Thư Thư vào túi áo ngực, bước xuống từ phi hành khí.
Người của bộ ngoại giao liếc mắt liền thấy trên túi áo bệ hạ có một chú chuột nhỏ thò đầu ra ngoài ngó nghiêng, đã tập mãi thành quen rồi.
Bệ hạ nuôi chuột đồng như thú cưng, cả đế quốc đều biết rồi – bệ hạ mang chú chuột này xuất hiện trước công chúng bao nhiêu lần, sau đó còn bị chụp ăn cơm chung rồi khiến dân tình nổi lên một hồi sóng to gió lớn.
Lần này công chúa Camilla đột ngột ghé thăm, bọn họ tiếp đãi cũng chưa thực chu đáo, bệ hạ mang thú cưng tới cũng chẳng hề gì.
“Công chúa Camilla tới?” Edgar vừa xuống đã xác nhận lại.
“Bệ hạ, bọn họ đại khái chỉ còn ở lại khoảng 2 phút thôi.” Bộ trưởng bộ ngoại gia nói.
“Ừm.” Edgar đi vào trong.
Sự tình phát sinh quá bất ngờ, Thú Cung còn chưa kịp bố trí gì, may mà đây vốn là cung điện đặc sắc nhất đế quốc, không cần sắp xếp cũng đã rất có phong vị, cho nên mới không thất lễ.
Edgar vào đây xong liền hàn huyên với mấy vị quan chức chính phủ, báo cho người bên liên bang Camilla.
Edgar từng gặp người liên bang đó rồi, Thư Thư thì nhô cái đầu nhỏ ra, hai mắt to tròn tò mò nhìn về phía cửa – có người ngoài hành tinh tới! Thật muốn xem xem bộ dáng người ngoài hành tinh như thế nào a!
Người bên Camilla nhanh chóng tiến vào, phía cuối đoàn là mấy người giống với nam nhân trưởng thành ở trái đất, mà dẫn đầu thì lại là một mỹ nữ diện váy hồng rực rỡ, chiếc váy kia phải gọi là vô cùng vô cùng bự, quả thực có thể đủ chỗ giấu mấy người luôn ấy.
Nữ nhân này giống con người bình thường thôi, chỉ có mỗi tóc là khác, từng sợi đều thô như cây đũa ấy...
Từ từ! Đây là một cô gái! Nữ nhân đó a!
Thư Thư đột nhiên phát hiện, công chúa của liên bang Camilla, là một công chúa chân chính, nàng là nữ nhân, có ngực kìa!
Chủ nhân trước đây của cậu cơ bản đều là nữ, nhưng từ khi tới đế quốc Thú Nhân, cậu liền chưa từng thấy nữ nhân bao giờ... Nhìn bầu ngực căng phồng của mỹ nữ, Thư Thư ngây ngẩn cả người.
Không ngờ trong tinh tế còn có nữ nhân, sớm biết thế... Ý khoan, dù có biết trước, chắc cậu vẫn chọn Edgar, Edgar đối xử với cậu tốt thế cơ mà.
Nhưng mà, giá như Edgar không phải rắn mà là một nữ nhân thì tốt biết mấy... Cậu vẫn luôn mốn sờ sờ thử ngực nữ nhân, không biết có mềm như trong truyện viết thiệt không.
Edgar không hề hay biết Thư Thư đang chê hắn ngực bằng phẳng, thấy công chúa tới liền dùng ngôn ngữ Camilla chào hỏi.
“Bệ hạ tôn kính của đế quốc Thú Nhân, chào ngài.” Vị công chúa hơi xách chiếc váy vừa to vừa rộng vừa dài của mình lên, cúi chào, sau đó rất hứng thú nhìn Edgar: “Không hoàng đế của đế quốc lại trẻ tuổi như vậy, thật khiến người ta phải kinh ngạc.”
Vị công chúa này nói bằng ngôn ngữ đế quốc, giọng còn siêu chuẩn, Edgar cũng trở về với tiếng mẹ đẻ đáp: “Công chúa cũng mỹ lệ kinh diễm lòng người.”
“Bệ hạ thấy ta xinh đẹp sao?” Ánh mắt công chúa lấp lánh, nhìn Edgar không chớp mắt, đột nhiên nói tiếp: “Không biết ta có vinh hạnh được cộng độ một đêm chăng?”
Cộng độ một đêm? Là giống như cách hiểu của mình phải không? Edgar nhíu mày. Liên bang Camilla chia làm hai phái giống cái giống đực, giống đực thì hệt như thú nhân đế quốc khi là hình người, xưa nay trầm mặc kiệm lời ít nói, Edgar từng gặp rất nhiều người đều là giống đực, cho nên đang hoang mang không biết liệu là giống cái phi thường bạo dạn, hay là do mình hiểu sau ý tứ người ta.
“Ý công chúa là?” Edgar cười hỏi lại. Người ở Camilla lấy ngày làm đêm, hắn nghĩ “cộng độ một đêm” có lẽ là do khác biệt văn hóa đây mà.
“Ta dùng ngôn ngữ của các ngài, vậy mà ngài không hiểu?” Vị công chúa này nhíu nhíu mày: “Ta sẽ nói thật rõ ràng... Hoàng đế đế quốc Thú nhân nghe đây, ta là Elena, là giống cái cường đại nhất của liên bang Camilla, ta muốn *beep beep* với ngài, ngài có đồng ý hay không?”
Elena nhìn Edgar đầy chờ mong, còn Edgar thì khóe mắt co giật rồi, nhanh tay che lại chú chuột đồng trong túi áo, thẳng thắn cự tuyệt: “Ta không đồng ý.”
“Vì sao chứ, không phải ngài nói ta rất xinh đẹp sao?” Elena không hiểu nổi vì sao Edgar lại cự tuyệt.
“Ta đã có bạn đời rồi.” Edgar nói, đang nói dở lại phát hiện ngón tay mình bị cắn, trên tay hơi tê dại, hiển nhiên Thư Thư vẫn còn đang nghiến răng gặm hai ngón tay hắn.
Da hắn đúng là cứng thật, không nên làm răng Thư Thư bị thương...
“Ta không ngại.” Elena tỏ vẻ.
Ta để ý! Thư Thư phẫn nộ tột cùng, nếu không phải Edgar kìm giữ cậu, cậu nhất định sẽ nhảy khỏi túi áo hắn, sau đó cào cho nữ nhân trước mắt này mấy cái. Dám tơ tưởng nam nhân của cậu, không thể tha thứ!
Sao vừa rồi cậu lại có thể nghĩ nữ nhân này xinh đẹp được? Nữ nhân này rõ ràng là đại phôi đản sửu bát quái! Hừ! Edgar chắc chắn sẽ không thích nữ nhân lớn lên dị hợm như vậy đâu!
“Xin lỗi, đế quốc Thú Nhân và liên bang Camilla có phong tục khác biệt, chúng tôi đều thủy chung với bạn đời duy nhất.” Edgar nói, hắn biết một chút về phong tục ở Camilla, nơi đó giống cái có thể chọn nhiều giống đực để sinh con đẻ cái, đây là khác biệt quá lớn khi so với đế quốc.
“Thế thì tiếc thật...” Elena nói: “Ngài rất đẹp trai, ta rất thích ngài đó.”
“Ta lại chỉ thích bạn đời của mình thôi.” Edgar nói, không nói hắn chỉ thích Thư Thư, dù có thíc người khác cũng không đến lượt giống cái Camilla đâu... Đúng là kỳ quái, so với bọn họ, giống đực còn dễ gần hơn.
Giống cái, hắn vốn nghĩ chắc chỉ có đầu và chân khác biệt một chút, không ngờ ngực còn sưng vù lên...
Thư Thư căn bản không biết bộ ngực nữ nhân mà cậu muốn sờ thử đã bị Edgar cho là sưng lên quái dị, cậu vẫn còn đang lâng lâng sung sướng, Edgar thổ lộ trước mặt mọi người khiến cậu có hơi áy náy – hắn chung tình như vậy mà cậu lại tơ tưởng sờ người khác, thật đáng trách mà!
Chuột nhỏ lấy lòng liếm ngón tay Edgar, đôi mắt đen lúng liếng thoạt nhìn sáng lấp lánh.
“Đây là gì vậy? Ngài mang theo đồ ăn khuya sao?” Ánh nhìn của Elena dời đi, thấy chuột nhỏ trong túi áo Edgar, định đưa tay tới bắt.
Ăn khuya? Người Camilla hình như đều thích “ăn” vật sống... Edgar nhanh chân lui về sau một bước, đồng tay đưa tay che túi áo, chỉ sợ Thư Thư bị thương – người đế quốc Camilla, nhất là giống cái, rất khát máu.
“Tốc độ của ngài nhanh thật đó!” Elena với tay bị Edgar né tránh lại không tức giận, còn hứng thú hơn nhìn Edgar.
Váy nàng vô cùng lớn, tưởng khó hành động nhưng vụt cái lại lao về phía Edgar muốn bắt Thư Thư trong túi áo Edgar.
“Công chúa Elena, dừng lại!” Edgar càng né tránh, sắc mặt có chút khó coi.
Nhưng Elena căn bản không hề có ý định nghe theo, nàng quơ quơ váy, thoáng cái lại vụt tới bắt chuột.
Edgar tránh được hai lần, nhưng lần này không tránh nữa, trực tiếp tóm lấy tay Elena, dùng linh lực làm tay nàng mất cảm giác, đồng thời quăng Elena ra ngoài.
Yến hội tổ chức để tiếp đãi Camilla sao lại thành như thế này? Bộ trưởng bộ ngoại giao chết đứng, nhìn tình cảnh trước mắt đầu đầy hắc tuyến. Hắn nhíu nhíu mày, đang tính can thiệp giúp Elena, ai ngờ mới ngẩng đầu liền thấy vị Hoàng đế mới đăng cơ lại không chút thương hoa tiếc ngọc đối đãi với công chúa như thế, ánh mắt có phần nóng nảy, thế rồi vị công chúa kia lại xách váy xông lên...
Thảm! Bộ trưởng kinh hãi trợn tròn mắt, yến hội còn có á thú nhân bị dọa rồi!
Nữ nhân này muốn làm gì? Thư Thư trốn trong túi áo Edgar, lấy hai chân trước che mắt – đang dự hội mà lại nhấc váy lên như vậy, quả đúng là lưu manh... Đừng nói nàng tính câu dẫn Edgar bằng cách đó nha?
Thư Thư che mắt một bộ kiên quyết không xem, nhưng kẽ hở giữa các ngón chân lớn lắm, căn bản không che được, đồng thời cậu cũng nghĩ mình phải hỗ trợ Edgar tùy cơ ứng biến. Quyết không thể để Edgar đi nhìn cơ thể người khác!
Sau đó, Thư Thư liền thấy được “quang cảnh dưới váy công chúa“.
Đây là cái quỷ gì? Vì sao một đại mỹ nữ, dưới váy lại không phải chân mà là nhiều xúc tu thô tráng như cánh tay?
Tiểu chuột đồng hơi há hốc miệng, bị dọa ngây người, đây... Là bạch tuộc tinh?
Không sai, vị công chúa Elena này dưới váy đầy xúc tu, hình hài khá giống con mực mà Thư Thư ăn kèm nước tương, từ lúc váy bị vén lên, chúng liền duỗi tỏa ra xung quanh, tỏ vẻ giương nanh múa vuốt.
“Như vậy thoải mái hơn nhiều.” Elena nói, người đi theo nàng lại không hẹn mà đồng loạt lui về sau, tránh chỗ cho nàng có không gian duỗi thân.